Chương 668: Bố của đoàn lị. không muốn sống nữa


Đoàn Lị đưa bát cho em gái, Đoàn Nhã bưng bát, bàn tay nhỏ bé cứng ngắc cầm đôi đũa, ra sức quấy, ăn như hổ đói.

Vân Tiên nhìn mà xót xa.
Trước ánh mắt chờ mong của Đoàn Lị, Vân Tiên vẫn bưng bát lên, ăn hết cháo.


Ngon quá!
Sau khi Vân Trúc ăn xong, cậu bé giơ ngón tay 3cái lên với Đoàn Lị, mỉm cười nhìn bạn mình.
Vân Trúc cũng không cảm thấy khó chịu trong hoàn cảnh thế này, càng không từ chối việc ở lại ăn9 cơm tối vì điều kiện nơi này tệ.
Thật ra, kiếp trước khi Vân Tiên tìm được Vân Trúc, cậu bé đã ở trong trại trẻ mồ côi.
Dù trại trẻ6 mồ côi có tổ chức từ thiện hỗ trợ, nhưng nếu không có người giàu quyên góp thì có tổ chức từ thiện cũng vô dụng. Những đứa trẻ không cha không mẹ t5hế này chỉ có thể ngủ ở những nơi rách nát, tồi tàn, cố lắm mới được ăn no, không bị đói chết.
Vân Trúc từng sống khổ như vậy nên cậu bé có thể hiểu được, bởi vậy cậu mới không có ý nghĩ khinh thường Đoàn Lị.
Câu khen ngợi của Vân Trúc khiến Đoàn Lị rất vui, cô bé nở nụ cười, sau đó nhìn Vân Trúc nói:
Vậy cậu ăn nhiều chút đi, ăn thêm thì để tớ múc cho.


Vậy còn cậu? Hạt Dẻ, cậu vẫn chưa ăn mà!
Vân Trúc ăn cháo xong, mãi không thấy Đoàn Lị bưng bát lên nên hỏi.
Đoàn Lị vừa húp hai hớp thì dưới lầu truyền lên tiếng bước chân.
Trái tim Đoàn Lị như thắt lại.
Vân Tiên nhíu mày.
Nói xong, Đoàn Lị múc nửa bát cháo trong nồi vốn thuộc về cô bé cho Vân Trúc rồi mới múc nửa bát cho mình.
Cuối cùng Đoàn Lị cũng bưng bát lên.
Vân Tiên thấy vậy không khỏi mỉm cười, nhưng nụ cười đó lại có phần xót xa.
Nhưng Đoàn Lị không cho nhiều, cô bé biết nếu bố mình về mà thấy rau ít đi, chắc chắn sẽ đánh hai chị em.

Không được, cậu không ăn thì tớ cũng không ăn!
Thái độ của Vân Trúc rất kiên quyết.
Đoàn Lị thấy hơi cảm động, cô bé cầm lấy bát của Vân Trúc, múc thêm cháo, sau đó vừa đi vừa nói:
Được, vậy tớ với cậu mỗi người một nửa.


Tớ không sao, tớ không đói! Cậu ăn thêm đi!
Đoàn Lị lắc đầu, cười nói với Vân Trúc.
Nhà cô bé chỉ có thể nấu nhiêu đó gạo một ngày, nếu nấu nhiều hơn thì khi bố về phát hiện ra sẽ đánh cô bé và em gái, còn mắng hai chị em tham ăn.
Huống hồ, hôm nay cô bé còn làm thêm một món ăn… thái rau ăn kèm.
Đúng lúc này, cửa mở ra, một người đàn ông tướng mạo điển trai khoảng ba mươi mấy tuổi bước vào, phía sau người đàn ông là một người phụ nữ khoảng bốn, năm mươi tuổi trên người đeo đầy vàng bạc.


Bố…
Đoàn Lị không ngờ bố mình sẽ về nhà tối nay, cô bé sợ tới mức run tay làm rơi bát xuống đất, hơn nữa còn phát ra tiếng vỡ.

Người đàn ông đi đầu tướng mạo cũng khá đẹp trai, có nét giống hai chị em Đoàn Lị và Đoàn Nhã. Lúc này nhìn thấy người đàn ông tiến vào, Đoàn Nhã ngồi trên giường run rẩy, cả người co quắp lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.