Chương 32 : Hạ Bì Biến Cố (1)
-
Đại Việt Giang Sơn
- Nickclone2
- 3086 chữ
- 2019-08-19 07:09:51
Nghiêm Quang cần một câu trả lời của hệ thống, hắn không thích mơ mơ hồ hồ hơn nữa hắn cũng không muốn chấp nhận câu trả lời định dạng như ‘hệ thống không đủ khả năng để trả lời câu hỏi của ký chủ, mong ký chủ có thể sớm ngày nâng cấp hệ thống, đạt được nhiều đặc quyền hơn’.
Cái câu hỏi này nếu thật sự vang lên thì Nghiêm Quang cũng không biết làm thế nào mới tốt, cũng may hệ thống vẫn có lương tâm, vẫn vì hắn giải thích .
Đinh, xin ký chủ chú ý, hệ thống lúc trước vẫn chưa thể hoàn toàn mở ra bởi ký chủ chưa đủ điều kiện để tiếp nhận nhiệm vụ chủ tuyến của hệ thống
.
Nhiệm vụ chủ tuyến của hệ thống đã được thông báo trước cho ký chủ, chính là nhất thống thiên hạ
.
Ký chủ sau khi tiếp nhận nhiệm vụ chủ tuyến nhưng lại không đủ điều kiện kích hoạt nhiệm vụ chủ tuyến bởi thân phận của ký chủ còn chưa thích hợp, ký chủ vẫn đang trong quá trình làm quen với thế giới
.
Hiện nay, thân phận của ký chủ đã được hợp thức hóa , liền có thể chân chính phát động nhiệm vụ chủ tuyến
.
Như ký chủ đã biết, có rất nhiều danh tướng đã xuất hiện trước cả khi ký chủ bắt đầu tồn tại trước khi ký chủ đến thế giới này, hệ thống còn chưa bắt đầu vì ký chủ chân chính triệu hoán ra một vị danh tướng nào
.
Hệ thống hiện nay vẫn bị vây vào giai đoạn sơ kỳ, không thể vì ký chủ giải đáp thắc mắc lại càng không thể cho ký chủ quá nhiều quyền lợi, cũng không có quyền lợi trực tiếp vì ký chủ triệu hoán danh tướng mà chỉ có thể giúp ký chủ tìm đến những danh tướng Đại Việt đã tồn tại trong thế giới này dựa trên cây quan hệ
.
Cây quan hệ của ký chủ càng lớn, số lượng danh tướng hệ thống có thể thông báo cho ký chủ càng lớn, có thể giúp ký chủ tìm đến càng nhiều danh tướng , ngoài ra hệ thống không thể giúp đỡ ký chủ bất cứ thứ gì khác, nếu ký chủ muốn có được những đặc quyền tốt hơn thì chỉ có thể tiến hành làm nhiệm vụ của hệ thống đạt được phần thưởng nhiệm vụ sau đó tiếp tục giúp đỡ hệ thống tấn cấp
.
Sau khi ký chủ xác nhận thân phận của mình trong thế giới này, hệ thống liền chân chính giải khai công năng sơ kỳ , mong ký chủ tiếp tục cố gắng, tiếp tục giúp hệ thống có thể tấn cấp công năng
.
Ngồi trên giường, Nghiêm Quang rốt cuộc hiểu hơn một chút về cái hệ thống này .
Đúng như hệ thống nói, trước khi Nghiêm Quang tồn tại thì đã có rất nhiều danh tướng trong lịch sử VIệt Nam có mặt ở thế giới này .
Cũng có thể sẽ có người nói mỗi lần hệ thống triệu hoán danh tướng liền sẽ biên soạn ra một thân phận thích hợp cho danh tướng nhưng chẳng nhẽ Nghiêm Quang hắn triệu hoán hàng chục hàng trăm danh tướng mỗi lần cũng sẽ tự mình biên ra một cuộc đời ? , đấy là còn chưa kể mỗi danh tướng vốn đều có liên kết với thế giới bên ngoài, có tình cảm, có quan hệ của chính mình, tuyệt đối không phải từ trong hư không vẽ ra .
Hệ thống đang ở trong giai đoạn sơ kỳ, không thể vì hắn tự mình triệu hoán danh tướng, điều này khiến Nghiêm Quang càng trở nên hứng thú hơn, hắn có chút tò mò không hiểu khi thực sự triệu hoán danh tướng thì sẽ là cái dạng gì ? .
Còn một việc nữa làm Nghiêm Quang cảm thấy động tâm, chính là Mạc Đĩnh Chi .
Nghiêm Quang đối với vị lưỡng quốc trạng nguyên này vẫn luôn mang theo sự bội phục bất quá càng bội phục liền là Chu lão , Nghiêm Quang thật sự không ngờ Chu lão còn có một người học trò khác.
