Chương 411: Vân tiên ra tay, tốc độ ánh sáng
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 590 chữ
- 2022-02-08 11:42:51
Nhưng nhân phẩm của Lữ Phi Yến là được di truyền từ ba mẹ mình, nhân phẩm cô ấy tốt thì tất nhiên nhân cách của mẹ Lữ cũng 8không tệ.
Mẹ!
Lữ Phi Yến hét lên một tiếng, khi cô ấy thét lên, Vân Tiên đã ra tay.
Tất cả mọi người đều đang sợ hãi cảnh tượng sắp xảy ra: Vân Tiên sẽ bị cái cuốc kia chém vào người.
Vì vướng phải tâm lý muốn đứng nhiều chuyện, tất cả họ đều không rời đi, nhưng có người đã che mắt, không dám nhìn cảnh tượng đẫm máu sắp xảy ra.
Đám đông dần tụ tập lại xung quanh, thậm chí có vài người qua đường còn dừng chân nhìn về phía bên này.
Có người hoảng sợ, có người che miệng, khó tin được mình có thể nhìn thấy cảnh người ta cầm cuốc chém người.
Vừa đổi vị t6rí xong, cái cuốc của ông nội Trương Khâm đã bổ tới ngay trước mặt.
Hai người đi đi!
Vân Tiên mím môi, đôi môi đ5ỏ mọng hơi động đậy, vẻ mặt không hề thay đổi.
Khoảnh khắc mẹ Lữ đẩ3y mình và Lữ Phi Yến ra, Vân Tiên trở tay, đôi tay trắng ngần sạch sẽ như thân rắn quấn vòng lên cánh tay mẹ Lữ, dùng sức 9kéo mẹ Lữ tới chỗ mình.
Cùng lúc đó, Vân Tiên xoay người, đứng ngay vị trí vừa nãy của mẹ Lữ.
Nhưng thật ra, cũng vì lòng tốt của Lữ Phi Yến và mẹ Lữ, đối đãi với người khác khiêm tốn nhã nhặn nên mới khiến Vân Tiên bằng lòng thật tình kết bạn với Lữ Phi Yến, hoặc là giúp đỡ hai người xử lý vấn đề khó khăn.
Suỵt!
Vân Tiên đột nhiên giơ tay, để lên môi, nhìn Lữ Phi Yến và mẹ Lữ một cái. Cô đột nhiên mím môi, trong mắt thoáng hiện lên tia sắc bén.
Ngay khi ông nội Trương Khâm mắng chửi, bị sự kích động bao phủ lý trí, ông ta vung cuốc định chém Vân Tiên.
Lữ Phi Yến và mẹ Lữ hít một hơi, tranh nhau muốn lao tới chịu cú chém thay Vân Tiên.
Không, Tiểu Tiên, cậu…
Đứa nhỏ này, con mau chạy đi, chuyện này không liên quan tới con, con không nên dính vào…
Âm thanh đầu là tiếng hét hoảng sợ của Lữ Phi Yến, tiếng nói sau là giọng nói kinh hoàng của mẹ Lữ.
Hai người sốt ruột, hoàn toàn quên mất trước đó Vân Tiên đã tiết lộ thân phận bộ đội đặc chủng của mình.
Lữ Phi Yến còn quên mất, khi Vân Tiên còn đang ở trấn Tân Giang, cô đã có bản lĩnh kỳ lạ.
Lúc này, nỗi lo lớn nhất của mẹ Lữ và Lữ Phi Yến là sợ chuyện của mình liên lụy tới Vân Tiên vô tội.
Hai mẹ con Lữ Phi Yến bị hành động của Vân Tiên làm sững người.
Nhưng, ngay khi họ ngẩn người, ông nội Trương Khâm đã vung cuốc bổ tới.
Vân Tiên đột nhiên chuyển động chân, thân thể cô lắc lư, một giây sau, người đã di chuyển.
Nếu có người hỏi tốc độ ánh sáng nhanh cỡ nào? Vậy bây giờ sẽ có người không chút do dự trả lời, chính là tốc độ này.
Vân Tiên nhấc chân, nâng lên góc một trăm tám mươi độ. Cô dùng một cước đá bay cái cuốc trong tay ông lão đang lao tới, khiến ông ta ngã xuống đất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.