Chương 508: Thăm dò tâm tư. con ruột của mình


Vả lại, bây giờ ngoại trừ tin tưởng Vân Tiên ra, Cát Quân Kiến cũng hết cách rồi.

Ông cũng không thể gọi hết tất cả thành viên tiểu đội Vương 8Giả đến trại huấn luyện quân đội vào những ngày đầu xuân năm mới được.

Điều đó không thiết thực, bởi vì những ngày đầu năm mới được xem là ng3ày để mọi người nghỉ ngơi.
Nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn của Vân Trúc là Vân Tiên liền mềm lòng, cô nhanh chóng gật đầu:
Được.


Vân Tiên, đi rồi về sớm, mẹ sắp làm xong bữa tối rồi, đợi bà con và những người khác về là có thể dùng bữa.
Khi Tần Y Nhu nghe Vân Tiên muốn dắt Vân Trúc ra ngoài chơi, bà vội vàng ló đầu ra khỏi bếp dặn dò.

Vâng, mẹ!
Vân Tiên gật đầu với Tần Y Nhu.
Chín ngày huấn luyện, cho dù có nâng cao được thực lực thì cũng chẳng5 có thay đổi gì nhiều.
Nhưng Vân Tiên lại nói cô có thể gia tăng thực lực cho năm người bọn họ chỉ trong vòng năm ngày. Mặc dù Cát Quân Kiến không quá tin điều này nhưng ông vẫn làm theo lời Vân Tiên.
Chỉ bởi vì một điều: Cô chưa bao giờ nói những lời vô nghĩa.
Mấy ngày này, người bình thường đều sẽ ở lì trong nhà.
Cát Quân Kiến cũng chẳng thể mặt dày mà gọi họ ra, 9gào lên với từng người đến tập hợp tại trại huấn luyện quân đội để rèn luyện được.
Hơn nữa, nếu bắt đầu huấn luyện từ hôm nay thì cũng chỉ có6 vẻn vẹn chín ngày, làm sao có thể nâng cao thực lực của mỗi người chứ?
Vậy nên Cát Quân Kiến chọn tin tưởng cô vô điều kiện.

Tôi sẽ sắp xếp ổn thỏa.
Cát Quân Kiến đứng đằng sau Vân Tiên, nói một câu với cô.

Vâng.
Vân Tiên không hề quay đầu, nhưng mi mắt của cô hơi rủ xuống, khóe môi cũng hơi nhếch lên.
Bây giờ Vân Dịch cũng đang ở bên ngoài.
Trước khi Vân Dịch đến thành phố Long Môn theo học trường trung học Số 1, anh cũng học ở trường trung học thị trấn Tân Giang mà Vân Tiên từng theo học.
Đương nhiên. lúc anh học ở trường trung học trấn Tân Giang vẫn chưa quen biết người bạn thân hiện tại là Hứa Hách Triết, song Vân Dịch cũng có bạn bè tại trấn Tân Giang.
Lúc này, Vân Dịch vẫn chưa về nhà, nhưng anh sẽ về rất đúng giờ.

Đi thôi!
Vân Tiên cúi người, đưa tay véo yêu cái má ú na ú nần của Vân Trúc, đưa mắt ra hiệu cho Tư Dịch, sau đó kéo tay Vân Trúc đi ra ngoài cùng Tư Dịch.
Đợi Vân Tiên và Tư Dịch đưa Vân Trúc ra ngoài, Cát Quân Kiến lại quay vào nhà bếp giúp Tần Y Nhu một tay.
Phải nói rằng, nếu như để ông ấy làm bạn đời của Tần Y Nhu thì Vân Tiên cảm thấy: Ừm, cũng được.

Chị ơi, chúng ta ra ngoài chơi đi!
Lúc này, Vân Trúc đã nắm lấy tay Vân Tiên. Cậu nhóc rất hiểu chuyện, vừa rồi cũng biết rằng Vân Tiên và Cát Quân Kiến đang bàn việc nên không hề lên tiếng.
Chỉ đến khi thấy Vân Tiên và Cát Quân Kiến bàn xong chuyện, cậu nhóc mới cất giọng nói với Vân Tiên.
Cuối cùng, Cát Quân Kiến cũng không nhịn được nữa mà đánh tiếng giúp Tư Dịch:
Cô cảm thấy chàng trai bên cạnh Vân Tiên thế nào?


Cát Quân Kiến vẫn chưa biết tên của Tư Dịch.

Tần Y Nhu hơi bất ngờ khi Cát Quân Kiến hỏi như vậy, sau đấy cười vui vẻ:
Đứa bé A Dịch này số khổ, từ nhỏ đã không có mẹ, rất đáng thương.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.