Chương 747: Lời rác rưởi nói, em không cần nghe
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 782 chữ
- 2022-02-10 12:46:58
Câu
mẹ vợ
này không hề nghi ngờ gì chính là chỉ Tần Y Nhu.
Tư Dịch không nói là
mẹ vợ tương lai
mà là
mẹ vợ
,8 điều này đã chúng tỏ anh đã
nhắm kỹ
Vân Tiên rồi, cũng không cho phép Vân Tiên đổi ý.
Nhưng mà ngược lại với p3hản ứng của Tần Y Nhu và Đổng Nguyễn, đám người Dương Vĩ Đình căn bản chưa từng gặp Tư Dịch.
Thấy gương mặt tuấn tú đến mức khiến cho người và thần cùng phẫn nộ của Tư Dịch, dù đã trung niên nhưng Dương Vĩ Đình vẫn không kìm được lòng mà hít vào một hơi, nhưng bà ta cũng nhanh chóng phản ứng lại.
Đúng là mẹ nào con nấy, bản thân cô mới đến phổ thông đã bỏ học, con gái cô cũng đã tìm được một người đàn ông sớm như vậy, đây là muốn trèo cao, bay lên cành cao làm phượng hoàng ư?
Dương Vĩ Đình lại giễu cợt Tần Y Nhu.
Sau đó Dương Vĩ Đình nhớ kỹ lại, chồng bà ta là tổng giám đốc công ty gia công nhựa lớn nhất thành phố Long Môn, giá trị con người lên đến hàng triệu nhân dân tệ.
Dù sao thì thời đại này, đồng tiền có giá trị hơn so với hiện tại. Một tệ trước kia có lẽ tương đương với mười, hai mươi tệ bây giờ.
Dương Vĩ Đình giễu cợt Tần Y Nhu xong liền quay đầu nhìn Tư Dịch đang đi về phía Vân Tiên, bà ta không nhịn được mở miệng nói với Tư Dịch:
Thằng nhóc kia, trông mày thì cũng không tệ đấy, vậy mà lại toàn ăn nói bậy bạ, rõ ràng là loại không có giáo dục.
Nói xong, Dương Vĩ Đình lại nhịn không được mà nói khoác một câu:
Mà thôi vậy, nói những chuyện này với các người cũng không có ích gì. Không phải người sinh ra trong gia đình giàu có thì chắc chắn là sẽ không có thể diện của người giàu có rồi.
Thành phố Long Môn thời này, chỉ cần giá trị con người lên đến hàng triệu thì đã có thể được xưng tụng là phú ông phú bà rồi.
Mà giá trị của tất cả các cửa hàng trong trung tâm thương mại Liên Mỹ cộng lại dù không đến một trăm triệu thì bét cũng phải mấy chục triệu.
Cứ coi như chàng trai kia là con nhà giàu đi chăng nữa, nhưng cậu ta có thể có nhiều tiền như vậy ư? Đùa cái quỷ gì chứ?
Nhất là Dương Vĩ Đìn9h, lúc bà ta hiểu ra câu
mẹ vợ
của Tư Dịch là chỉ Tần Y Nhu, bà ta lại cười to hai tiếng châm chọc:
Mẹ vợ? Ha ha…
Lúc Dương Vĩ Đình còn đang cười khẽ thì Mạc Sâm đã quay người rời khỏi chỗ này.
Dương Vĩ Đình vẫn dùng ánh m5ắt khinh bỉ nhìn về phía Tần Y Nhu:
Tần Y Nhu, sớm như vậy mà cô đã lên chức mẹ vợ rồi? Ha ha, tôi thấy con gái của cô chắc cũng chỉ mới học trung học thôi nhỉ?
Nói xong, bà ta còn nhìn Vân Tiên một cách miệt thị, sau đó dời mắt nhìn về phía Tư Dịch vừa mới xuất hiện.
Mà bà ta cũng thường theo chồng của mình tham gia không ít buổi tiệc tùng, có thể nói bà ta đều đã tham gia tất cả các buổi tiệc tùng lớn nhỏ của thành phố nhưng chưa từng gặp Tư Dịch.
Vì vậy trong lòng bà ta đã nhanh chóng có kết luận, Dương Vĩ Đình tự động liệt Tư Dịch vào hàng ngũ mấy tên choai choai trẻ người non dạ, có chút tự cao tự đại mà thôi.
Đùa ai chứ? Trung tâm thương mại Liên Mỹ nói mua là có thể mua được sao?
Mấy câu nói này của Dương Vĩ Đình khiến cho tất cả mọi người ở đây đều nhột nhột, ngay cả đám người vừa hùa theo bà ta nghe xong trong lòng cũng không dễ chịu chút nào. Bởi vì đa số những người có mặt ở đây đều xuất thân từ gia đình bình thường.
Khi Dương Vĩ Đình nói những lời này, Tư Dịch đã đi đến trước mặt Vân Tiên. Trước mặt mọi người, bàn tay thon dài của anh đưa ra, nhẹ nhàng xoa đầu Vân Tiên.
Thật ra Tần Y Nhu cũng rất tức giận trước cách hành xử của Dương Vĩ Đình, chỉ là bà quá mức yếu đuối, cứ lo trước lo sau, sợ sẽ xảy ra chuyện.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.