Chương 719: Nên về rồi, gặp lại ở bữa tiệc


Huống chi, ba chữ
có tin không
cuối cùng còn dùng giọng điệu bình thản như vậy, không phải là câu hỏi, mà là sự khẳng định.

8Cao Mỹ Hàm không nhịn được rùng mình một cái, đám người Diệp Khải cũng sững sờ.

Ngay cả Đới Thanh Thanh cũng kinh ngạc nhìn V3ân Tiên, đồng thời hít vào một hơi.
Vừa kể xong, hai người cũng đã đến góc sân trượt băng phía bắc.
Đám người Diệp Khải và Cao Mỹ Hàm thì ở phía nam của sân trượt băng, cách chỗ Vân Tiên và Đới Thanh Thanh càng lúc càng xa.
Cũng may diện tích của sân trượt băng này rất lớn, đã thế một bên phía nam, một bên phía bắc cho nên đám Diệp Khải căn bản không thể nghe thấy được những gì Đới Thanh Thanh kể với Vân Tiên.
Mãi đến khi cách xa đám người kia, Đới Thanh Thanh mới cười rộ lên.

Ha ha, Vân Tiên, vừa nãy cậu có nhìn thấy vẻ mặt của Cao Mỹ Hàm không? Mặt cô ta nhăn tít cả lại luôn ấy. Cậu chưa biết ai là Cao Mỹ Hàm phải không, chính là cô ả vừa mới giả bộ đáng thương trước mấy tên con trai kia, lúc trước cô ta…

Đới Thanh Thanh kể lại cho Vân Tiên nghe hết những chuyện mà Cao Mỹ Hàm đã làm với cô lúc trước rồi mới chịu thôi.
Dù sao, nếu là một cô gái bình thường, không ai lại có thể nói ra lời như vậy bằng giọng 9điệu bình thản như thế được.
Giết người? Đây là chuyện mà không ai ở đây dám nghĩ tới, vậy mà Vân Tiên lại thản nhiên thốt r6a.

Ha ha, chuyện này… Người đẹp, đùa giỡn cũng không nên đùa như vậy chứ, đúng không?
Giống như để giảm bớt bầu không khí c5ăng thẳng, chính nam sinh bị Vân Tiên nhìn chằm chằm kia lại lên tiếng, vừa nói cậu ta vừa cười xấu hổ nhìn Vân Tiên.
Vân Tiên mang giày trượt băng nhưng cô chỉ ngồi ở hàng ghế nghỉ ngơi xem Đới Thanh Thanh trượt.
Tư thế trượt băng của Đới Thanh Thanh rất thanh thoát, Vân Tiên nheo mắt nhìn với ánh mắt thưởng thức.
Đới Thanh Thanh là thành viên của câu lạc bộ trượt băng trong trường, cô rất yêu thích môn thể thao này và cũng có thực lực, bởi vậy Vân Tiên ở đây xem Đới Thanh Thanh chơi cả một buổi chiều cũng không chán.
Tất cả mọi người ở đây đều chỉ cho rằng Vân Tiên đang đùa mà thôi.

Đi.
Vân Tiên liếc nhìn mấy người kia rồi nói với Đới Thanh Thanh.

Hả?... Ừ, ừ!
Phải mất một lúc lâu sau Đới Thanh Thanh mới kịp phản ứng lại, sau đó theo Vân Tiên đi vòng qua đám người Diệp Khải tới một chỗ khác.
Đến khi hai người ra khỏi sân trượt băng đã là bốn giờ rưỡi chiều.


Đi, Vân Tiên, tôi mời cậu ăn ngon một bữa nhé.
Đới Thanh Thanh hào phóng nói. Lúc này, cô đã hoàn toàn coi Vân Tiên là bạn của mình.


Ừ.
Vân Tiên gật đầu.

Hai người đi theo đường cũ trở về khách sạn gọi thêm Trương Chí Phàm và Đoàn Lỗi, sau đó Đới Thanh Thanh dẫn ba người đi ăn bữa tối.


Giờ tôi phải về rồi. Vân Tiên, buổi tối chúng ta gặp lại ở bữa tiệc nhé.
Biết buổi tối Vân Tiên cũng sẽ tham gia buổi họp mặt của các bang phái, Đới Thanh Thanh vui vẻ nói với Vân Tiên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.