Chương 645: Không phải mẹ ruột. thật là xấu hổ



Không sao! Tiểu Trúc đã lớn rồi, chị thi chung với em cũng giống vậy mà.
Vân Tiên xoa đầu Đoàn Lị.

Không thể không nói, tuy đây là lần đ8ầu tiên cô gặp Đoàn Lị nhưng lại cảm thấy rất có thiện cảm với cô bé này.


Cảm ơn, cảm ơn cậu nhé Vân Trúc. Em cảm ơn chị nữa ạ!
Đoàn L3ị dụi đôi mắt ướt nhòe của mình, cô bé vui mừng nhận ý tốt của Vân Trúc.
Tới cả việc trường học mời phụ huynh tham gia hoạt động, bố của Đoàn Lị cũng chưa từng tham gia, cô bé cũng chẳng dám hy vọng xa vời gì cả.
Nếu như không phải người của ban ngành liên quan cứng rắn yêu cầu bố của Đoàn Lị để cô bé đi học lại thì có lẽ bây giờ, Đoàn Lị cũng không thể có mặt ở nơi này.
Vì thế, khi Vân Trúc nói nhường chị gái của cậu cho Đoàn Lị, nhờ chị gái tham gia thi đấu với mình, Đoàn Lị đã cực kỳ mong chờ nhưng lại không dám nhận ý tốt của Vân Trúc.
Đối với Đoàn Lị, từ lúc học mẫu giáo, cô bé đã không còn được hư9ởng tình yêu của mẹ và tình thương của cha nữa. Mẹ cô bé đã qua đời, bố lại là một tên nát rượu, ngày nào ông ấy cũng uống rượu, mà khi đó cô bé 6vẫn còn một bé gái sáu tuổi đang học mẫu giáo.
Vì thế, từ nhỏ Đoàn Lị đã rất ngoan ngoãn bởi vì cô bé còn phải chăm sóc em gái. Nhưng chỉ5 cần bố của Đoàn Lị uống rượu vào là sẽ đánh hai chị em, cho tới bây giờ, Đoàn Lị chưa từng được hưởng tình thương của bố.
Đoàn Lị chỉ mới bảy, tám tuổi thôi mà từ nhỏ đã rất hiểu chuyện, biết chăm em, ấy vậy mà nhiều khi bố uống rượu say còn đánh cô bé một trận nhừ tử.
Nhưng qua lời giải thích của Vân Trúc và Vân Tiên, Đoàn Lị đã chấp nhận ý tốt của hai chị em.

Tiểu Trúc, em đi báo với cô giáo, chị vào nhà vệ sinh một lát. Chị Lam Tố của em cũng ở gần đây, để chị gọi điện xem thử chị Lam Tố có thể tới đây ngay được không.
Vân Tiên nói như vậy là vì đột nhiên cô nhớ tới nơi ở hiện tại của Lam Tố hình như cũng gần với trường Tiểu học Số 1 Ngô Ninh.

Chị Lam Tố ở gần đây ạ? Chị ấy có thể tới đây không? Nếu chị Lam Tố đến đây, chị có thể tham gia với Hạt Dẻ còn chị Lam Tố thì tham gia với em, nếu thế thì hai chúng ta đều có thể tham gia đại hội thể thao rồi!
Vân Trúc ngước đôi mắt tròn xoe nhìn Vân Tiên.

Ừ!
Vân Tiên gật đầu rồi cô giơ tay xoa đầu Vân Trúc, dặn dò cậu bé và Đoàn Lị không được chạy lung tung, còn cô thì đi về phía nhà vệ sinh.

Sở dĩ cô muốn vào nhà vệ sinh là vì ở đây quá ồn ào, sợ gọi điện sẽ không nghe rõ được.

Dù sao, vào thời đại này điện thoại cũng không có nhiều chức năng tiện lợi như hiện đại.

Vào nhà vệ sinh gọi một cuộc điện thoại xong, Vân Tiên rửa tay rồi đi ra ngoài thì nhìn thấy Vân Trúc đang vẫy tay với mình từ xa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.