Chương 914: Bác gái hiểu lầm. bụng ễnh ra


Anh không muốn cho bất cứ người nào khác nhìn thấy vẻ đẹp của cô!

Bởi vì cô chỉ có thể là của anh thôi, không thể nào chia sẻ được!

Kh8ông bao giờ!
Nhưng Vân Tiên còn chưa hỏi xong thì Tư Dịch đã hơi khom lưng lại, cơ thể cao lớn của anh đã cúi xuống, tốc độ nhanh như chớp chặn miệng Vân Tiên.
Nụ hôn triền miên và mập mờ.

Phù, giải quyết xong thật là thoải mái!
Lúc này một bác gái từ trong nhà vệ sinh ở quảng trường gần đó đi ra.

Vâng…
Vân Tiên bị Tư Dịch ôm trong lòng, đỉnh đầu cô vừa khéo chạm tới cằm của anh.
Nếu lúc này có ai đó nhìn thấy Vân3 Tiên đang nằm gọn trong lòng Tư Dịch thì sẽ cảm thấy không những không có cảm giác chiều cao của Tư Dịch và Vân Tiên chênh lệch rất lớn, ngược lại c9hiều cao của hai người tuy có chênh lệch nhiều nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác vô cùng xứng lứa vừa đôi.
Vùi vào ngực Tư Dịch, cảm 6nhận được hơi thở thơm mát của anh, lúc này Vân Tiên mới ngẩng đầu lên nhìn anh, còn hỏi một câu thừa thãi để xua tan sự lúng túng:
Sao anh lại ở đâ5y…


Ôi mẹ ơi!
Bác gái vừa bước tới bụi cây đã nhìn thấy cảnh giật mình này, không hề chuẩn bị tư tưởng gì nên khiến bác gái đó giật thót mình, và còn hét lên một câu như vậy.
Nghe thấy tiếng động, Tư Dịch liếc nhìn về phía bác gái đó, hai mắt nhìn nhau rồi lại tiếp tục nhìn Vân Tiên, môi kề môi.
Đương nhiên là bị bác gái nhìn thấy, Tư Dịch lại hôn tiếp rồi mới buông ra, đứng thẳng lưng.
Bởi vì bác gái đang vội quay lại với các bạn nhảy ở quảng trường, sợ mình không theo kịp nên nhìn thấy lối tắt liền tranh thủ thời gian chạy về phía này.
Bác gái vừa mới chạy tới bụi cây thì bất chợt nhìn thấy hai bóng người đang quấn quýt hôn hít nhau.
Hơn nữa, bà ta còn nhìn thấy một bóng dáng cao lớn, dù trong bóng tối cũng có thể phân biệt được đó là một chàng trai, mà giờ phút này tay của người đó đang chậm rãi luồn từ sau lưng áo của cô gái xuống phía dưới.
Đồng thời anh lại ôm Vân Tiên vào lòng mình.

Bác gái đó nhìn thấy vậy bỗng sững người lại, đờ ra một lát bác gái mới khẽ nhếch môi, cuối cùng vẫn không nhịn được mà nói với Tư Dịch vài câu:
Cậu thanh niên à! Đừng có nông nổi! Ép buộc cô bé như vậy ở chỗ như thế này… Ôi chao ôi! Cậu thanh niên à, phải có trách nhiệm với cô bé đó nha! Với độ tuổi còn trẻ như các cô cậu, đừng để tới lúc người ta ễnh bụng ra rồi lại trở mặt không nhận người yêu nhé!


Hình như bác gái đã hiểu lầm gì đó, bà ta nói xong lại phẩy tay, gương mặt già dặn của bác gái cũng tự nhiên đỏ ửng lên, nói xong hình như nghĩ tới hình ảnh gì khó nói, sau đó lại chạy mất tăm.

Tư Dịch vẫn đứng đó ôm chặt vòng eo nhỏ nhắn của Vân Tiên, cùng lúc đó anh cũng khẽ cong môi:


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.