Chương 471: Ném pháo bọn họ, lũ nhóc hư hỏng



Không ạ!
Vân Tiên lắc đầu, cô nắm tay Vân Trúc bước vào trong tiệm, quay đầu nhìn ông chủ tiệm, cười trả lời:
Hôm nay cháu dẫn em trai tới8 mua đồ ăn vặt.


Không phải là làm chuyện gì kỳ quái.
Còn chưa tới mười hai giờ, thời điểm này, những người đốt pháo hoa đều là vì cầu xin thần linh phù hộ cho năm sau của họ.
Đa số nông dân vẫn còn hơi mê tín, mà người của thành phố Long Môn lại có thói quen dùng đầu heo, gà vịt... các loại động vật hiến tế cho thần linh.
Khi Vân Tiên vừa sống lại, vì hằng năm phải bôn ba khắp nơi trên thế g3iới nên lần đầu tiên Vân Tiên tiếp xúc với cuộc sống đời thường thì cảm thấy rất lạ lẫm.
Kiếp trước, cô vẫn luôn làm theo ý mình. Vì9 thế khi vừa sống lại, cô cũng vẫn hành động theo tính cách của mình.
Mười hai giờ đêm ba mươi sẽ là thời điểm pháo hoa tỏa sáng nhiều nhất.
Mà hiện tại cũng chỉ mới hơn chín giờ, nghĩa là hiện tại là thời điểm pháo hoa ít ỏi nhất.
Giờ này cũng có người đốt pháo hoa nhưng cũng chỉ lác đác.
Vân Tiên híp mắt, cô nắm tay Vân Trúc đi qua một con đường nhỏ, trùng hợp là một gia đình trong lối nhỏ này đang đốt pháo hoa.
Vân Tiên cũng không phải là người kiên nhẫn nhưng giờ phút này, cô lại cực kỳ kiên nhẫn chờ Vân Trúc chọn đồ.
Cuối cùng, Vân Tiên cũng đã kiên nhẫn chờ Vân Trúc chọn đồ ăn vặt mà cậu bé thích. Sau khi trả tiền, hai chị em đi về phía nhà Trương Mai Hoa.
Vân Tiên nắm tay Vân Trúc dạo 5một vòng trong tiệm.
Bên ngoài có khách tới mua pháo, ông chủ ra ngoài đón khách.
Tuy từ cửa tiệm này về nhà Trương Mai Hoa không xa nhưng phải đi qua mấy con đường.
Lúc này, đèn đuốc nhà nào cũng sáng trưng, ngoài đường cũng không hề tối.
Vừa lấy, Vân Trúc vừa lẩm bẩm
Vị dâu cho anh Tư Dịch, vị việt quất cho chị, vị vải cho anh Vân Dịch…

Tay nhỏ cầm một đống kẹo que đang cắm trên hộp, chọn tới chọn lui.
Đêm ba mươi hằng năm, lúc chín giờ, mười giờ, mười một giờ là thời khắc yên tĩnh nhất.
Giống như màn đêm trước khi bình minh tới, lúc này càng yên lặng thì khi vừa tới mười hai giờ, pháo hoa phóng lên càng náo nhiệt.
Nhưng sống ở đây một thời gian ngắn, Vân Tiên mới phát hiện mì6nh không nên như vậy.

Được, cháu cứ tự nhiên.
Ông chủ tiệm hào phóng cười lớn, gật đầu bảo.
Vân Tiên để Vân Trúc chọn một đống đồ ăn vặt: Khoai tây chiên Lays, kẹo cao su, kẹo que,…
Nhưng chỉ riêng kẹo que, cậu nhóc Vân Trúc lấy luôn mấy cây.

Bùm… Chíu…

Trong màn đêm yên tĩnh, có pháo hoa đã được đốt lên.
Đồng thời, khi thờ cúng, họ còn đốt một ít kinh Phật.

Những điều này đều là tập tục do tổ tiên truyền lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.