Chương 497: Cung kính. còn không xin lỗi
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 659 chữ
- 2022-02-08 11:44:57
Có thể nói, Đoàn Hầu và cả đám anh em của hắn có thể tác oai tác quái ở trấn Tân Giang chính là vì có danh tiếng của Đoàn Lỗi.
8
Đáng thương thay cho Đoàn Lỗi lại không hề hay biết con trai mình lợi dụng danh tiếng của mình chèn ép người khác lâu như vậy.3
Ông ta luôn cho rằng con trai mình chỉ hơi nghịch ngợm, thích gây rắc rối một chút mà thôi.
Nếu không dù bình thư9ờng ông ta rất thật thà, chất phác thì cũng sẽ muốn đập con trai mình một trận.
Còn cả đám anh em của anh ta nữa.
Không những mấy người nguyên Anh Tuấn kinh hãi, mà đám Lữ Phi Yến, Lý Hưởng Dịch rõ ràng cũng bị dọa sợ nhưng đã mau chóng bình tĩnh lại.
Đương nhiên, bọn họ cũng rất kinh ngạc trước hành động to gan của Tư Dịch.
Cái gì mà gọi là cô gái đó, Hầu, mày câm 6miệng cho bố!
Đoàn Lỗi vừa nghe Đoàn Hầu gọi Vân Tiên như vậy thì lập tức quát lên.
Đã từ lâu rồi Đoàn Hầu không nghe Đoà5n Lỗi dùng giọng điệu như vậy mắng mỏ mình. Hắn rụt cổ, không dám lên tiếng.
Dù gì Đoàn Lỗi cũng là trưởng lão điện Liệp Ưng, nhân vật nguyên lão của bang Long Đầu. Đương nhiên khi quát cũng đầy uy lực.
Đến ngay cả Đoàn Lỗi cũng đã ra mặt, cả đám không ai dám trốn, bèn đi theo Đoàn Lỗi quay lại đường cũ.
Trên sân bóng rổ.
Tư Dịch nâng khuôn mặt nhỏ bé của Vân Tiên nghiêng qua nghiêng lại, cuối cùng, anh vẫn lưu luyến không rời khỏi đôi môi khiến bản thân chìm đắm.
Tương lai còn dài. Người phụ nữ của anh, sau này người khác đừng mơ được đụng vào cô.
Tư Dịch cứ như vậy mà hôn Vân Tiên ngay trước mặt Nguyên Anh Tuấn. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ ửng, dáng vẻ xấu hổ ngại ngùng của cô lúc này thật sự giống như một học sinh lớp chín bình thường.
Nguyên Anh Tuấn đừng bên cạnh chứng kiến, suýt nữa ói ra máu!
Tư Dịch cố ý, anh cố ý hôn Vân Tiên trước mặt Nguyên Anh Tuấn. Hơn nữa càng hôn càng sâu, khiến Nguyên Anh Tuấn nhìn mà muốn nổ tung.
Nhưng không có sự cho phép của Tư Dịch và Vân Tiên, ngay cả cút đi Nguyên Anh Tuấn cũng không dám.
Nghe xong sự việc Đoàn Hầu nói, Đoàn Lỗi lập tức hiểu ra tại sao khi đó Vân Tiên không giết chết con trai mình, đó là vì cô đã nể mặt ông ta.
Á! Đau! Bố, cô gái đó thật sự lợi hại đến vậy sao?
Đoàn Hầu không phải con gái, đương nhiên sẽ không được cưng chiều như con gái. Hắn bị Đoàn Lỗi véo tai gào ầm lên rồi bị ông ta kéo tới sân bóng rổ.
Từ đầu tới cuối Đoàn Lỗi không hề nói ra thân phận của Vân Tiên, điều này càng khiến đám Đoàn Hầu thấy khó hiểu.
Thằng thối tha, rốt cuộc mày đã làm gì?
Đoàn Lỗi tiếp tục gầm lên đầy tức giận với con trai mình.
Đoàn Hầu bị Đoàn Lỗi dọa sợ tới mức đành phải kể rõ ngọn ngành chuyện xảy ra lúc đó. Càng nghe, sắc mặt ông ta càng tối sầm lại.
Sau đó, ông ta hung hăng nhéo tai con trai mình, quát hắn:
Thằng chết tiệt mày suýt nữa gây họa lớn cho tao rồi! Chị Tiên đang ở đâu? Mày mau cùng tao đi nhận tội!
Thằng nhóc chết tiệt! Đi mau!
Lúc này, tiếng quát của Đoàn Lỗi từ xa vọng tới.
Nhà Đoàn Lỗi cách sân bóng rổ không xa lắm, chỉ cách vài con đường.
Lúc này, ông ta vẫn còn nhéo tai Đoàn Hầu, dẫn một đám người vội vàng quay lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.