Chương 775: Chưa về nhà, y nhu mất tích
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 627 chữ
- 2022-02-10 12:52:31
Mà mỗi tuần Vân Dịch từ trường Trung học Số 1 về nhà, nơi nhất định phải đi qua chính là khu chợ mà Tần Y Nhu thường đi m8ua thức ăn.
Trước đây không lâu, Vân Dịch đã mua một chiếc xe đạp. Từ trường về nhà, Vân Dịch chắc chắn sẽ đi qu3a chợ, bởi vì đường này là gần nhất.
Ừ.
Trong nháy mắt, sắc mặt Vân Dịch cũng xấu đi.
Em đi hỏi Lam Tố thử xem.
Vân Tiên xoay người đi lên lầu.
Biệt thự của Đổng Nguyễn rất to, hơn nữa trên lầu hai có rất nhiều phòng ngủ. Adam, Mạc Sâm, Lam Tố đều có phòng riêng.
Vốn dĩ Lam Tố ở trong căn hộ mà Vân Tiên đã sắp xếp cho mình, chỉ là sau này Adam bị thương, cô cảm thấy mình mắc nợ Adam nên đã chuyển từ căn hộ riêng đến đây để tiện chăm sóc cho anh ta.
Cho nên, Vân Dịch thường đạp xe ngang qua đó.
Thành phố Long Môn có9 rất nhiều chợ bán thức ăn, nhưng nơi Tần Y Nhu mua đồ chắc chắn là khu chợ mà Vân Dịch đi ngang qua.
Ban nãy, Lam Tố bưng một chậu nước rửa chân cho Adam, lúc này Adam vừa mới rửa chân xong, đang nhấc chân lên la hét bảo Lam Tố lau chân cho mình.
Anh...
Lúc Lam Tố định nói gì đó, lại liếc thấy Vân Tiên đang đứng ở cửa:
Vân Tiên?
Chưa thấy người đã nghe tiếng, Vân Tiên không có tâm tư suy nghĩ nhiều, giây tiếp theo, cô đã tới bên ngoài cửa phòng của Adam.
Đập vào mắt lại là...
Chắc chắn là mẹ tôi đi chợ không?
Vân Tiên không có hứng thú xem Lam Tố và Adam đã xảy ra chuyện gì, cô mở miệng hỏi thẳng vấn đề.
Ừ.
Lam Tố lặng lẽ nhớ lại, sau đó cô gật đầu khẳng định.
Mà lúc này, chắc chắn Lam Tố đang ở trong phòng Adam.
Sự thật chứng minh, Lam Tố quả thực đang ở trong phòng Adam.
Mau lấy khăn lau cho tôi đi, cô kia!
Vân Tiên mới đi tới hành lang đã có thể nghe thấy tiếng la của Adam.
Đứng ở hành lang lầu hai nhìn sang, đèn phòng Adam vẫn còn sáng.
Hôm nay, Vân Dịch không thấy mẹ ở chợ cũng hơi ngạc nhiên, thế là vội vàng chạy về nhà xem thử. Vân Dịch cứ tưởng Tần Y Nhu đã về nhà rồi.
Mẹ không ở chợ sao?
Vân Tiên vừa nghe Vân Dịch nói anh mới từ chợ về nhưng không nhìn thấy Tần Y Nhu, chân mày cô lập tức nhíu chặt.
Bởi vì khu6 chợ đó cái gì cũng có, mà quan trọng là Tần Y Nhu tội gì phải tốn thời gian ít nhất là mười mấy phút đồng hồ để chạy tớ5i chợ khác xa hơn mua thức ăn để rồi sau đó lại phải xách thức ăn mua được từ nơi thật xa về nhà chứ.
Do đó, mỗi thứ sáu sau khi tan học, Vân Dịch đều đạp xe đến chợ giúp Tần Y Nhu xách đồ về.
Mà còn là chợ cô hay đi, chính miệng cô nói với tôi, cô nói đi một lát sẽ về.
Lam Tố cố gắng hết sức truyền đạt lại tất cả những lời Tần Y Nhu đã nói cho Vân Tiên nghe.
Sau đó Lam Tố lại ngạc nhiên ngây người, tiếp tục hỏi Vân Tiên:
Vân Tiên, sao thế? Xảy ra chuyện gì ư?
Mẹ tôi không có ở chợ, cũng chưa về nhà.
Vân Tiên cau mày, nói một câu ngắn gọn với Lam Tố, sau đó xoay người chạy nhanh xuống dưới nhà.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.