Chương 597: Một mình một phòng. chuyện bất ngờ xảy ra


Thấy Cát Quân Kiến đến, Tần Y Nhu hơi sững sờ.

Kỳ lạ thật, công việc trong quân đội của sĩ quan Cát không phải nhiều lắm hay sao? Sao8 hơi một tí là ông ấy chạy tới nhà mình thế?

Nhưng ngoài mặt Tần Y Nhu vẫn nở nụ cười. Người tới nhà đều là khách, tất nhiên bà khôn3g thể đuổi người ta được.
Sau khi Tần Y Nhu phản ứng lại, mới vừa nói vừa chạy đến phòng bếp lấy thêm cho Cát Quân Kiến một bộ bát5 đũa.
Sau đó mọi người bắt đầu ăn cơm.
Lúc ăn, cả nhà Vân Tiên căn bản không hề nói chuyện.

...
Vân Tiên rất không biết làm sao, nhưng cũng hiểu ý cười một tiếng.
Tần Y Nhu thu dọn bát đũa, Cát Quân Kiến giúp bà thu dọn mang vào phòng bếp.
Sau cùng Tần Y Nhu còn hiền từ dặn dò Vân Tiên một câu:
Tiểu Tiên, các con đi ra ngoài phải cẩn thận đấy, ra ngoài có rất nhiều kẻ xấu, đừng để bị lừa. Còn cả A Dịch, Tiểu Dịch nữa, ở đây hai con lớn tuổi nhất, phải chăm sóc tốt cho Vân Tiên và Tiểu Trúc đấy biết chưa!

Đợi ăn xong bữa sáng rồi, Vân Tiên và Vân Dịch chuẩn bị xuất phát đến nhà Thanh Dứu chúc Tết.

Chị ơi, em cũng muốn đến nhà chị Thanh Dứu chơi.
Vân Trúc tinh nghịch xoa bụng mình, ợ một cái, cười hì hì nói.

Tiểu Tiên, nếu không có chuyện khác thì con dẫn theo Tiểu Trúc ra ngoài một chút cũng được, để em nó đỡ buồn, ở nhà cả ngày cũng không có gì làm.
Tần Y Nhu cũng nói giúp một câu.

Hì hì, chị thật tốt!
Vân Trúc cười tươi rói nhìn Vân Tiên, khuôn mặt nhỏ nhắn tươi cười, khỏi phải nói là vui vẻ vô cùng.

Tiểu Trúc đi, anh cũng đi.
Lúc này Tư Dịch bỗng chen miệng vào nói một câu nói không cho người khác bác bỏ.
Vân Tiên còn chưa kịp nói gì, Vân Trúc bị Tư Dịch lấy lòng từ lâu liền cười vỗ tay:
Anh Tư Dịch cũng đi nữa, hay quá đi! Thật tuyệt!


Vẫn chưa bắt đầu, sĩ quan Cát mau vào đi.
Vân Tiên nheo mắt, vẫy tay.
Cát Quân Kiến vừa nghe đã 9biết Vân Tiên đang tạo cơ hội cho mình, vì vậy ông vội vàng bước tới, còn khách sáo nói:
Vậy thì làm phiền rồi.


...
Tần Y Nhu là6 chủ còn chưa kịp mở miệng.

Cô à, cô yên tâm, cháu sẽ chăm sóc tốt cho Tiểu Tiên và Tiểu Trúc.
Tư Dịch quay lại nhìn về phía Tần Y Nhu, trong mắt anh ánh lên vẻ lấp lánh.
Khi nói
Tiểu Tiên
, Tư Dịch hơi dừng lại, từ chăm sóc này, ý nghĩa của nó lại không giống với những người khác.
Nhưng Tần Y Nhu căn bản không nhận ra điều gì khác thường.

Vâng.
Vân Tiên gật đầu.
Cô đi tới nhà Thanh Dứu chúc Tết cũng là đi chơi, rảnh rỗi không có chuyện gì, dẫn theo Vân Trúc còn có thể dẫn cậu bé ra ngoài đi dạo chút, ngắm nghía cảnh vật.
Bởi vì nhà Thanh Dứu cách thành phố Long Môn rất xa, xuất phát từ thành phố Long Môn tỉnh Chiết Giang phải đi hết cả tỉnh mới có thể tới nơi.

Có A Dịch bảo đảm, cô cũng yên tâm.
Tần Y Nhu khẽ mỉm cười.

Sau khi thu dọn xong bát đũa của bữa sáng thì bốn người Vân Tiên đã xuất phát.

Vân Trúc còn đeo một cái cặp sách nhỏ, nói là ra ngoài du lịch cũng không thể quên làm bài tập giáo viên ở trường giao cho mỗi ngày.

Đợi sau khi bốn người Vân Tiên ra khỏi nhà, Tần Y Nhu lấy chậu đựng nước, xách cây lau nhà bắt đầu lau nhà.

Bà thấy Cát Quân Kiến vẫn chưa đi, lúc này mới đột nhiên nhớ ra Tiểu Trúc cũng đi theo rồi, trong nhà không phải chỉ còn lại mình và Cát Quân Kiến thôi sao?

Vừa nghĩ đến điều này, Tần Y Nhu không cẩn thận đụng mạnh cây lau nhà vào chậu nước.


Ào
một tiếng, tất cả nước trong chậu đều bắn tung tóe ra ngoài.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.