Chương 617: Quá khứ của thanh dứu. con là sát thủ


Trước khi Thanh Dứu bị bắt cóc, Lưu Thiết rất thương con gái của mình, ông là người nông dân chân chất, mỗi khi ra đồng đi làm, Lưu Th8iết luôn dẫn con gái của mình theo, còn kể chuyện cho con gái nghe.

Hết kể chuyện ngày xửa ngày xưa, Lưu Thiết lại giảng về n3hững đạo lý mà cô bé Thanh Dứu lúc ấy không thể nào hiểu được, tuy chưa từng đi học nhưng đã sống từng này tuổi rồi tất nhiên ông cũn9g biết được rất nhiều điều.

Nhưng điều mà Thanh Dứu có thể hiểu được lại chỉ có câu này.

Ba, đến đây chắc mọi người cũng đoán được rồi. Đúng vậy, đó là một tổ chức sát thủ, mà con chính là một sát thủ.
Nói tới đây, Thanh Dứu ngừng lại.

Nhưng có lẽ do con may mắn, con ở trong tổ chức kia mấy tháng thì gặp được sư phụ. Sư phụ đã dẫn con đi khỏi nơi khủng khiếp đó, nếu không, có lẽ bây giờ con đã là một thi thể lạnh lẽo rồi.

Nếu như lúc đó Xà Tích không dẫn Thanh Dứu đi thì với thực lực của Thanh Dứu, cô chắc chắn không thể chạy thoát khỏi nơi đó.
Có lẽ nhiều cặp cha mẹ khác 6đều dặn dò những vấn đề về an toàn cho con mình nhưng đối với Thanh Dứu, những lời này của Lưu Thiết mới là thứ khắc sâu trong lòng c5ô cả cuộc đời.
Nước mắt chầm chậm chảy xuống, trước ánh mắt chăm chú của mọi người, Thanh Dứu nói tiếp:
Con vẫn đứng tại chỗ, không dám đi xa. Sau đó có một đứa nhỏ vì sợ nên bỏ chạy.


Một đứa chạy dẫn đầu và một đám chạy theo nhưng nơi đó là một hòn đảo nhỏ biệt lập, trừ đảo ra, xung quanh đều là đại dương vô tận. Đám trẻ con chạy trốn kia đều bị giết, bọn họ bị một đám đàn ông cầm súng máy bắn chết, thi thể cũng bị kéo đi, cuối cùng đều trở thành thức ăn của chó săn.

Cô không có bản lĩnh như Vân Tiên, cũng không có thực lực như Vân Tiên, thân thủ của Thanh Dứu cũng chỉ trên mức trung bình.
Nếu Thanh Dứu cũng ở lại tổ chức sát thủ kia đến cuối cùng như Vân Tiên, cô sẽ không thể sống sót để rời khỏi đó.
Bởi vì trong mấy trăm người, chỉ có vài người sống sót mà thôi.
Giọng nói Thanh Dứu dần bình thường trở lại:
Sau đấy, bọn họ bắt đầu huấn luyện những đứa trẻ không chạy trốn như bọn con. Trong suốt mấy tháng, huấn luyện bất kể ngày đêm, cũng chính tại nơi đó, con đã học được cách giết người…

Nói xong, Thanh Dứu chìa hai tay ra.
Khi nghe cô kể tới việc giết người nhưng giọng nói lại không hề có chút xao động nào, giống như việc giết người chỉ đơn giản như ăn một bữa cơm, hai chân Lưu Kỳ bắt đầu run rẩy.
Thanh Dứu nói tới đó liền dừng lại, cô không kể cho mấy người Lưu Thiết biết là sau đó mình luôn theo Vân Tiên.

Vì Thanh Dứu biết Vân Tiên không muốn thân phận của mình bị bại lộ.


Sát, sát thủ? Tiểu Hân… Mấy vết thương trên người con đều là…
Lưu Thiết trợn to hai mắt, ông há hốc miệng, nhìn Thanh Dứu với ánh mắt khó tin.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.