Chương 845: Ban ngày ban mặt, đồi bại phong tục


Hiện tại, vì các loại ô nhiễm mà những phong cảnh tự nhiên đã trở nên hiếm thấy hơn, cảnh quan nơi đây còn bảo tồn được như vậy đ8úng là vô cùng thần kỳ.

Có không ít người già từ thôn Quách hoặc một số thôn xóm khác gần đây đều đến bên bờ sông để tản3 bộ.
Hai bà lão bước đi nhanh chóng giống như là khách quen thường đ5ều đến đây tản bộ mỗi ngày. Đúng lúc hai bà cụ đi ngang qua, vừa hay lại nhìn thấy Vân Tiên ngồi trên đùi Tư Dịch.
Trong đó có một bà lão thân hình cao gầy, trông rất khỏe mạnh đột nhiên trông thấy cảnh này, bà ta sợ đến mức bước chân cũng dừng lại.
Bà lão này nói với giọng điệu không thể tin được khiến cho bà lão còn lại cũng quay đầu lại nhìn.

Ôi mẹ ơi, giữa ban ngày ban mặt vậy mà lại dám làm chuyện này, thật là quá lớn gan mà!

Bà lão đi bên cạnh thấy bạn mình bỗng nhiên dừng bước thì cũng hơi hoảng hốt.
Bà lão cao gầy kia chỉ vào Vân Tiên hô lên:
Trời ạ, trời ạ! Bây giờ mấy người trẻ tuổi đúng là không biết thẹn thùng gì cả, thật đúng là… Đồi phong bại tục, ban ngày ban mặt mà dám… Vậy mà dám…

Nếu như không phải là đang ở ngoài, nếu Vân Tiên còn cựa quậy nữa thì chắc Tư Dịch đã
ăn
sạch cô rồi. Cái gì mà chờ cô trưởng thành, tất cả đều bị vứt ra sau đầu hết.
Thậm chí lúc này, vừa nghĩ đến những người đàn ông từng thể hiện tình cảm với Vân Tiên, dù cô hoàn toàn không hề để ý đến bọn họ, nhưng chỉ cần nghĩ đến thôi, Tư Dịch lại hận không thể biến cô thành của riêng mình ngay.
Nói xong, hai bà lão vội vàng rời khỏi chỗ đó.
Vân Tiên ngồi quay lưng lại với đường cái, bởi vậy cô không nhìn thấy hai bà lão chạy qua bên đường, nhưng những lời hai bà nói cô đều nghe rõ ràng.
Những người ở bên bờ sông Nghê Long đều đang chuyên chú ăn đồ nướng, bởi vậy ngược lại không có ai chú ý đến Vân Ti9ên đang ngồi trên đùi Tư Dịch.
Nhưng có không ít người ở trong thôn tới đây tản bộ, mà chỗ Vân Tiên và Tư Dịch ngồi lại 6gần đường cái, đúng lúc này, có hai bà lão đi ngang qua.
Bị nhìn thấy rồi! Khuôn mặt Vân Tiên càng đỏ hơn.

Mau để em đứng lên!
Vân Tiên nhỏ giọng nói với Tư Dịch một câu, nói xong cô còn giãy giụa mấy cái.

Tiểu Tiên, đừng nhúc nhích!
Tư Dịch rầu rĩ nói một câu, anh đè Vân Tiên lại, không cho cô đứng lên.
Vân Tiên ngồi im, anh còn không cảm thấy khó chịu, nhưng Vân Tiên khẽ cử động một chút, anh lập tức có cảm giác như đang tắm nước nóng, loại cảm giác này giống như loại dục vọng nào đó bị kích thích trong nháy mắt.
Giọng nói khó chịu của Tư Dịch truyền đến khiến cho trái tim Vân Tiên run lên.

Cô thật sự sợ Tư Dịch sẽ làm gì đó trước mặt nhiều người như vậy. Tiếp đó, dù chỉ cử động một chút thôi, Vân Tiên cũng không dám.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.