Chương 658: Bắn chết nó. cô là sát thần
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 748 chữ
- 2022-02-10 12:41:39
Đinh Ân và Điền Bùi ngồi xổm trong vườn hoa không dám ra ngoài.
Vân Tiên ném con dao bướm trúng ngay vị trí trước mặt8 hai mẹ con, chỉ cách mũi chân cả hai một khoảng ngắn.
Mày vừa nói em trai tao là đứa không cha, bảo người ta giết thằng bé đúng không?
Trong mắt Vân Tiên hiện lên sát ý, bây giờ hơi thở giết chóc bao trùm cả người Vân Tiên, ngay cả người lớn còn không dám phản kháng chứ đừng nói là Điền Bùi.
Oa…
Điền Bùi bị lời nói của Vân Tiên làm hoảng sợ, con bé chỉ có thể dùng tới đòn sát thủ… Khóc.
Đặc biệt là dùng nó để rủa Vân Trúc…
Vân Trúc chết một lần đã khiến Vân Tiên càng thêm quý trọng cậu bé, đồng thời cô cũng không thể nhịn được khi nhìn thấy ai mắng em trai mình.
Thân thể Đinh Ân run lẩy bẩy, co cụm vào với Điền Bùi, không dám thở mạnh, sợ Vân Tiên tiến lên rút dao ra đâm vào huyệt Thái Dương của hai người giống như khi cô đâm chết người đàn ông kia vậy.
Vân Tiên chỉ nở nụ cười khinh thường với hai mẹ con Đinh Ân rồi tiến lên một bước, nắm cổ áo Điền Bùi, kéo con bé ra khỏi Đinh Ân.
Bốp!
Một tay Vân Tiên giữ Điền Bùi, tay kia vung lên tát mạnh vào mặt con bé.
Vân Tiên không hề kiêng nể Điền Bùi chỉ là một đứa trẻ con, cô tát xong thì lớn giọng quát:
Khóc cái gì, không phải vừa nãy mày ghê gớm lắm hả? Trả lời tao ngay!
Điền Bùi bị mắng chỉ có thể khóc nức nở, trên mặt nóng rát nhưng không dám nhiều lời.
Đúng lúc này, ngoài trường học truyền tới tiếng còi xe cảnh sát.
Thậm chí con bé đã chọc thủng vẻ ngoài quật cường của mình, nước mắt cũng đã rơi, rõ ràng là đã quá sợ hãi.
Đinh Ân cũng bị dọa tới hãi hùng, làm gì còn tâm trạng quan tâm tới con gái mình.
A!6 A! Mẹ ơi, máu… Máu! Có máu! Hu hu…
Điền Bùi trước đó còn bướng bỉnh giờ bị cảnh tượng trước mắt dọa cho tái nhợt mặt mày, 5hét lớn, cả người run rẩy, sợ đến nỗi nước mắt liên tục tuôn rơi.
Nếu như ban đầu Điền Bùi còn có chút thói kiêu ngạo của con nhà giàu thì hiện tại đã không còn tí tôn nghiêm nào nữa.
Trên dao bướm còn dính máu của người đàn ông đã chết, vết máu3 còn chưa khô. Cảnh Vân Tiên ném con dao bướm cắm sâu xuống đất ba phân khiến người ngoài nhìn thấy mà rùng mình.
Ng9ười ngoài nhìn vào đã thế, huống hồ hai mẹ con Đinh Ân còn là người trong cuộc, bị cô dọa đến nỗi sợ hãi tột độ.
Nếu Điền Bùi chửi mình, Vân Tiên cũng chẳng mạnh tay với con bé như thế.
Nhưng Điền Bùi đã nói gì? Con bé này lại dám rủa Vân Trúc chết, đối với Vân Tiên, chữ
chết
này chính là tối kỵ.
Không lâu sau, vài chiếc xe cảnh sát nối đuôi nhau đỗ trong sân.
Hơn mười người cảnh sát cầm dùi cui, bước xuống xe.
Cô, cô làm gì…
Thấy con gái bị kéo đi, Đinh Ân không thể ngồi yên được nữa, bà ta luống cuống muốn kéo con gái mình lại.
Vân Tiên tung một cú đá đá văng Đinh Ân không chút nể tình, túm cổ áo Điền Bùi, nhìn con bé sợ tới mức nước mắt nước mũi giàn giụa, lại nhớ tới giọng điệu nó chửi mắng Vân Trúc.
Dẫn đầu là sĩ quan cảnh sát của đồn cảnh sát gần trường Tiểu học Số 1 Ngô Ninh, được người dân gần đó báo tin nghe thấy tiếng súng, thế là ông ta vội vã chạy tới.
Chuyện gì đã xảy ra? Đã có chuyện gì?
Sĩ quan cảnh sát này họ Ngô, cảnh sát Ngô nhìn thấy người đàn ông đã chết thì mí mắt giật giật.
Đinh Ân thấy cảnh sát tới vội vàng giành lấy Điền Bùi từ tay Vân Tiên rồi chỉ tay về phía cô, nói với cảnh sát Ngô:
Nó giết người! Nó còn định giết con gái tôi nữa! Nó điên rồi! Các người mau bắt con bé này đi đi! Mau bắn chết nó đi!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.