Chương 427: Xóa sổ bang thiên kiều, uy nghiêm của cô (4)



Tôi ở đây.
Sau lưng bỗng truyền đến giọng nói dịu dàng của thiếu nữ.

Tim Chu Kiệt thít chặt lại, hắn hoảng sợ cầ8m súng lục xoay người, nhưng hắn xoay người cũng phải mất một chút thời gian, chỉ nghe
phập
một tiếng, con dao đã đâm v3ào chân hắn.

Cơ thể mềm nhũn ngã xuống ngay lập tức, trong nháy mắt Chu Kiệt như một đống bùn nhão, ngã thẳng xu9ống đất.
Đột nhiên Vân Tiên dùng sức đạp một cái, lực chân hơi mạnh, súng lục bị Vân Tiên duỗi chân hất văng lên.
Cú nảy lên vừa đúng tới độ cao tay Vân Tiên đang hướng xuống, cô chỉ nhẹ nhàng chụp lấy đã bắt được cây súng lục.
Động tác lúc này của Vân Tiên càng giống ma quỷ bước ra từ địa ngục. Cô làm động tác này cực kỳ trôi chảy, giống như đã diễn tập rất nhiều lần vậy.
Hứa Chu Chính không kìm được run rẩy cả người.
Hắn ta không dám xem Vân Tiên là một thiếu nữ bình thường, hay là loại phụ nữ thượng vị nhờ đàn ông nữa.
Thậm chí hắn bắt đầu hối hận bản thân lúc đó sao lại có thể nhìn Vân Tiên thành loại phụ nữ ấy.
Tốc độ vừa nãy của Vân Tiên nhanh đến mức mắt thường không cách nào bắt được! Mọi người có mặt ở đây đều6 hoảng sợ.
Nhất là Hứa Chu Chính, hắn ta hoảng sợ nhìn Vân Tiên đâm con dao vào chân Chu Kiệt, rồi sau đó Chu Kiệ5t ngã xuống, súng lục trong tay Chu Kiệt cũng trượt ra rơi trên đất.

Cô... cô, cô...
Hứa Chu Chính há miệng, lúc này hắn ta đang kinh sợ, đã không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt nữa rồi.
Giờ phút này, tất cả thuộc hạ của Hứa Chu Chính đều ngã ra đất, không còn ai có thể đứng lên đối mặt với Vân Tiên!
Bây giờ, ngay cả Nghiêm Thiên Lỗi xuất thân thế gia súng ống đạn dược, quen với thị trường rồi cũng nhịn không được run rẩy.
Thiếu nữ này căn bản không phải là con người!
Vào lúc này, Vân Tiên đang thuần thục nghịch súng lục, cô nghịch súng lục theo thói quen, để họng súng đối diện với Hứa Chu Chính.

Ông chuẩn bị chết thế nào?
Vân Tiên cười híp mắt, lúc nói chuyện cô mang theo tà ý khiến người khác sợ hãi.
Tận mắt nhìn thấy Vân Tiên đoạt lấy súng, quay ngược họng súng về phía mình, xương cốt cả người Chu Hứa Chính đều run rẩy theo, hắn ta bị dọa đến mặt mũi trắng bệch.
Thực lực và bản lĩnh như vậy nào giống loại phụ nữ bám vào đàn ông đi lên như trong lời đồn chứ!

Tôi gì cơ?
Vân Tiên vẫn giữ nụ cười mỉm trên mặt, cô nhìn Hứa Chu Chính, khóe miệng lan ra nụ cười mỉm khiến bất kỳ người nào có mặt ở đó cũng sởn tóc gáy.

Bộp
một tiếng, Vân Tiên cũng không thèm nhìn dưới đất, cô đưa chân ra bước tới trước, giẫm lên súng lục vừa trượt ra rơi trên đất của Chu Kiệt.
Tất cả thuộc hạ của Hứa Chu Chính đều đã bị Vân Tiên đánh ngã ra đất. Mặc dù bản thân hắn ta cũng có chút bản lĩnh, nhưng từ khi nhìn thấy bản lĩnh của Vân Tiên, chút bản lĩnh của hắn căn bản không đủ nhìn!

Nhưng Hứa Chu Chính cũng không phải người chờ chết.

Hắn ta nhăn mặt, vội vàng thốt ra lời uy hiếp, nói:
Cô không thể giết tôi! Nếu cô giết tôi rồi, vậy thì anh tôi nhất định sẽ báo thù cho tôi! Cô biết anh tôi là ai không? Anh ấy là người của đoàn lính đánh thuê Cổ Sát! Giết tôi rồi, cô cứ chờ chết đi!


Đây là át chủ bài của Hứa Chu Chính, cũng chỉ vào lúc tính mạng bị uy hiếp, Hứa Chu Chính mới có thể dùng con át chủ bài này.

Nhưng Vân Tiên nghe Hứa Chu Chính nói xong, tay chỉ dừng lại một lát.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.