Chương 504: Bất ngờ ôm lấy. nói lời xin lỗi


So với trước đây, trông Tần Y Nhu trẻ ra đến mười mấy tuổi.

Thêm vào đó, Tần Y Nhu vốn dĩ rất ưa nhìn, chẳng qua là do trước đây bà p8hải chịu nhiều khổ cực cho nên người mới bốn mấy tuổi mà trông chẳng khác gì bà lão năm mươi, sáu mươi tuổi. Hiện tại, áp lực đã giảm đi rất3 nhiều, nét đẹp dịu dàng của bà lại dần xuất hiện trở lại.
Bình thường, Tần Y Nhu rất chiều chuộng Vân Trúc, vậy nên bây giờ Vân Trúc mới nói không chút kiêng dè như vậy.
Tần Y Nhu vốn muốn ra hiệu cho Vân Trúc sửa lời, nhưng Vân Trúc còn nhỏ, cậu nhóc không thể hiểu được những lời nói vừa rồi của mình nghe mờ ám đến mức nào.
Sau đó, Vân Tiên nhanh chân chạy lên lầu, cô đẩy Tư Dịch và Vân Trúc vào gian phòng trên lầu hai.
Lúc này, lầu một chỉ còn mỗi hai người là Cát Quân Kiến và Tần Y Nhu.
Khi ấy, Tần Y Nhu mới lên tiếng:
Sĩ quan Cát, vừa rồi rất cảm ơn anh, suýt nữa thì khiến bọn trẻ hiểu lầm... thật xin lỗi.


Cô không cần nói xin lỗi, lúc nãy là do tôi đột nhiên ôm cô. Người nên nói xin lỗi là tôi mới đúng.
Cát Quân Kiến đáp lại Tần Y Nhu.

Tiểu Trúc, đừng nói bậy!
Tần Y Nhu xấu hổ ra mặt, nhất là bị vạch trần trước mặt Vân Tiên và Tư Dịch. Mặc dù lúc nãy bà và Cát5 Quân Kiến quả thực có làm vậy, nhưng người bình thường khi gặp chuyện như này đều sẽ rất xấu hổ.

Mẹ Tần, bé Vân Trúc không nói bậy.
Vân Trúc đứng ở lối đi cầu thang tầng hai, cơn ngái ngủ đã dần biến mất, đồng tử đảo quanh nhìn Tần Y Nhu, trề môi nói.
Trong tình hình hiện tại, cô cũng không tiện nán lại đây.

Ừ.
Sắc mặt Tần Y Nhu vẫn còn chút ửng hồng, nhưng bà cũng gật đầu.
Trong lúc Tần Y Nhu và Vân Trúc nói chuyện, Tư Dịch đã đến bên cạnh Vân Trúc. Anh ngồi xuống và nhẹ nhàng ôm lấy Vân Trúc, đôi môi quyến rũ của anh khẽ nhếch lên.

Khụ!
Vân Tiên khẽ ho một tiếng rồi nhìn xuống đất, bất ngờ nở nụ cười, nói một câu:
Mẹ, bọn con lên lầu trước đây.

Sau đấy, hai người đều im lặng.
Ban nãy, sau khi Tần Y Nhu đuổi Lữ Lan Hoa đi rồi trở vào nhà, nước mắt bà chợt rơi xuống.
Trong nháy mắt, khuôn mặt của Tần Y Nhu đỏ bừng lên, lộ ra dáng vẻ tình ý khó nói.
Cát Quân Kiến đứng một bên nhìn thấy, vốn dĩ muốn đứng ra làm rõ mọi chuyện, nhưng đột nhiên lại thôi.
Từ đó không khó để nhận ra nét đẹp thanh tú của Vân Tiên là do gen di tr9uyền từ Tần Y Nhu.
Nếu không thì anh trai Vân Dịch và nguyên chủ Vân Tiên đã không thể nào có được một ngoại hình đẹp xuất sắc đến t6hế.
Nỗi khổ bao năm qua bà phải chịu không ai có thể hiểu được.

Mà Cát Quân Kiến nhìn thấy Tần Y Nhu không hiểu sao lại như nhìn thấy bóng dáng người mẹ đã mất của mình. Người cha quá cố của ông ngoại tình, lúc còn sống mẹ ông ngày ngày ngày rửa mặt bằng nước mắt.

Vừa rồi trong lòng Cát Quân Kiến có chút rối bời, khi tỉnh táo trở lại thì thấy mình đã chủ động ôm lấy Tần Y Nhu từ lúc nào không hay.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.