Chương 850: Em còn đến trễ nữa, không có cơ hội


Nhưng Vân Tiên đến muộn lại không sợ hãi chút nào.

Cô đứng ở cửa, vứt cặp sách lên bàn học của mình.

Các bạn học trong 8lớp nhìn thấy một màn này đều kinh ngạc sững sờ, nhưng cũng nhanh chóng phản ứng kịp.
Một lớp chỉ có mấy học sinh được tham dự cuộc thi, chính vì vậy các học sinh khá coi trọng chuyện này.
Nhưng khi thấy dáng vẻ thờ ơ không bận tâm của Vân Tiên, ai nấy ở đây đều không nhịn được nhìn nhiều thêm mấy lần.

Em học sinh này, em ở lớp nào? Tên là gì? Có biết là mình đã đến muốn không?
Một thầy giáo hói đầu nhìn thấy Vân Tiên, người này chạy chậm đến, dùng bộ mặt nghiêm khắc của giáo viên quát lớn với cô.
Dù sao Vân Tiên cũng là bộ đội đặc chủng3 cấp cao, còn là Sát Thần đứng đầu của tiểu đội Vương Giả.
Chỉ ném một cái cặp sách thôi, chuyện này cô làm vô cũng thuận tay.9

Đi đây.
Trương Kiện nghe thấy giọng nói như âm thanh đến từ thiên nhiên của Vân Tiên truyền đến, hơi sững sờ gật đầu.
<6br>Sau đó Vân Tiên liền xoay người cất bước rời khỏi phòng học, chạy về phía sân vận động.
Vừa nói chuyện, gương mặt của cậu ta lại tràn đầy vẻ hâm mộ.
Trường kiện cười lớn một tiếng, trả lời:
Cũng may mà tôi thông minh, nhận Trương Thiệu Phong làm sư phụ từ trước, mà sao cậu dám đánh tôi hả…

Vân Tiên không nhìn thấy cảnh tượng xảy ra trong lớp học, lúc này, cô đang đi nhanh về phía sân vận động của trường.
Nếu như học sinh bình thường, bị thầy giáo quát như vậy đoán chừng đã sớm cúi đầu nhận sai.
Nhưng mà Vân Tiên chỉ khẽ ngẩng đầu trả lời đối phương:
Lớp 9A, Vân Tiên.

Nói xong Vân Tiên liền đi về phía xe buýt.
Tất cả các học sinh đi tham gia cuộc thi đã ngồi bên trong xe buýt của trường.
Lúc Vân Tiên tới gần, một đám đều ghé đầu vào cửa sổ xe nhìn cô.
Nhất thời, Vân Tiên trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người, là học sinh đầu tiên đến muộn.
Trương Kiện nhìn bước chân của Vân 5Tiên, không nhịn được lại nhìn thêm mấy lần.

Không hổ là sư tổ của mình, ngầu quá đi mất!
Trương Kiện cảm khái một câu.
Một nam sinh khác trong lớp hung hăng vỗ đầu Trương Kiện một cái, trêu chọc:
Ông thật đúng là may mắn, không ngờ lại có thể được nhận Vân Tiên làm sư tổ.

Cả sân vận động cũng chỉ có một chiếc xe buýt cỡ lớn, xe này có thể chở rất nhiều người.

Lần này, số học sinh đi tham gia cuộc thi vốn là không nhiều lắm, lớp A là lớp chuyên nên số lượng học sinh mới nhiều hơn một chút, có ba người, lớp khác chỉ có một người được tham gia.


Học sinh Vân Tiên, em chờ một chút!
Thầy giáo hói đầu này thấy Vân Tiên hoàn toàn không để ý đến mình thì không khỏi khó chịu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.