Chương 466: Chúc tết cô. huân chương khen thưởng


Nhưng giọng nói hoang mang của Trương Thuận đã khiến sự chú ý của mọi người đổ dồn lên Cát Quân Kiến.

Chỉ cần một người là Tổng Giám đ8ốc của Công ty Tân Khải đến chúc Tết đã đủ để ăn mừng rồi! Nhưng đó là do Vân Tiên là Chủ tịch của Công ty Tân Khải, cấp dưới đến chúc Tết cấ3p trên cũng không có gì đáng để nói.
Trương Thuận là một sĩ quan cảnh sát bình thường trong đồn cảnh sát của trấn Tân Giang, còn Cát 9Quân Kiến được cả nước biết đến với danh hiệu đội trưởng của bộ đội đặc chủng cấp cao, là cấp trên của Trương Thuận.
Có lẽ người ngồi6 ở đây không quan tâm đến bộ đội đặc chủng, nhưng bản thân Trương Thuận là người trong ngành thì đối với người có danh tiếng như Cát Quân Kiế5n, đương nhiên là anh ta đã từng nhìn thấy qua ảnh.
Đó là một người có địa vị cao đến mức có thể tiếp cận được với chủ tịch nước! Một kỳ tài quân sự của nước Z đấy!
Vậy mà người ấy lại chạy đến đây chúc Tết Vân Tiên!
Những gì Trương Thuận nghĩ cũng là điều mà mọi người đứng xung quanh nghĩ.
Hơn nữa lúc trước, Trương Thuận có nói đến thân phận sĩ quan của Cát Quân Kiến với mọi người xung quanh.
Trương Thuận nhất thời kích động, anh ta không biết nên nói gì để đáp lại.
Lúc này, Cát Quân Kiến đã lướt qua Trương Thuận. Ông trực tiếp nhìn về phía Tần Y Nhu, hết lời khen ngợi Vân Tiên.
Một tiếng
Chào cậu
này đủ khiến cho tâm trạng của Trương Thuận dậy sóng.
Cát Quân Kiến đường đường là một kỳ tài quân sự, là chỉ huy tối cao của bộ đội đặc chủng cấp cao, vậy mà lại chào hỏi với mình!
Dù Vân Tiên có giỏi thế nào đi nữa thì cô cũng chỉ là một thành viên của bộ đội đặc chủng cấp cao mà thôi!
Hơn nữa, tổng số thành viên của bộ đội đặc chủng cấp cao là một con số không nhỏ. Cho dù là dịp Tết thì sĩ quan Cát cũng không thể đi đến nhà từng người cấp dưới để chúc Tết được.
Đồng thời, ông lấy một chiếc huân chương hình ngôi sao tám cánh từ trong túi ra, sau đó đưa cho Vân Tiên:
Tôi đã xác minh xong, chuyện miếng ngọc bội cổ của tỉnh Chiết Giang chúng ta bị tên Siêu đạo chích quốc tế đánh cắp lần trước, toàn bộ thành viên tiểu đội Vương Giả đều đã xác nhận rằng cô là người dẫn dắt bọn họ hoàn thành nhiệm vụ. Do vậy, tôi nhận được sự chấp thuận của cấp trên nên mới đặc biệt đến đây để trao tấm huân chương này cho cô!

Chiếc huân chương ngôi sao tám cánh bằng vàng này quả thật rất bắt mắt, Cát Quân Kiến đặt nó xuống bàn và đẩy qua chỗ Vân Tiên. Vân Tiên khẽ mím môi rồi thuận tay cầm lên.
Ông ta muốn gì?
Ông ta là một sĩ quan quân đội, vậy mà lại dành chút thời gian rảnh rỗi để đến chúc Tết Vân Tiên?
Do vậy, ngay khi Trương Thuận thấy rõ được khuôn mặt của Cát Quân Kiến thì sợ đến nỗi mặt mày tái mét.
Đây, đây là sĩ quan Cát nổi tiếng cả nước mà!
Nếu như trước đó chỉ nghe nói Vân Tiên là một thành viên của bộ đội đặc chủng cấp cao, mọi người đều đã sững sờ thì lúc này sự kinh ngạc trong lòng bọn họ đã không thể dùng từ ngữ để miêu tả nữa rồi.
Vậy nhưng, khi mọi người đang vô cùng ngạc nhiên, Cát Quân Kiến bèn gật đầu thân thiện với Trương Thuận, nở một nụ cười lịch sự nói:
Chào cậu.

Trong lòng ai nấy đều biết rõ rằng mối quan hệ này đặc biệt đến mức nào.
Nhất là với những người Tần Lệ, Tần Hoán, Chu Kiệt vừa rồi còn xem thường Vân Tiên, giờ đây bọn họ đã hoàn toàn chết lặng.
Chuyện này chắc chắn không phải trò đùa!?
Trong quân đội, trừ khi là một thành viên vô cùng xuất sắc thì mới có thể được hưởng chế độ đãi ngộ đặc biệt - cấp trên đến nhà cấp dưới chúc Tết như thế này!

Món đồ cổ bị tên Siêu đạo chích quốc tế đánh cắp? Lại còn được Vân Tiên thành công lấy lại? Trời ơi, đó là Siêu đạo chích quốc tế đấy... vậy mà con bé...
Lại có bản lĩnh như thế! Tần Lệ mới nói được có nửa câu thì đã lặng người rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.