Chương 695: Không liên lụy đâu, kề vai chiến đấu
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 653 chữ
- 2022-02-10 12:41:39
Sở Ninh với Sở Hướng Nam chẳng mấy chốc đã đùa nhau nháo nhào cả lên.
Mấy người Lưu Thế Doãn cũng hết cách, bất l8ực nhìn Sở Ninh và Sở Hướng Nam đang đùa nghịch.
Đậu má, tên họ Hồng đần độn kia, ngay cả cậu cũng dám nói tôi như thế sao, xem chiêu đây!
Sở Hướng Nam nhường Sở Ninh, nhưng anh ta sẽ không nhường con trai, vì thế vừa nghe Hồng Phàm nói xong thì lập tức vọt đến chỗ Hồng Phàm, hai người lại lao vào nhau đánh lộn.
Ngay lúc hai người Sở Hướng Nam cùng Hồng Phàm đang đùa đến quên trời quên đất thì giọng nói êm tai của Vân Tiên bỗng vang lên:
Sĩ quan Cát đến rồi kìa.
Sở Hướng Nam nhanh chóng thả tay của Hồng Phàm ra, anh ta nhìn dáo dác xung quanh vài lần rồi mới hỏi:
Ơ, ở đâu, sĩ quan Cát ở đâu?
Vân Tiên cong môi nở nụ cười:
Em gạt anh đấy.
Có lẽ trước kia Tưởng Vi Vi rất tự phụ nhưng đúng là cô có cơ sở để tự p6hụ, đương nhiên điều kiện tiên quyết là trước lúc Vân Tiên xuất hiện.
Ai rồi cũng sẽ đến lúc trưởng thành, như Tư5ởng Vi Vi chính là kiểu người càng lớn càng chín chắn.
Đúng là trẻ con!
Tưởng Vi Vi khẽ cười một tiếng, nhưng trong g3iọng nói của cô lại chẳng mang theo chút ý châm biếm nào cả.
Đối với Tưởng Vi Vi mà nói, cô đã hoàn toàn hòa nhập9 vào tập thể tiểu đội Vương Giả này rồi.
Sau khi nghe Vân Tiên thừa nhận chuyện mình gạt hai người, Sở Ninh cũng không nhịn được mà bật cười lớn tiếng, cười đến mức suýt nữa chảy cả nước mắt.
Không ngờ Vân Tiên cũng đi trêu đùa người khác!
Cười xong, Sở Hướng Nam lại quấn lấy Hồng Phàm đùa tiếp, còn Lưu Thế Doãn lại điềm tĩnh đi đến bên cạnh Vân Tiên:
Mấy ngày nữa bọn anh sẽ đến trường quân đội của thành phố Mẫn để học, khoảng chừng nửa tháng hoặc một tháng sẽ về nhà một chuyến.
Lưu Thế Doãn vừa nói xong chủ đề này thì hai người Sở Hướng Nam cùng Hồng Phàm vẫn đang nô đùa đánh nhau cũng bỗng dừng tay lại.
Sở Ninh quen thói nhảy lên gõ lên đầu Sở Hướng Nam một cái, sau đó nhân lúc Sở Hướng Nam còn chưa kịp phản ứng lại thì lập tức nhanh chóng chạy về phía Vân Tiên và Tưởng Vi Vi, ôm lấy hai cô, trốn ra đằng sau.
Đờ mờ, đờ mờ!
Sở Hướng Nam không cam lòng kêu hai tiếng, nhưng anh ta cũng không giống Sở Ninh quyết đuổi theo ăn thua cho đủ.
Mặc dù có biệt hiệu là Lôi Đình, thực tế vẫn bị gái gõ đầu thôi.
Ngay cả Hồng Phàm ít lời kiệm chữ cũng không nhịn được dùng một câu đơn giản để miêu tả tình cảnh của Sở Hướng Nam.
Lôi Đình là biệt hiệu của Sở Hướng Nam. Nhưng trong câu nói của Hồng Phàm thì cái biệt danh này bỗng lại có ý khác hẳn.
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Vân Tiên.
Hiện tại Vân Tiên đang học lớp chín, vẫn chưa thể đến trường quân đội học được.
Vừa nghe sĩ quan Cát đến, Hồng Phàm và Sở Hướng Nam còn đang quấn lấy nhau lập tức thả đối phương ra.
Hai người giống như là học sinh tiểu học đang đùa giỡn trên lớp chợt nhìn thấy thầy cô nên sợ đến mức thẳng người ngồi ngay ngắn lại.
Mọi người trong tiểu đội Vương Giả đã ở bên nhau một quãng thời gian rất dài, trong tình huống sắp chia xa này, ít nhiều ai cũng có phần luyến tiếc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.