Chương 898: Rời đi muộn nhất. có phải là cậu không?


Câu nói ấy của cậu ta chỉ đổi lại được cái liếc mắt và một câu châm biếm từ đầu đến chân của Trương Thiệu Phong:
Coi cái tiề8n đồ của cậu kìa!


Trương Thiệu Phong và Trương Kiện nói chuyện, hai người theo sau Vân Tiên đi về phía bên kia.

Tiên Tiên, đây là chỗ mình giữ cho cậu đấy, cậu mau tới đây đi!
Thấy Vân Tiên đi tới, Trần Hinh Di vẫy tay nhiệt tìn9h hơn, dáng vẻ như sợ ghế mình giành cho Vân Tiên sẽ bị người khác tranh mất.


Chậc, Trần Hinh Di, em đúng là không 6có lương tâm! Vậy mà cũng không giữ thêm chỗ cho bọn anh!
Trương Thiệu Phong còn trêu đùa một câu.
Người lớn ngồi với người lớn, trẻ con ngồi với trẻ con, thỉnh thoảng bên bàn trẻ con sẽ có mẹ của đứa trẻ ngồi cùng.
Vân Tiên nhìn thoáng qua bàn mình một vòng, thấy có vài người phụ nữ ngồi cùng.
Đương nhiên, mấy cậu bé, cô bé vẫn chiếm đa số.
Sau đó, mọi ngườ5i đều ngồi xuống.
Những bàn kế bên đã có người ngồi, chỉ có bàn của Vân Tiên toàn là người trẻ tuổi.
Nhưng trên thực tế, bình thường đều hay sắp xếp như vậy.

Mấy đứa tới rồi à?
Trần Chấn Xuyên bưng một ly rượu đi đến trước mặt Vân Tiên.

Vâng!
Vân Tiên thấy Trần Chấn Xuyên hỏi mình, vì vậy cũng gật đầu đáp lời.

Tiếp đãi không chu đáo rồi, tiếp đãi không chu đáo rồi, ha ha!
Trần Chấn Xuyên cười lớn hai tiếng, sau đó tiếp tục nói với Vân Tiên:
Thật sự rất cảm ơn các cháu! Hinh Di, con nhớ thay bố tiếp đãi bạn bè của con đàng hoàng nhé!

Vì thế, không khó để nhìn ra có vài người là được mẹ dẫn tới tham gia bữa tiệc.
Đương nhiên, dù là trẻ con hay phụ nữ, chắc chắn đều là theo bố mình hoặc là chồng mình tới đây.
Mà bố hoặc chồng của họ đều ngồi chung bàn với Trần Chấn Xuyên – bố của Trần Hinh Di.
Thấy mấy người Vân Tiên tới, Trần Chấn Xuyên vốn đang ngồi bên bàn mấy ông chủ lớn như mình vội đứng lên.
Dù gì ông ấy cũng không quên lí do hôm nay ông mời khách là mừng con gái mới khỏi bệnh.
Trần Chấn Xuyên cũng sẽ không quên con gái mình còn có thể sống sót đứng đây là nhờ Vân Tiên, Trương Thiệu Phong và Trương Kiện kịp thời cứu người.
Trần Chấn Xuyên cười nói.


Con biết rồi, bố!
Trần Hinh Di gật đầu đáp.


Chấn Xuyên, đây là Hinh Di nhà ông à?
Vì Trần Chấn Xuyên đi tới nên ánh mắt mọi người đều nhìn về phía này. Lúc này, một người phụ nữ khoảng bốn mươi mấy, mặt đầy mụn, ngồi chung bàn với mấy người Vân Tiên lên tiếng hỏi Trần Chấn Xuyên.

Rõ ràng người phụ nữ này có quen biết với Trần Chấn Xuyên.


Ha ha, đúng vậy, đây là Hinh Di nhà tôi.
Trần Chấn Xuyên nói đến đây lại cười lớn hai tiếng.


Chấn Xuyên à, tôi nghe nói Công ty người mẫu Bắc Quảng bị đóng băng, mấy người tìm kiếm tài năng bị cắt ‘của quý’, trong đó có một người còn bị chặt mất hai ngón tay, chuyện này có phải do ông làm không đấy?
Một người đàn ông ra điều tỏ vẻ, nhắc lại chuyện này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.