Chương 490: Mất mặt biết bao. nguyên anh tuấn ngu ngốc


Anh sinh ra đã là cậu chủ của thế gia súng ống đạn dược, thế lực đằng sau đó càng lợi hại đến mức khiến người khác khiếp hã8i.

Vừa qua năm mới, Tư Dịch đã hai mươi tuổi rồi, mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng thân phận, địa vị của anh lại không p3hải điều mà người bình thường có thể so sánh được.

Nhưng mà sự sợ hãi của mọi người, lại không bằng nỗi khiếp sợ c9ủa người trong cuộc - Nguyên Anh Tuấn.
Nguyên Anh Tuấn giãy mạnh mấy cái, hất bàn tay đang túm chặt cổ tay anh ta ra. Anh ta đau đớn hít vào một hơi, sau đó nhìn chằm chằm Tư Dịch, rống lên:
Tôi là cái thá gì? Ha ha, tôi còn muốn hỏi xem anh là cái thá gì đấy!

Thực tế, Tư Dịch cũng không muốn tiếp tục túm tay Nguyên Anh Tuấn nữa.
Ừm, bởi vì... bẩn.
Nhưng, Nguyên Anh Tuấn lại tự cho rằng bản thân đã tự giãy ra khỏi Tư Dịch.
Ban nãy Nguyên Anh Tuấn chưa nhìn kỹ, vừa rồi anh ta chỉ nhìn thấy Vân Tiên, nhất thời kích động không nhìn thấy rõ Tư Dịch đứng cạnh Vân Tiên.
Từ khi nào, lại có đàn ông đứng bên cạnh Tiểu Tiên của anh ta!?

Ủa nè? Không chơi bóng nữa hả?
Lý Hưởng Dịch đứng bên cạnh hỏi ngu một câu.

Cậu ngốc à, tình huống hiện tại ai còn chơi bóng rổ rách của cậu nữa!
Lữ Phi Yến đứng bên cạnh Lý Hưởng Dịch, ra dấu với cậu ta. Sau đó cô xoay người chạy về phía Vân Tiên và Tư Dịch ở bên kia.
Nhưng, chưa đợi Nguyên Anh Tuấn dẫn đám anh em của anh ta tới ngăn cản không cho Vân Tiên rời đi, trên sân bóng rổ đã truyền tới giọng nói giận dữ.
Ngay lập tức, ánh mắt Nguyên Anh Tuấn trở nên bất thường, anh ta nhìn Tư Dịch bằng ánh mắt khiêu khích, cho nên Nguyên Anh Tuấn ung dung ngẩng đầu lên.
Bên anh ta có anh em hỗ trợ! Hơn nữa, anh em của anh ta, ai nấy đều là người giỏi đánh nhau!
Ánh mắt thâm thúy của Tư Dịch chỉ liếc Nguyên Anh Tuấn một cái, anh xem thường sự khiêu khích trong mắt Nguyên Anh Tuấn, Tư Dịch bỗng đưa tay ra nắm lấy cổ tay nhỏ bé của Vân Tiên, xoay người muốn rời đi.
Đúng thế, chính là khiếp sợ.
Bàn tay mạnh mẽ của Tư Dịch túm chặt c6ổ tay Nguyên Anh Tuấn, sức lực rất lớn, khiến Nguyên Anh Tuấn phải cau chặt mày.
Nơi cổ tay truyền tới đau đớn, kh5iến Nguyên Anh Tuấn không kìm được biểu cảm hoảng hốt sợ hãi của mình.

Nhóc con, ông nội mày chơi bóng rổ ở đây đấy, mày nói nhường lại một bảng rổ cho mày thì bọn tao phải nhường à? Nếu thế há chẳng phải tao mất mặt lắm ư!


Vân Tiên bị Tư Dịch kéo đi hai bước, cô nghe thấy giọng nói này, bèn kéo tay Tư Dịch, ra hiệu anh dừng lại với mình.

Vân Tiên quay đầu lại, cũng không nhìn mấy người Nguyên Anh Tuấn mặt đen thâm trầm, đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng về phía sân bóng rổ.

Trên sân bóng rổ, Văn Thụy vừa nãy chạy đến thương lượng với mấy tên côn đồ xăm trổ đầy mình dáng vẻ hung ác, cướp hết tất cả bảng rổ trên sân bóng đang bị một tên côn đồ hung hăng chỉ tay vào mũi, gào lên.

Văn Thụy là đội trưởng đội bóng rổ của đám Lý Hưởng Dịch, ban nãy thấy sân bóng rổ chỉ có bốn bảng rổ nhưng lại bị đám côn đồ này độc chiếm toàn bộ, nên cậu ta muốn đi thương lượng xem có thể nhường lại một chỗ không.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.