Chương 420: Cô ấy là đại ca, làm phụ tá của tôi
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 682 chữ
- 2022-02-08 11:43:06
Lúc này, ở bên cạnh chiếc bàn dài đặt vô số những công cụ phẫu thuật.
Người đàn ông trung niên khoác chiếc áo blouse trắng đang đứ8ng một bên chuẩn bị tiến hành phẫu thuật.
Vậy nên, gần như có thể coi Tô Tử Phàm là bác sĩ tư nhân của điện Liệp Ưng.
Khi thấy Vân Tiên và Đoàn Lỗi từ bên ngo5ài bước vào, ông ta nhíu chặt mày. Tô Tử Phàm đang khử trùng dụng cụ phẫu thuật cũng nhất thời ngừng lại.
Tô Tử Phàm, mở to mắt nhìn cho rõ người đang đứng trước mặt ông là ai đi! Ăn nói bất cẩn coi chừng ông đây xử đẹp.
Đoàn Lỗi nhất thời tức giận, ông ta nhìn Tô Tử Phàm, hung hăng nói.
Lúc trước, Tô Tử Phàm là bác sĩ duy nhất ở đây, vậy nên Đoàn Lỗi còn nể mặt ông ta một chút. Nhưng bây giờ đã khác, chị Tiên cũng biết y thuật.
Vẫn chưa bắt đầu làm phẫu thuật.
Người đàn ông trung niên khoác chiếc áo blouse3 trắng này tên là Tô Tử Phàm.
Mà Tô Tử Phàm không hề quen biết gì Vân Tiên, đương nhiên cũng không biết cô là đại ca của điện Liệp Ưng.
Ông lui ra, để tôi làm.
Vân Tiên nói ngắn gọn ý định của cô khi vào đây, không nhiều lời.
Vân Tiên nhân cơ hội bước tới.
Chị Tiên? Có thể để một người giữ một vai trò nhất định trong số những thành viên cấp cao như Đoàn Lỗi gọi một tiếng
chị
, trừ khi đó là đại ca trẻ tuổi mới lên của điện Liệp Ưng được mọi người đồn đại.
Tô Tử Phàm là bác sĩ của một bệnh viên tư nhân, y thuật của ông ta rất giỏi, ông ta cũng hay đến nh9à để khám bệnh cho mọi người.
Bang Long Đầu trước đây hay điện Liệp Ưng bây giờ hễ có ai bị thương đều gọi Tô Tử Phàm đến thăm kh6ám.
Tô Tử Phàm nhất thời ngây ngốc, lúc này ông ta mới nhận thức được những lời vừa rồi của mình bất cẩn đến mức nào.
Tô Tử Phàm rùng mình, đứng chết lặng một chỗ, gần như không dám động đậy.
Còn đòi cầm dao mổ nữa? Cho rằng phẫu thuật là trò đùa sao?
Cô cầm dao mổ? Cô học y chưa? Hẳn còn đang học trung học nhỉ? Bé gái!
Tô Tử Phàm cho rằng mình là bác sĩ duy nhất ở đây nên giọng điệu nói chuyện có chút tự cao.
Cộng thêm việc đã có nhiều bệnh viện mời Tô Tử Phàm về làm việc với mức lương rất cao nhưng đều bị ông ta từ chối.
Thêm nữa, hễ cứ là bệnh nhân đều chạy tới cầu cứu ông ta, trước giờ Tô Tử Phàm chưa từng gặp qua đối thủ, vậy nên từ sâu trong lòng ông ta luôn tồn tại một sự kiêu ngạo.
Cô?
Tô Tử Phàm ngơ ngác, lúc này ông ta mới đưa mắt nhìn tới nhìn lui Vân Tiên, nhất thời càng thêm ngạc nhiên.
Cô nhóc này mới bao nhiêu tuổi chứ?
Tô Tử Phàm ngạc nhiên, ông ấy không ngờ rằng Đoàn Lỗi lại dùng giọng điệu này nói chuyện với mình.
Chị Tiên, phiền chị.
Đoàn Lỗi thấy Tô Tử Phàm đã tém lại một chút, không để lãng phí thời gian, ông ta quay người nói với Vân Tiên.
Mấy người vào đây làm gì? Không phải tôi đã nói là đứng đợi ở ngoài rồi sao? Trong phòng không được phép có người, nếu không vết thương nhiễm trùng, tôi không chịu trách nhiệm đâu.
Tô Tử Phàm chau mày, ông ta dừng tay, lên tiếng.
Lúc nãy, nhóm thành viên cấp cao cũng bị những lời này của Tô Tử Phàm đuổi ra đứng đợi ở bên ngoài.
Cô là đại ca của điện Liệp Ưng, điều đó có nghĩa là, nếu như cô nổi giận thì chuyện giết Tô Tử Phàm ngay tại đây cũng không có gì là không thể.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.