Chương 797: Sống hay chết cũng không liên quan đến cháu


Vân Chính cũng chẳng quan tâm việc còn có những người khác ngồi ở đây, ông vừa mở miệng liền nói hết tất cả nguyên nhân s8ự việc.

Nói đến cuối cùng, Vân Chính đã liên tục cười khổ, biểu cảm trên mặt càng giống như đã bất đắc dĩ đến cự3c điểm.
Bọn họ càng đồng cảm với Vân Chính khi có một người em trai như vậy.
Nhất thời, đám người Đổng Vệ Quốc lúc nãy còn đánh giá thấp Tần Y Nhu vì Vân Chính, mà giờ phút này đều nảy sinh sự đồng cảm đối với Vân Chính, cũng có cái nhìn khác về Tần Y Nhu.
Lúc Vân Chính nói, cả người ông đều run lên, vừa nói Vân Chính còn vừa chậm rãi quỳ trước chỗ Vân Tiên đứng.
Tục ngữ nói rất hay, quỳ trời quỳ đất quỳ cha mẹ.

Anh cả, anh đang làm gì vậy?
Tần Y Nhu vừa nói vừa muốn kéo Vân Chính lại không cho ông quỳ xuống trước Vân Tiên.
Mặc dù Tần Y Nhu đã ly hôn với Vân Cương, nhưng trước đây lúc Tần Y Nhu khó khăn nhất, Vân Chính vẫn luôn giúp đỡ bà.
Vậy nhưng từ lời nói của Tần Y Nhu, mọi người đã có thể nghe ra được bà đã hoàn toàn thất vọng về Vân Cương rồi.
Mọi người nghe đến đây, nhất là Cát Quân Kiến và mấy chiến hữu của ông lúc này đều không khỏi thấy đồng cảm với hoàn cảnh và nỗi khổ trước đây của Tần Y Nhu.

Đáng chết, đám súc sinh này. Trước mặt giải phóng quân chúng ta mà còn dám coi mạng người như cỏ rác hay sao.
Đổng Vệ Quốc vỗ bàn đứng dậy, ông nhìn Vân Chính, trịnh trọng nói với Vân Chính:
Có tôi ở đây, tôi xem đám lưu manh đó dám làm gì các ông.

Đổng Vệ Quốc vừa lên tiếng, mấy chiến hữu khác của Cát Quân Kiến đều đứng lên nói.
Không giống như Vân Cương, đến cả chuyện trong nhà mình mà lão ta cũng chẳng buồn quan tâm.

Tiểu Tiên, bác cả thật sự không còn cách nào khác nên mới đến cầu xin cháu, bác xin cháu hãy cứu Á Á với. Nó là tính mạng của bác, nó còn nhỏ như vậy…
Thấy Vân Tiên hồi lâu vẫn không trả lời, Vân Chính còn tưởng rằng Vân Tiên không muốn giúp mình.
Những người đó hùng hổ tuyên bố sẽ lấy đủ năm trăm nghìn.
Đây không phải là muốn lấy mạng Vân Chính sao?
Lúc trước, khi Tần Y Nhu một mình nuôi Vân Tiên và Vân Dịch, là trụ cột kinh tế chính của cả gia đình, Vân Chính thỉnh thoảng còn đem chút cá thịt của nhà mình cho họ.
Mặc dù không nhiều nhưng dù gì tình cảm gia đình vẫn còn đó.
Ân nghĩa này, Tần Y Nhu sẽ ghi nhớ cả đời.
Cho nên Tần Y Nhu luôn coi Vân Chính như anh trai ruột của mình.
Thế nhưng, nếu nhìn con gái mình bị bán đến nơi như thế thì Vân Chính thà rằng mình chết đi còn hơn.
Thấy Vân Chính sắp quỳ xuống trước con gái mình, cuối cùng Tần Y Nhu cũng không nhịn được nữa mà lao đến, vội vàng kéo Vân Chính đang muốn quỳ xuống trước Vân Tiên dậy.
Nhưng vì bị Vân Cương làm liên lụy mà Vân Chính thật sự đã bị dồn vào đường cùng, qua một lúc nữa là đến thời hạn mà đám người đòi nợ đó đưa ra rồi.
Nhà Vân Chính chỉ là gia đình thuần nông, biết lấy đâu ra nhiều tiền như thế.
Giờ thấy ông quỳ xuống trước Vân Tiên, tất nhiên Tần Y Nhu sẽ không đành lòng.

Lão già khốn kiếp đáng băm vằm ngàn mảnh này, tôi tưởng ông ta đã biết điều hơn rồi, kết quả lại đi đánh bạc nữa.
Tần Y Nhu nhắm mắt lại. Bà đã không còn tình cảm với Vân Cương nữa, nhưng dù sao cũng là vợ chồng mấy chục năm, nói không quan tâm một chút nào là chuyện không thể.
Nếu như không phải là không còn cách nào khác, Vân Chính cũng sẽ không đến tìm họ lúc Tần Y Nhu vui vẻ l9iên hoan thế này.
Tự biết cả nhà Vân Chính vô tội, cộng thêm Vân Tiên biết tất cả chuyện này đều do người cha ru6ột trên danh nghĩa của mình gây ra. Huống hồ Vân Tiên có thể lục tìm được trong ký ức của mình cùng với ký ức của nguyên5 chủ, bác cả Vân Chính vẫn luôn đối xử rất tốt với gia đình họ.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.