Chương 777: Quá trùng hợp. lần ra dấu vết
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 718 chữ
- 2022-02-10 12:52:31
Mặc dù biểu cảm của Vân Tiên có vẻ bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, nhưng thực tế, trong lòng cô đã bị hai chữ hoảng loạn 8bao trùm.
Cô chưa bao giờ nghĩ tới Tần Y Nhu chỉ đi ra ngoài mua thức ăn mà cũng mất tích được.
Là cái xưởng gia công nhựa lâu đời trên phố Thành Đông ấy hả? Đương nhiên là tôi có nghe qua. Nghe đồn tài sản của ông chủ cái xưởng gia công nhựa ấy đã lên đến cả triệu tệ, ở thành phố Long Môn của chúng ta, ông ta cũng được coi là có mặt mũi nhất rồi.
Ha, bà nói xem, nếu con gái của chúng ta có thể gả cho ông chủ xưởng gia công nhựa đấy thì có phải là vớ được cây vàng cây bạc không? Bà thấy thế nào? Tôi nghe nói, vợ của ông ta đã ngoại tình với bạn cùng lớp ngày xưa của cô ả, hình như bị lộ vào dịp đi họp lớp thì phải.
Nếu như không được, cô sẽ điều toàn bộ thành viên của binh đoàn lính đánh thuê Cổ Sát tới đây, cho dù phải lật tung mọi ngóc ngách của thành phố Long Môn, có phải chui xuống đất hay bay lên trời thì cô cũng phải tìm cho ra Tần Y Nhu.
Chẳng phải mới tới đây sao? Khoảng ba bốn mươi phút trước thì phải.
Bà chủ nhìn Vân Tiên, nhẩm tính một lát rồi nói với cô.
Chậc... Có chuyện này à, Thật hay giả đấy?
Tôi đã bao giờ nói lung tung nào? Chuyện này đã được chứng thực một trăm phần trăm đây. Chẳng phải hai ngày trước, ông chủ của xưởng gia công nhựa đã đuổi người phụ nữ không biết xấu hổ kia ra khỏi nhà rồi đấy thôi, hơn nữa còn nghe đồn là ông ta chẳng đưa cho cô ả một đồng một cắc nào.
Thành phố Long Môn nói lớn chẳng lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nếu Tần Y Nhu thực sự bị bắt đi thì Vân Tiên cũng khó mà tìm được.
Cho nên, hiện giờ nói Vân Tiên không lo lắng là không thể nào.
Bác gái bán rau là người phụ nữ lớn tuổi nhất trong chợ.
Trong lúc sạp hàng còn chưa có khách, bác ngồi buôn dưa lê với mấy bà chủ sạp hàng bên cạnh.
Cảm ơn bác.
Vân Tiên nói một câu cảm ơn với bà chủ, định xoay người rời đi.
Này, bà có nghe nói đến ông chủ xưởng gia công nhựa của thành phố Long Môn chưa?
Vừa hay Vân Tiên vẫn còn đứng ở đó, nghe được cuộc nói chuyện của hai bà chủ quán, cô khẽ chớp mắt.
Thật ra chủ đề mà hai bà chủ này nói với nhau đang được lan truyền khắp thành phố Long Môn, vậy nên Vân Tiên có thể nghe được chuyện này tại đây cũng chẳng có gì là lạ.
Đương nhiên, nếu 3như Tần Y Nhu bị đám dư đảng của tổ chức Liệt Hỏa hay một người tai to mặt lớn nào đó trên thế giới bắt đi thì nhất định cô sẽ bi9ết. Bởi vì tai mắt của Vân Tiên phân bố rộng khắp trên thế giới, nếu như một ai đó có động tĩnh gì thì chắc chắn là cô sẽ tiêu di6ệt bọn chúng trước khi chúng có hành động.
Do đó có thể chứng minh rằng Tần Y Nhu không phải do đám người của tổ chức Liệ5t Hỏa hay mấy tên có thù oán với cô bắt đi.
Hừ, tôi thấy loại phụ nữ này đúng là đáng đời! Đáng đời cô ta, có cuộc sống tốt như thế lại không biết yên phận, cứ thích gian díu với người đàn ông khác, bị đuổi đi cũng đáng lắm.
…
Thế nhưng, chuyện khiến Vân Tiên chú ý đến không phải là tin tức giật gân này, mà là...
Người phụ nữ trung niên đã chặn đường Tần Y Nhu tại lối vào cửa tiệm áo cưới tuần trước chính là Dương Vĩ Đình, bạn cùng lớp trung học của Tần Y Nhu, và cũng là nhân vật nữ chính trong câu chuyện giật gân này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.