Chương 666: NGOAN NGOÃN NGHE LỜI. ĐẾN NHÀ ĐOÀN LỊ
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 691 chữ
- 2022-02-10 12:41:39
Đoàn Lị cũng không biết tán tỉnh là gì nhưng từng nghe một bạn tên Tiểu Huy nói thế. Bây giờ Đoàn Lị cảm thấy tình huống này giốn8g như Tiểu Huy đã nói nên cô bé mới nói cho Vân Trúc nghe.
Ồ…
Vân Trúc tựa như đã hiểu ra, giả vờ gật đầu như ông ta c3ụ non, ra vẻ đã hiểu, trả lời Đoàn Lị:
Thế nghĩa là chị và anh Adam đang tán tỉnh nhau rồi.
Chị trong lời Vân Trúc chính là La9m Tố.
Trên đường, Vân Trúc còn lấy dũng khí hỏi Đoàn Lị một câu:
Hạt Dẻ, ngày nào cậu cũng tự mình đón em gái về à?
Đoàn Lị nở nụ cười tươi tắn:
Đúng vậy, em gái mình rất ngoan, rất nghe lời.
Họ chỉ đang chờ câu nói này của Vân Tiên thôi!
Hai người đồng thanh đáp:
Được.
Đoàn Lị bình thản đáp lại nhưng câu nói này lại khiến lòng người xót xa không thôi.
Đoàn Lị cũng chỉ là một đứa bé tám tuổi mà mỗi ngày phải tự mình đưa đón em gái đi học.
Được rồi! Hạt Dẻ, nhà của em ở đâu? Bây giờ chị đưa em về nhà nhé.
Vân Tiên vừa xoa đầu vừa hỏi cô bé.
Nhắc tới nhà, cơ thể nhỏ bé của Đoàn Lị khẽ run lên.
Em ấy học ở nhà trẻ Lộc Bảo Bảo phố Tam Tự. Chị ơi, để em dẫn chị đi.
Đoàn Lị nói xong, bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay Vân Tiên, đi đầu.
Có Đoàn Lị dẫn đường, ba người nhanh chóng tới nhà trẻ Lộc Bảo Bảo ở phố Tam Tự, sau khi đón Đoàn Nhã, Vân Tiên đưa hai chị em về nhà.
Chị ơi, chúng ta có thể đi đón em gái của em về trước không. Em gái của em tên Đoàn Nhã, em ấy rất ngoan ngoãn, sẽ không nghịch ngợm hay quấy đâu ạ.
Đoàn Lị lễ phép hỏi Vân Tiên một tiếng.
Ừ, em gái của em học ở đâu?
Vân Tiên không ngờ Đoàn Lị còn có em gái, cô hơi sửng sốt nhưng vẻ mặt cũng không thay đổi gì.
Vân Tiên đột nhiên cảm thấy hơi thương Đoàn Lị.
Đoàn Lị rất chững chạc, cô bé không thể không chững chạc, cũng không thể thật sự làm một đứa bé. Vì Đoàn Lị còn có em gái, nên cô bé buộc phải trưởng thành.
Tuy Vân Trúc và Đoàn Lị nói rất nhỏ nhưng Vân Tiên vẫn nghe thấy.
Thính lực của Lam Tố và Adam rất tốt nên tất nhiên hai người cũng nghe thấy rõ ràng.
Nghe được đoạn đối thoại giữa Vân Trúc và Đoàn Lị, tim Lam Tố và Adam giật thót.
Hai người đột nhiên quay đầu đi, không ai muốn để ý tới đối phương, cũng không tiếp tục cãi nhau nữa, giống như sợ Vân Trúc và Đoàn Lị tiếp tục hiểu lầm.
Đối với Vân Trúc, chỉ cần người nào đối xử tốt với mình, tuổi lại lớn hơn, cậu bé không biết tên thì sẽ gọi là chị6 hết.
Ừ, mình cũng cảm thấy như vậy.
Đoàn Lị không biết chính mình đang làm Vân Trúc hiểu lầm, cô bé gật đầu, cười.
Gương mặt nhỏ nhắn hiện lên nụ cười khiến người nhìn là muốn nựng má, nắn gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của cô bé.
Tuy nhiên, Lam Tố sẽ không làm những chuyện như dọa dẫm Vân Trúc hoặc Đoàn Lị trước mặt Vân Tiên. Nếu có Tư Dịch ở đây, Adam lại càng không dám.
Nghe Vân Trúc và Đoàn Lị nói thế, Vân Tiên cũng xấu hổ thay cho Lam Tố và Adam. Cô nói với Adam và Lam Tố:
Hai người về trước đi.
Vân Tiên vừa dứt lời, Lam Tố hung dữ liếc Adam một cái rồi xoay người, nhanh chóng rời đi.
Adam cũng không nhường. Hai người nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt Vân Tiên.
Đợi đến lúc Vân Tiên đưa Đoàn Lị và Đoàn Nhã về tới nhà của hai chị em, đó đã là chuyện của mười phút sau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.