Chương 848: Không giận nữa. cuộc thi ngoại ngữ


Cười đùa như vậy nhưng không thể phủ nhận chính là tình cảm thân thiết của hai người này thật sự rất bền chặt.

Trong lúc Adam và Tuyết8 Ưng vui đùa ầm ĩ, Mạc Sâm cũng nhếch miệng khẽ cười.

Mà lúc này, khi Tư Dịch đã nhấc chân đi lên lầu hai, bấy giờ Adam và Tuyết Ưng 3mới kịp phản ứng lại.

Lúc này Vân Tiên cũng đã nhanh chóng đi bộ tới trường học.
Từ cổng trường đến phòng học cũng không tốn bao nhiêu thời gian.
Adam và Tuyết Ưng:

Mạc Sâm, cậu có thể đừng thành thật như vậy được không?
Nếu như là bình thường, đúng là Tư 5Dịch sẽ đưa ba người Adam đến rừng rậm Amazon thật.
Thật ra đưa bọn họ đến đó không phải là để trừng phạt, Tư Dịch làm vậy cũng chỉ là để cho ba người bọn họ nâng cao thực lực mà thôi.
Lúc Vân Tiên đến lớp, trong phòng cũng không có nhiều học sinh, mới chỉ có mấy người đang ngồi rải rác khắp phòng.
Bây giờ còn chưa đến giờ vào học, vì vậy, dù chưa có nhiều người tới thì điều này cũng không có gì kỳ lạ.
Tuần này không có Trần Hinh Di và Trương Thiệu Phong đi học, Vân Tiên cũng cảm thấy trong lòng có chút trống vắng.
Cũng may Trần Hinh Di chỉ bị thương nhẹ, không xảy ra chuyện gì.
Trần Hinh Di xin nghỉ một tháng, còn Trương Thiệu Phong chỉ xin nghỉ một tuần, chắc tuần sau Trương Thiệu Phong sẽ quay về trường học.

Sư tổ, Trần Hinh Di thế nào rồi?
Vân Tiên vừa mới đặt ba lô xuống bàn, một cái đầu to mọng đã ghé sang.
Trương Kiện nhìn Vân Tiên hỏi.

Hinh Di không sao nữa rồi, cậu không cần lo lắng.
Vân Tiên thuật lại một cách đơn giản, sau đó cô lại nhớ buổi sáng đã đồng ý với Trương Thiệu Phong một chuyện.

Sư phụ của cậu nhờ tôi chuyển lời cảm ơn đến cậu. Ngày đó nếu không có cậu thì Hinh Di cũng không thể được đưa đến bệnh viện để cấp cứu nhanh như vậy.
Vân Tiên nói với Trương Kiện.
Adam hơi sững sờ hỏi:
Vậy cậu chủ không tức giận nữa đúng không?


Chắc là vậy.
Tuyết Ưng trả lời một9 câu.
Mạc Sâm lại nói:
Bình thường, nếu cậu chủ không nói lời nào mà đã bỏ đi như vậy thì cũng có nghĩa là muốn đưa chúng ta đến Ama6zon đấy!


Ài, chuyện này tôi chỉ ra chút sức thôi, không có gì.
Được Trương Thiệu Phong khen, lời này còn được chính miệng Sát Thần mà cậu ta sùng bái nhất nói ra, Trương Kiện có chút ngượng ngùng mà sờ đầu mình.

Vân Tiên cũng hơi mím môi cười.

Một lúc sau học sinh cũng dần đến đông đủ, chứng tỏ cũng sắp đến giờ học, giáo viên cũng sắp vào lớp rồi.

Tiếng chuông vào tiết tự học đầu tiên vào buổi tối vừa mới vang lên, giáo viên chủ nhiệm đã ôm sách giáo khoa, bước vào lớp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.