Chương 870: Đi theo tôi, lương anh tự quyết
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 703 chữ
- 2022-02-15 04:35:50
Vừa nói Vân Tiên vừa nhìn về phía Pitt:
Còn anh thì sao? Tại sao anh lại xuất hiện ở thành phố Long Môn?
Tôi ấy à!
Nhắc tới bản 8thân, Pitt cười ha hả, sau đó chỉ vào mình rồi mỉm cười bảo:
Bà ngoại tôi là người thành phố Long Môn, hồi bé tôi đi lạc, sau đó sống ở tr3ại trẻ mồ côi.
Mặc dù những tháng ngày khổ cực ở trại trẻ mồ côi không bằng một phần vạn sau này, nhưng đối với tôi mà nói, cảm g9iác đói khát không thể chịu đựng được thêm nữa mới chính là lúc khổ nhất trong cuộc đời mình.
Nhưng không lường được là mẹ Pitt lại bị bệnh, còn là bệnh nan y, vì từ nhỏ ở trong trại trẻ mồ côi, bà ấy sống trong cảnh bữa đói bữa no nên dần dà thành bệnh.
Không lâu sau, mẹ Pitt qua đời.
Thực ra bà nội của Pitt là người rất thực dụng, bà ta luôn cảm thấy mẹ Pitt không xứng với bố hắn ta.
Từ đó về sau, tiền tôi kiếm được đề6u quyên hết cho trại trẻ mồ côi. Thành phố Long Môn là quê hương của bà ngoại tôi, đương nhiên tôi phải ưu tiên hơn rồi.
Nói xong 5Pitt còn nhún vai một cái, sau đó giọng nói của anh ta bỗng xìu xuống:
Thực ra mẹ tôi là người bước ra từ trại trẻ mồ côi Huệ Ân. Hồi bà còn nhỏ, do đói bụng mãi nên sinh bệnh, sau này thì bị ung thư và qua đời khi tuổi còn rất trẻ.
Đợi đến khi tôi tìm lại được gia đình thì bà đã không còn, chỉ còn bà ngoại…
Vì thế sau khi mẹ Pitt qua đời, trong lúc bố của Pitt đang chán chường, bà nội đã vứt hắn ta vào trại trẻ mồ côi của nước Z.
Cứ thế, Pitt trải qua những tháng ngày khó có thể hình dung bằng lời ở trong trại trẻ mồ côi.
Sau đó, Pitt được một người thầy nhận nuôi, ông ta truyền nghề
đạo chích
lại cho hắn ta.
Lúc nhỏ, nhà bà ngoại Pitt rất nghèo, con cái lại đông, cả nhà đều sống trong cảnh đói kém, đến việc có cái ăn cái mặc cũng là cả vấn đề.
Vậy nên trong lúc bất đắc dĩ, gia đình đã gửi mẹ Pitt đến trại trẻ mồ côi Huệ Ân, chỉ mong bà ấy có thể sống sót.
Nhưng cái ăn ở trại trẻ mồ côi Huệ Ân cũng thiếu thốn, bọn trẻ cũng lớn lên trong sự đói kém.
Sau khi mẹ Pitt lớn lên thì tương lai cũng xác lạn hơn, một lần du lịch ở nước ngoài, bà ấy đã gặp bố của Pitt.
Bố của Pitt là người nước Y, nhưng mẹ của hắn ta vẫn bất chấp những khó khăn của việc yêu xa, rào cản văn hóa và ngôn ngữ, vẫn muốn ở bên bố hắn ta.
Vốn dĩ gia đình có thể sống hạnh phúc bên nhau.
Thông qua nỗ lực và trải qua biết bao cay đắng, Pitt mới trở thành ngài Pitt - Siêu đạo chích quốc tế hiện nay.
Trên thực tế, Pitt là con lai nước Z và Y.
Đương nhiên Pitt cũng không nói ra chuyện mình là Siêu đạo chích trước mặt Đơn Tử Hào. Hắn chỉ kể qua loa, khái quát một phen, dùng một câu chuyện không khác mấy với sự thật để tóm tắt ngọn nguồn.
Vân Tiên nghe xong câu chuyện của Pitt, lúc này cảm thấy hơi xúc động.
Đơn Tử Hào càng thấm thía, lúc này hắn ta rất đồng cảm với Pitt.
Không thể không nói, Pitt là một người có tài.
Lúc trước, khi thầy của Pitt nhận dạy kỹ thuật trộm cắp cho hắn ta, có lẽ những điều đó cũng chỉ có thể giúp hắn ta trở thành
đạo chích
hàng đầu thế giới.
Trong quá trình này không thể thiếu phần của thiên phú, chí ít về sau, Pitt có thể trở thành Siêu đạo chích số một quốc tế, đó chắc chắn là do nỗ lực của hắn ta làm nên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.