Chương 574: Ngạo mạn như cô. lăn ra đây cho tao


Trong hố lớn cây cối um tùm.

Bởi vì ánh mặt trời có thể chiếu xuyên qua sườn núi xuống dưới nên cây cối ở đây rất tươi tốt.
Hơn nữa dù đảo Đài Nghê nằm bên bờ biển, nhưng thành phần nước ngọt trên đảo cũng dồi dào nên tổ chức Liệt Hỏa đã di dời tổng bộ t3ới đây.

Ừ.
Vân Tiên gật đầu, sau đó cô cất dụng cụ đi, dẫn đầu đi về phía trước.

Vân Tiên, cô nhỏ tiếng một chút. Đây là tổng bộ của tổ chức Liệt Hỏa, cô lớn tiếng như vậy sẽ khiến người của Liệt Hỏa phát giác đấy! Cô muốn chết chứ tôi thì không!
Thấy Vân Tiên nghênh ngang bước đi chẳng cần giấu giếm hành tung, Thiệu Vệ Minh hét lên, trong giọng nói chứa đựng sự sợ hãi trước cái chết.
Nơi đây cây cối rậm rạp, đúng là một nơi ẩn náu tuyệt vời.
Nhưng lúc này ngoà5i tiếng côn trùng thi thoảng kêu ra thì chẳng còn âm thanh gì.
Tục ngữ có câu nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Có lẽ tổ chức Liệt Hỏa cũng nghĩ như vậy.

Tổng bộ9 của tổ chức Liệt Hỏa thật sự nằm ở nơi quỷ quái này sao?
Cả nhóm người dùng dụng cụ bám vào vách đá để leo lên, cuối cùng đến được cá6i hố mà xung quanh toàn là vách núi này.
Cô đưa tay ra dấu, một nhóm đặc chủng cấp cao lập tức hiểu ý xông vào từ cửa nam.
Một nhóm quân do Cát Quân Kiến dẫn đầu cố gắng hết khả năng không tạo ra bất cứ tiếng động gì bước tới tiếp cận khu vực cửa nam. Hơn nữa, ai cũng dùng hai tay nắm chặt súng, dán sát vào tường, đợi chỉ thị của Cát Quân Kiến.
Sau khi Vân Tiên lên tiếng không lâu, mọi người nhìn thấy ở rừng cây rậm rạp trước mặt xuất hiện một căn cứ lớn.
Khu căn cứ này nhìn rất giống căn nhà bình thường, nhưng to hơn gấp mười lần.
Vân Tiên biết, trong căn cứ này cái gì cũng có, được xây dựng cùng một chỗ. Ví dụ như khu vực huấn luyện sát thủ hoặc là phòng hội nghị các quản lý cấp cao của tổ chức Liệt Hỏa.
Vân Tiên không chỉ biết những điều đó, mà cô còn biết đi vào từ cửa phía nam là phòng họp của các thành viên cấp cao của tổ chức Liệt Hỏa.
Khẩu súng lục này là cô chọn trong quân đội trước khi xuất phát.
Ngoài con dao bướm thì thứ mà kiếp trước cô dùng quen tay nhất chính là khẩu súng lục sản xuất tại nước M này.
Vân Tiên mặc kệ hắn.
Cát Quân Kiến thì cho rằng Vân Tiên làm như vậy đương nhiên có lý do của cô.
Nhìn từ trên thì nhỏ chứ thực ra hòn đảo Đài Nghê này rộng lớn vô cùng, đi bộ trong cái hố không góc chết mà xung quanh đều là vách núi này sẽ thấy quá rộng.

Tới rồi.
Vân Tiên mím môi, sau đó cô sờ khẩu súng lục và con dao bướm được dắt ở thắt lưng, đường hoàng đi về phía trước.
Đây là tác phong quen thuộc của bộ đội đặc chủng.
Mà lúc này, Vân Tiên lại hiên ngang đi tới cửa phía nam, giơ chân đạp. Trước sự kinh ngạc cùng tiếng chửi mắng của mọi người, cô trực tiếp đá tung cửa phía nam.
Thô bạo thế!

Mẹ kiếp! Vân Tiên định làm gì vậy! Tất cả mọi người có mặt đều không nhịn được mà hít sâu một hơi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.