Chương 485: Một lần ngủ say. ngủ chung



Ngủ đi.
Tư Dịch nằm nghiêng đối mặt với cô, anh cong môi, khuôn mặt đẹp trai hiện lên vẻ gian manh.

Nói xong, một tay anh đè chân cô, cánh t8ay dài còn lại tắt đèn đầu giường.

Đèn tắt, xung quanh một mảng tốt mịt.
Nhưng mà một đêm này lại là lần Vân Tiên ngủ say nhất từ kiếp trước cho đến kiếp này.
Hình như ngoại trừ khoảng thời gian trước khi bị tổ chức bắt đi lúc còn bé ở kiếp trước, đã rất lâu rồi cô chưa từng ngủ mà không kiêng kỵ gì như thế.

Trước khi tắt đèn vẫn giữ nguyên tư thế làm người ta ngại ng3ùng ấy, nhưng giờ phút này Vân Tiên cũng không nhúc nhích nữa.
Cũng may xung quanh tối đen như mực, trừ việc có thể cảm nhận được hơi thở nhè9 nhẹ của Tư Dịch đang nằm sát mình ra thì cô không cảm nhận được gì khác nữa.
Lời anh vừa nói giống như là có ma lực vậy, trong chốc lát Vân 6Tiên liền yên tĩnh lại.
Ngày hôm sau.
Tư Dịch nằm im để Vân Tiên dựa sát vào mình ngủ cả đêm.
Sau khi thức dậy, anh cẩn thận đặt Vân Tiên nằm thẳng lại, che chở cô từng li từng tí như đang nâng niu báu vật vô giá.

Ừ.
Bất giác bị cuốn theo, trong bóng tối, Vân Tiên ngoan ngoãn gật đầu.
Nào ngờ Vân Tiên vừa mới gật đầu t5rả lời một câu đã bị một sức mạnh kéo qua.
Chỉ thấy Tư Dịch bên cạnh cô đột nhiên đổi tay kéo cô qua.
Xác nhận kỹ là mình không làm cô thức giấc, anh mới mở cửa đi ra ngoài.
Sau khi đi ra anh lại nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Ơ... Anh chưa đi à!?
Tư Dịch mới vừa ra khỏi phòng Vân Tiên, sau lưng truyền tới tiếng kêu kinh ngạc.
Còn Vân Tiên thì ngủ rất say.
Kiếp trước kiếp này, hầu như thời khắc nào Vân Tiên cũng luôn giữ cảnh giác, trước kia khi ngủ, Vân Tiên chưa bao giờ dám ngủ say.
Ngủ quá say là đại kỵ của đặc công.
Giây tiếp đó, hơi thở thuộc về Tư Dịch trở nên rõ ràng hơn.
Anh kéo cô vào lòng.
Chỉ là trừ việc này ra thì không có hành động gì khác.

Ngủ đi.
Lát sau, Vân Tiên úp mặt trong lòng Tư Dịch lại nghe thấy giọng nói buồn buồn của anh truyền tới lần nữa.

Ừ.
Vân Tiên bị dẫn dụ, cũng không từ chối nữa, bỗng nhiên cô cảm thấy nằm trong lòng Tư Dịch rất ấm áp.
Một lúc lâu sau, Tư Dịch luôn nằm im. Anh đang đợi cô ngủ.
Huấn luyện viên Lẫm Vĩ của tổ chức Ám Hồn, người huấn luyện cho Vân Tiên đã nói như vậy.
Thân là đặc công, không ai có thể đảm bảo được người bên cạnh mình có thể một dao đâm chết mình hay không.
Càng không thể đảm bảo nửa đêm có người ám sát mình hay không.
Cho nên, cho dù là một tiếng động nhỏ nào cũng đều có thể đánh thức Vân Tiên đang ngủ.
Thậm chí điều này đã trở thành thói quen của cô.
Chưa từng thay đổi.
Tư Dịch quay người lại, đập vào mắt anh chính là khuôn mặt sửng sốt của Vân Dịch.


Ừ.
Tư Dịch gật đầu.

Vậy có nghĩa là tối qua anh ta ngủ chung phòng với em gái mình? Miệng Vân Dịch méo xệch, có cảm giác như em gái được mình che chở từ nhỏ tới lớn bỗng bị cướp đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.