Chương 711: “đó là vinh hạnh của mày”. lai lịch rất lớn
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 664 chữ
- 2022-02-10 12:46:58
Còn người mẹ trẻ kia thì lại không kịp thu chân lại, giờ phút này cô ta vẫn đang đứng trong khách sạn Tân Tân Viên Đại. Sàn khách sạn được lát bằ8ng gạch men nhẵn bóng, nhân viên vệ sinh lại vừa mới lau cách đây không lâu nên sàn nhà khá trơn.
Cho nên chỉ cần không cẩn thận bước hụ3t một cái sẽ lập tức trượt ngã, người mẹ trẻ dắt theo con trai của cô ta liền ngã nhào về phía trước rất mạnh.
Bà chủ! Cậu chủ! Cẩn thậ9n!
Mấy tên vệ sĩ đi phía sau thấy thế liền hét to và xông lên nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể bảo vệ được cậu bé kia, còn người phụ nữ thì ngã 6sõng soài ngay bên cạnh Vân Tiên.
Đều tại mày! Tự nhiên mày tránh làm gì? Nếu mày không tránh thì tao đã không bị ngã rồi, mày bị thần kinh hả!
Người mẹ trẻ kia được đám vệ sĩ đỡ dậy, chỉ tay vào Vân Tiên chửi ầm lên.
Vân Tiên hơi nhướng mày, hiển nhiên là cô không ngờ rằng người phụ nữ này lại đổ hết lỗi sai lên mình.
Chị Tiên…
Cú ngã này khiến cô ta cảm thấy mũi của mình như muốn lõm xuống vì bị đập mạnh xuống sàn nhà, đầu cô t5a choáng váng một trận.
Một giây sau, cảm giác đau đớn dữ dội lan truyền khắp toàn thân cô ta.
A! A!
Sau khi người mẹ trẻ ngã xuống nền, mấy tên vệ sĩ ở phía sau mới kịp phản ứng, vội vàng đi qua đỡ cô ta dậy.
Rõ ràng người mẹ trẻ này không phải vô lý ở mức bình thường. Đoàn Lỗi và Trương Chí Phàm đi theo sau lưng Vân Tiên cũng thấy rõ mọi chuyện, bọn họ vừa định đứng ra nói lý giúp Vân Tiên thì cô giơ tay lên, ý bảo hai người họ đừng lên tiếng.
Đoàn Lỗi và Trương Chí Phàm là người luôn phục tùng mệnh lệnh của Vân Tiên, nếu chị Tiên đã không để họ ra tay thì đương nhiên họ sẽ không nói lời nào.
Ở thời đại này quan niệm về phân biệt giàu nghèo và địa vị xã hội rất nặng, bởi vậy một số kẻ có tiền dù vô lý đến mấy cũng có thể đổi trắng thay đen.
Lúc này người mẹ trẻ đã tức giận đến mức toàn thân run rẩy, cô ta đổ hết tất cả trách nhiệm lên Vân Tiên.
Sau khi được đám vệ sĩ đỡ dậy, người phụ nữ kia cảm thấy xương cốt trên người mình như muốn rời ra, đau đến nỗi cô ta không còn sức tự đứng vững được nữa.
Nhưng cơ thể càng đau đớn thì cô ta lại càng quy hết mọi tội lỗi lên Vân Tiên.
Thậm chí thú vui lớn nhất của một số kẻ lắm tiền chính là vô duyên vô cớ đi tỏ vẻ ta đây, khoe khoang trước mặt những người có vẻ nghèo hèn, thân phận không bằng bọn họ.
Loại người này thường không có việc gì để làm, hay còn gọi là ăn no rửng mỡ.
Mà hiển nhiên người phụ nữ trước mặt đây chính là loại người như vậy.
Vừa rồi là cô muốn đụng vào tôi trước, tôi không tránh đi chẳng lẽ còn phải đứng đó cho cô va vào à?
Vân Tiên liếc mắt nhìn về phía người mẹ trẻ, giọng nói lạnh lùng của cô xen lẫn sát ý lạnh lẽo.
Người mẹ trẻ này không nhịn được khẽ rùng mình một cái, nhưng nghĩ đến thân phận hiện giờ của mình, cô ta liền ngẩng đầu ưỡn ngực quát lại Vân Tiên:
Được tao đụng vào là vinh hạnh của mày.
Lời này vừa thốt ra, đại đa số những người ở đây đều cảm thấy không thể nghe nổi nữa.
Vân Tiên hơi nhíu mày.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.