Mạc Đĩnh Chi hiện nay là quan lại dưới quyền Tôn Kiên, làm việc tại huyện Diễm Độc.
Nghiêm Quang biết huyện Diễm Độc này ở đâu, cũng không quá xa Hạ Bì nhưng mà hắn cũng không biết cái huyện này trùng với địa danh nào trong tương lai thời kỳ Tam Quốc bất quá hiện tại huyện Diễm Độc là một huyện nghèo.
Theo Nghiêm Quang, không giống như Nguyễn Hiền thì Chu lão lại để Mạc Đĩnh Chi xuất hiện trong mắt người đời, dùng tài năng của mình tiến vào Tôn gia, cũng giống như Nghiêm Kiêu vậy .
Nghiêm Quang mới đến thế giới này 5 năm, hắn không rõ Chu lão sắp xếp tất cả từ bao giờ nhưng mà Chu lão có thể tính xa đến một bước này thì quá mức đáng sợ, phải biết Mạc Đĩnh Chi xuất thân là người Bách Việt.
Người Bách Việt ở đâu thì không biết nhưng ở đất Giang Đông tất nhiên cực kỳ bị ghét bỏ , không phải dân chúng bình thường nơi Giang Đông ghét bỏ mà là những gia tộc quyền quý của Giang Đông ghét bỏ thậm chí là khinh thường .
Năm năm trước , Nghiêm Quang đến thế giới này thì Lạc Việt Tộc đang trong tư thế của kẻ bại trận, Nghiêm Minh vừa mất , vậy mà Chu lão lại có thể hai bút cùng vẽ, có thể đưa cả Nghiêm Kiêu cùng Mạc Đĩnh Chi tiến vào dưới quyền hành của Tôn Kiên ? .
Đương nhiên Mạc Đĩnh Chi không so sánh được với Nghiêm Kiêu, dù sao chức quan của Mạc Đĩnh Chi cũng chỉ là Thái Học .
Trước đây Nghiêm Quang không quá hiểu quan chế của cái thế giới này nhưng trải qua một năm huấn luyện trong binh doanh, hiểu biết dĩ nhiên xưa không bằng nay .
Tại cái thế giới này tổng cộng chia thành ‘ Cửu Phẩm Thập Bát Cấp
.
Cửu phẩm ở đây đương nhiên là nhất phẩm cao nhất, cửu phẩm thấp nhất .
Mỗi phẩm lại chia thành hai bậc, ví dụ nhất phẩm đại quan cũng chia thành chính nhất phẩm cùng tòng nhất phẩm , tòng nhất phẩm thì thấp hơn chính nhất phẩm đồng thời cao hơn chính nhị phẩm, các chức quan tiếp theo cứ thế mà tính.
Mạc Đĩnh Chi làm đến chức Thái Học , tại thế giới này liền là một vị tòng bát phẩm quan lại, chức quan bé không thể bé hơn.
Nghiêm Kiêu hiện nay trên danh nghĩa là bách phu trưởng, chức quan là võ kỵ úy , là một vị tòng thất phẩm .
Về phần Tôn Kiên thì sao ? , nắm ba huyện trong tay, chức quan của Tôn Kiên hiện nay là thứ sử, tương đương với tòng ngủ phẩm.
Nghiêm Quang không biết Mạc Đĩnh Chi hiện nay ở huyện Diễm Độc thế nào nhưng hắn cũng sẽ không vì vị danh nhân này mà lo lắng, bằng vào tài năng của Mạc Đĩnh Chi, không thể nào chấp nhận làm một người bình bình phàm phàm, không thể nào chỉ là một chức tòng bát phẩm tiểu quan như vậy.
Mạc Đĩnh Chi cũng không được như Nghiêm Kiêu, không có Trình Phổ dẫn đường nhưng chỉ cần có cơ hội , Nghiêm Quang tin tưởng một ngày Mạc Đĩnh Chi có thể bước chân vào trung tâm quyền lực họ Tôn .
Nghiêm Quang hiểu rõ Tôn gia thời đại này, võ phu nhiều nhưng văn nhân có mấy ai ? .
Nghĩ đến nhiều năm sau, Mạc Đĩnh Chi chưởng văn, Nghiêm Kiêu chưởng võ , hai bút cùng vẽ , Tôn gia có thể yên bình mới lạ .
Tất nhiên hắn cũng hiểu, Nghiêm Kiêu ở ngoài sáng, Mạc Đĩnh Chi ở trong tối, đây cũng chính là ý Chu lão.
