Chương 452: Làm mất hứng đêm giao thừa, cảm ơn đã khen ngợi
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 532 chữ
- 2022-02-08 11:43:44
Tần Lệ ỷ mình làm quan lớn, bình thường rất hay khoác lác. Nhất là trong bữa cơm đoàn viên đón năm mới hoặc là buổi tụ họp của b8à con gần xa như hôm nay càng là lúc thể hiện rõ địa vị của bản thân.
Mọi người ngồi cùng nhau ăn một bữa cơm là một c3huyện. Đương nhiên quan trọng hơn chính là nói xem năm vừa rồi bản thân mình đã làm gì hoặc thu nhập được bao nhiêu.
G9anh đua, so sánh là điều không thể thiếu. Nhất là những kẻ có thu nhập cao thì càng ra vẻ. Còn những người thu nhập thấp, địa v6ị trong xã hội thấp bé, so sánh cũng sẽ không tránh khỏi việc cảm thấy tức giận.
Nhưng cái nhìn khinh thường của Tần Lệ dành cho nhà Trương Mai Hoa, ngoài Vân Tiên nhận ra thì mấy người Trương Mai Hoa cứ như chẳng phát hiện ra vậy, lại còn nịnh nọt Tần Lệ giỏi giang. Vân Tiên lại không thèm để ý tới lời nói của Trương Mai Hoa.
Ý của bà ta rất rõ ràng, đó là nịnh nọt Tần Lệ, khen ông ta lợi hại.
Trương Mai Hoa làm vậy giống như để giới thiệu Vân Tiên làm quen với nhân vật lợi hại Tần Lệ. Như vậy, Trương Mai Hoa cho rằng Vân Tiên sẽ nợ ân tình của bà ta.
Tần Lệ là loại người tỏ ra mình có địa5 vị cao, thu nhập cũng vậy nên định thể hiện trước mặt họ hàng gần xa.
Còn việc tại sao ông ta khinh thường nhà Trương Mai Hoa là bởi vì trong ấn tượng của ông ta, thế hệ đời sau nhà em gái Trương Mai Hoa của cha ông ta, chẳng có nhân vật nào lợi hại.
Làm gì giống thế hệ nhà ông ta? Có ai mà không học hành giỏi giang, thi đỗ cấp ba, đại học toàn trường tốt rồi có được một công việc tốt chứ?
Nhưng Trương Mai Hoa không ngờ Vân Tiên chẳng nể mặt bà ta chút nào.
Tiên Tiên, bác khen cháu, cháu không bày tỏ thái độ gì sao?
Trương Mai Hoa thấy Vân Tiên không nể mặt mình bèn vội vàng nói.
Thậm chí, vừa nói bà ta còn vừa chau mày, liếc mắt ra hiệu với Tần Y Nhu như muốn bà bảo Vân Tiên nghe lời, ngoan ngoãn mở miệng.
Tần Y Nhu không hề để ý tới hàm ý của Trương Mai Hoa. Bà tưởng Trương Mai Hoa bị đau mắt, vừa nghi hoặc vừa lo lắng hỏi bà ta một câu:
Mẹ, mẹ sao vậy? Có phải đau mắt không?
Không sao!
Trương Mai Hoa nghe Tần Y Nhu nói vậy thì thở phì phò. Bà ta tức giận nhìn Tần Y Nhu và hét lên một câu.
Tình huống thế này Trương Mai Hoa cũng khó lớn tiếng, khi bà ta tưởng chắc rằng Vân Tiên sẽ không mở miệng nói câu nào thì Vân Tiên lại khẽ nhoẻn miệng. Cô nhìn Tần Lệ ở đối diện, tầm nhìn không hề tỏ ra thấp kém hơn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.