Chương 692: Sư phụ của tôi sao mà thua được


Tả Lâm Vĩ có sức lực tràn trề, mà tốc độ ra tay cũng không tính là chậm.

Nhưng không ngờ ông lại thua nhanh như vậy. Nguyên nhân 8rất đơn giản, bởi vì Vân Tiên ra tay quá nhanh, nhanh đến mức Tả Lâm Vĩ vốn không thể trở tay kịp, huống chi một người chỉ có sức lực su3ng mãn, nếu như ra tay không đụng vào được người ta thì chẳng phải cũng vẫn chỉ là một kẻ vô dụng thôi sao?

Ngay lúc tất cả mọi 9người ở đây đều đang kinh ngạc không thốt được lời nào thì một tiếng hô đầy kinh ngạc của Ninh Bân bỗng truyền đến:
Đậu má! Người đẹp t6hắng rồi kìa!


Ha ha ha! Cháu đã nói rồi mà, sao sư phụ của cháu có thể thua cho được!
Người phấn khích nhất lúc này đây có lẽ là Trương Thiệu Phong. Lúc này, Trương Thiệu Phong đang đứng trước mặt mọi người, cười đến mức mất cả hình tượng.
Trương Thiệu Phong cũng khá bảnh trai nhưng điệu cười này thật sự đã phá nát hết hình tượng của cậu ta.

Anh bớt bớt đi được rồi đấy! Cứ hả hê đi!
Trần Hinh Di cũng lây vì chiến thắng của Vân Tiên, tất nhiên cô cũng không quên trêu chọc Trương Thiệu Phong một câu.
Khỏi nói, nếu đổi lại người so chiêu với Vân Tiên là Mạnh Lâm thì cô dám đoán, sợ là còn chưa kịp huơ tay ra thì bản thân đã bị Vân Tiên chế ngự rồi.

Ha ha ha!
Đúng lúc này, trung tâm bỗng vang lên tiếng cười phóng khoáng của Tả Lâm Vĩ.
Mọi người ở đây đều dời mắt nhìn về phía Tả Lâm Vĩ.
Chỉ thấy Vân Tiên đã thu lại con dao bướm, theo thói quen cất dao vào trong túi áo.

Đúng là hậu sinh khả úy! Hậu sinh khả úy!
Tả Lâm Vĩ quay người lại, nhìn thẳng vào Vân Tiên, đồng thời cũng vô cùng bùi ngùi mà nói.

Chú nhường rồi.
Vân Tiên rũ mắt, khóe môi cô cong lên, đồng thời cũng vô cùng khiêm tốn mở miệng đáp lời.
Một tiếng hét này đã kéo hết hồn phách của mọi người quay lại.
Tuy Trương Thiệu Phong, Trần Hinh Di, Lăn5g Dật Trần từng chứng kiến thân thủ của Vân Tiên, không những thế cả ba người bọn họ còn thấy tài năng ghê người hơn thế này của Vân Tiên rồi, nhưng bây giờ lần thứ hai thấy lại vẫn không nhịn được mà kinh hãi tận đáy lòng.
Mạnh Lâm cũng trợn to đôi mắt nhìn cảnh tượng này, đồng thời còn nuốt xuống vài ngụm nước bọt, không nhịn được mà oán thầm, bản thân mình từ nhỏ dù sao cũng là luyện Judo lớn lên, tuổi cũng lớn hơn so với Vân Tiên. Nhưng nhìn thực lực của người ta kìa?

Ha ha!
Trương Thiệu Phong cười thật to, sau đó cậu ta nhanh chóng chạy đến chỗ Vân Tiên.

Dù đang chạy, nhưng Trương Thiệu Phong vẫn khoa trương gọi:
Sư phụ, sao chiêu vừa rồi của sư phụ lợi hại quá vậy! Dạy tôi đi, mau dạy tôi đi!


Vân Tiên đã bắt đầu từ từ dạy Trương Thiệu Phong vài chiêu, nửa học kỳ trôi qua, Trương Thiệu Phong cũng luyện ném đũa tạm được rồi.

Thời gian nửa học kỳ không đủ để Trương Thiệu Phong luyện chiêu ném đũa thành thạo, mà Vân Tiên cũng không bảo Trương Thiệu Phong dừng việc luyện tập.

Huống hồ, hôm nay tới trung tâm Taekwondo này cũng là để dạy cho Trương Thiệu Phong luyện tập chiêu thức, Vân Tiên không có ý định giấu tay nghề. Cô đưa tay ra, vừa nói vừa thực hiện động tác:


Hôm nay dạy cậu cái này, ra tay phải nhanh, động tác phải chính xác! Nếu như đối phương ra tay tập kích mình thì cậu phải nhớ, trong cùng một lúc cậu buộc phải né tránh công kích của đối phương. Hơn nữa, cậu cũng không tài nào biết được đối phương còn có chiêu nào sau đó không, vì thế trong khoảng thời gian tránh đối thủ, cậu phải rút đao ra đâm vào chỗ trí mạng của đối phương, đây là điểm vô cùng quan trọng!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.