Sau này Nghiêm Quang nhất định phải quay về trong tộc, ngày hắn quay về cũng sẽ là ngày trở mặt với Tôn gia, khi đó Nghiêm Kiêu cũng nhất định phải quay về theo hắn, Mạc Đĩnh Chi rất có khả năng là phục bút của Chu lão dành tặng Tôn Kiên.
. . . . . . .
Ba ngày tiếp tục rất nhanh trôi qua.
Trong ba ngày nay sinh hoạt của Nghiêm Quang cũng không có cái gì thay đổi, hắn vẫn như thường ngày tiến về quân doanh có điều rất nhanh Nghiêm Quang cảm thấy trong quân doanh không đúng.
Quân doanh lúc này có rất nhiều tân binh.
Tại sao lại phát hiện đám người này là tân binh ? , cái này vốn là hỏi thừa, Nghiêm Quang là quân nhân chuyên nghiệp, cựu binh cùng tân binh nhìn một cái là ra, cũng không có gì đặc biệt .
Lão binh rất nhiều người đều theo Tôn Kiên lên phía bắc, tất nhiên phải tiếp tục đón nhận một đám tân binh mới , đám tân binh này so sánh với lão binh thì kém xa tít tắp vì vậy cũng cần Hàn Đương đứng ra tự mình huấn luyện.
Nhìn thấy Hàn Đương trên đài gào thét mắng chửi liên tục, Nghiêm Quang có chút mỉm cười, trong khoảng thời gian này chỉ sợ Hàn Đương cũng không thể đến chú ý hắn cùng Tôn Sách.
Cũng không có nhiều hứng thú lắm với đám tân binh mới gia nhập Tôn gia quân bất quá ánh mắt Nghiêm Quang chung quy cũng chau lại, lông mày hơi hơi nhíu, tân binh lần này chia thành vài doanh , trước mặt Nghiêm Quang chỉ là một doanh tân binh chứ không phải tất cả.
Một doanh tân binh có khoảng trên dưới 400 người , lấy sức một người huấn luyện 400 người không phải việc dễ, ngay cả với Hàn Đương thì cũng sẽ rất vất vả vì vậy bất cứ ai đều lựa chọn mang lão binh nhét vào đám tân binh này , mỗi lão binh sẽ nhận vài tên tân binh rồi tự mình huấn luyện .
Cách làm này cho dù vào thời hậu thế vẫn cứ được rất nhiều nước áp dụng, cách làm này cũng không có gì sai lầm đồng thời để phân biệt giữa tân binh cùng lão binh, đám tân binh Tôn gia mặc áo vải màu trắng trong khi lão binh lại mặc áo vải màu đen, vừa nhìn cũng có thể nhận ra ngay .
Điều làm Nghiêm Quang chú ý là trong đám tân binh áo trắng kia, có vài người . .. cho hắn một cảm giác không giống bình thường, bọn họ chỉ sợ còn mạnh hơn cả cựu binh Tôn gia.
Có thể phát hiện được điểm này cũng không phải vì Nghiêm Quang mạnh hơn Hàn Đương bao nhiêu mà là vì Nghiêm Quang hắn ‘cảm’ thấy thế .
Từ khi sống lại một đời, cảm giác lực của Nghiêm Quang vốn luôn luôn rất mạnh .
Lắc đầu, bỏ qua mấy việc này , hắn chậm rãi theo đường cũ tiến về tiểu viện quen thuộc, nơi hắn cùng Tôn Sách trong một năm qua cùng nhau rèn luyện.
Vốn nghĩ Tôn Sách đang ở bên trong đợi hắn bỗng nhiên bước chân của Nghiêm Quang chậm lại, hắn phát hiện trong tiểu viện này có người, không ngờ Chu Du lại đi đến đây ?.
Nghiêm Quang cũng không có ác cảm gì với Chu Du cả, trong cái thời đại này mấy ai có thể vượt qua Chu Du ? , tài hoa của Chu Du trong Tam Quốc Diễn Nghĩa quả thực bị hạn chế rất nhiều, chỉ có trong chính sử mới hiểu rõ Chu Du giỏi thế nào.
Người đời tiếc thương cho Quách Gia chết sớm nhưng mấy ai tiếc thương cho Chu Du cũng như vậy ? .
Công tâm mà nói, Quách Gia, Chu Du cùng Bàng Thống là ba vị quân sư bản thân Nghiêm Quang cảm thấy tiếc nuối nhất .
Nhìn thấy Chu Du đến đây, Nghiêm Quang đúng là cảm thấy có chút kỳ lạ.
Bình thường Chu Du sẽ không đến đây, một năm qua hắn cũng đâu có đến lần nào ? hơn nữa lần này Chu Du còn mang theo một bọc hành trang , vừa nhìn cũng thấy hắn muốn đi xa.
