Chương 612: Để em tự làm. sống không bằng chết


Nhưng quả thật không ngờ rằng mọi chuyện vẫn chưa dừng lại, đám người ế vợ đua nhau đến hóng hớt này lại dám giễu cợt Vân Tiê8n.

Thanh Dứu cũng biết đến khuyết điểm của Tư Dịch.

Anh vô cùng quan tâm tới Vân Tiên, quan tâm đến mức khôn3g có giới hạn.
Theo Thanh Dứu thấy thì Tư Dịch chính là kiểu người có thể vì Vân Tiên mà hy sinh cả mạng sống của bả9n thân.
Lão lùn ế vợ kia dám dùng giọng điệu như vậy để sỉ nhục Vân Tiên, ngay cả Thanh Dứu còn muốn giết chết lão t6a chứ đừng nói là Tư Dịch.
Chỉ có điều, Tư Dịch đã nhanh tay xử lý hơn mà thôi.
Do đó sau khi tiếng súng vang lên, phát súng bắn ra đã đi chệch hướng sang bên cạnh lão già lùn đó. Viên đạn bay thẳng đến đống cát và đá dùng để xây nhà ở đằng xa.
Tên lùn ế vợ lâu năm vừa mới được dạo một vòng quanh bờ vực cái chết, sợ toát cả mồ hôi lạnh.

Sao thằng này lại có súng? Bây giờ không phải chính quyền nghiêm cấm việc dùng súng rồi sao?
Một tên ế vợ lâu năm khác đứng bên cạnh tên lùn kia sợ đến mức lớn tiếng hét lên.
Chỉ nghe thấy
đoàng
một tiếng, Tư Dịch đã nổ súng.
Vậy nhưng ngay khi Tư Dịch nổ súng, Vân Tiên lại bất ngờ đưa tay ra nhẹ nhàng di chuyển nòng súng của anh sang hướng khác.
Tư Dịch hoàn toàn không có một chút phòng bị nào đối với Vân Tiên. Anh vô cùng hết lòng với cô, cho dù bây giờ Vân Tiên có dùng dao giết chết anh, Tư Dịch cũng sẽ chẳng oán thán cô nửa lời.
Nếu như là trước đây, khi Tư Dịch chưa có một chút tình cảm nào với Vân Tiên thì chắc chắn anh sẽ không làm đến mức này.
Nhưng lúc này, nếu như cô muốn giết lão già kia thì anh sẽ không ngăn cản.
Bởi vì chỉ cần là những gì cô muốn thì anh nhất định sẽ làm.
Nhưng đám người có mặt ở đấy không ai ngờ rằng người luôn im lặng như Tư Dịch, khi thấy Vân Tiên bị người khác lên tiếng lăng mạ lại bất ngờ rút khẩu súng ra.
Đó là một khẩu súng thật!
Và điều đáng sợ hơn cả là anh lại thực sự dám nổ súng.

A! Súng!
Lưu Kỳ ban nãy còn đang đắc chí nhưng khi nhìn thấy Tư Dịch rút súng ra, cô ta liền sợ đến mức ngẩn cả người.
Tất cả mọi người đều đứng ngây ngốc tại chỗ, không nói được gì.
Gã đàn ông lùn ế vợ vừa mới lăng mạ Vân Tiên kia cũng sợ hãi đến kinh hồn bạt vía, đứng im một chỗ không dám động đậy.
Tư Dịch là lão đại của tổ ch5ức Ám Hồn, xưa nay anh làm việc vẫn luôn dứt khoát và rõ ràng, chưa bao giờ biết nhẫn nhịn là gì.
Đương nhiên anh cũng là người biết điều, nhưng Tư Dịch lại hiểu rõ hơn rằng đám người này ở thôn La là những kẻ không biết lý lẽ.
Nếu như anh không đặt ra một chút tiêu chuẩn thì e rằng đám người này chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Khi còn trẻ, gã lùn ế vợ lâu năm này từng được sờ vào súng.

Mấy năm trước, khi chính phủ còn chưa cấm sử dụng súng thì rất nhiều người đều sở hữu một khẩu súng trong tay.

Khi còn trẻ, bằng nhiều cách khác nhau, tất cả đám đàn ông có mặt ở đây đều đã được tận tay sờ vào súng.

Vậy nên những người này cũng chẳng có gì là ngạc nhiên khi nhìn thấy súng.

Thấy Vân Tiên đẩy phát súng đó cho mình, gã lùn ế vợ lâu năm chẳng những không nhận ra vừa rồi mình mới thoát khỏi bàn tay của tử thần mà lão ta còn tỏ vẻ đắc chí.

Gã lùn ế vợ lâu năm xoa cái đầu trọc lốc của mình, cho rằng Vân Tiên bị hấp dẫn bởi vẻ đẹp trai ngời ngời của mình. Lão ta nhìn Vân Tiên, đứng trước mặt Tư Dịch tỏ vẻ không sợ chết, nói:
Chà, em gái đúng là có con mắt tinh đời. Sao nào? Muốn làm chuyện ấy với ông đây phải không? Ông đây đảm bảo là sung sức hơn đám đàn ông từng qua đêm với em đấy!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.