Nhìn Chu Du cùng Tôn Sách trong tiểu viện, cũng không muốn gặp mặt Chu Du cho lắm, Nghiêm Quang liền lựa chọn đi ra ngoài, ngày hôm nay Hàn Đương chắc hẳn sẽ không đến tiểu viện này, lại thêm Chu Du cùng Tôn Sách đang ở bên trong, Nghiêm Quang trực tiếp lựa chọn rời khỏi quân doanh .
Về phần lý do tại sao Nghiêm Quang không thích gặp mặt Chu Du đây ? , chính là vì Chu Du quá xinh đẹp.
Nghiêm Quang không rõ lớn lên thì Chu Du sẽ ra sao nhưng hiện tại không có cách nào phân biệt hắn là nam nhân hay nữ nhân, Chu Du cũng mới 9 tuổi mà thôi, bé gái 9 tuổi bình thường cũng làm gì có ngực, làm gì có mông ? .
Nhìn vào mặt Chu Du, nếu Nghiêm Quang không biết còn tưởng đây là Đại Kiều lúc chưa thành niên , mỗi lần gặp mặt Chu Du bản thân Nghiêm Quang lại có chút lạnh sống lưng, thế là về sau hắn càng ít gặp mặt Chu Du thì càng tốt , căn bản là tránh được bao nhiêu hay bấy nhiêu .
Đối mặt với một nam nhân còn xinh đẹp hơn nữ nhân, rất có thể sẽ gây ra rất nhiều suy nghĩ tiêu cực, thực sự không tốt cho lắm.
. . . ..
Nghiêm Quang cũng không biết, lần này Chu Du đi rất lâu , rất lâu nữa hắn mới trở về Giang Đông.
Trên bàn đá , Chu Du cùng Tôn Sách trầm mặc hơn rất nhiều, hai người chỉ im lặng tiếp rượu nhau mà thôi, người từ bên ngoài nhìn vào quả thực giống nhân gian ai oán .
Chu Du tửu lượng cuối cùng vẫn không bằng Tôn Sách, dưới tác dụng của rượu, sắc mặt Chu Du hơi hơi ửng đỏ.
Bá Phù, lần này ta phải đi
.
Tôn Sách cũng không phải không biết gì, sắc mặt của hắn không tốt cho lắm.
Cần gì chứ, Công Cẩn, bằng vào sự thông minh của đệ lại thêm võ dũng của ta nhất định có thể làm nên một phen sự nghiệp, tại sao nhất định phải rời đi ?
.
Chu Du lão đảo mà đứng lên, ánh mắt không nhìn Tôn Sách mà nhìn thẳng lên bầu trời.
Sư phụ lão nhân gia nói , thiên hạ biến động, quần hùng cát cứ nổi lên khắp nơi, thiên sắp biến rồi
.
Tài năng của đệ chung quy vẫn là không đủ, đệ không muốn tranh vài mẫu đất Giang Đông, đệ muốn tranh cái lớn hơn
.
Tôn Sách bàn tay run lên mà nhìn vị huynh đệ này của mình .
Chẳng nhẽ đệ muốn tranh thiên hạ ?
.
Chu Du quay lại, cũng không đáp lời Tôn Sách, nhưng ánh mắt càng ngày càng quyết tâm.
Bá Phù, có mấy lời đệ nhất định phải nói, người sáng mắt đều nhìn ra nhà Hán đã sớm không được, vật cực tất phản, đại thịnh thì đại suy
.
Đệ biết đại bá một lòng vì Hán triều, đại bá cúc cung tận tụy vì Hán triều nhưng mà nam tử hán đại trượng phu, ai sẽ đứng dưới bức tường sắp đổ ?
.
Đệ bội phục đại bá, bội phục từ cách làm người đến cả tài năng của đại bá nhưng mà đệ lại không dám gật bừa với đại bá, lần này đệ rời khỏi Hạ Bì theo sư học nghệ, nếu đệ thành tài trở về thực sự hy vọng có thể phò tá Bá Phù huynh thành tựu đại nghiệp
.
Giang Đông chung quy vẫn là nơi Bá Vương sinh ra
.
Chu Du nói xong liền chắp tay với Tôn Sách, ánh mắt mang theo quyết tâm mà rời đi .
Lời của Chu Du rõ ràng là đại nghịch bất đạo, nhà Hán chưa đi đến những tháng ngày cuối cùng , kẻ nào dám nói mấy lời này ? có điều Chu Du hắn dám.
Tôn gia của Tôn Kiên trung với Hán triều, thậm chí Tôn Kiên còn dạy dỗ Tôn Sách, muốn Tôn Sách chung với nhà Hán.
Chu Du biết câu nói của mình, tám chín phần sẽ làm Tôn Sách phật lòng nhưng mà hắn vẫn nói.
Chu Du năm nay mới 9 tuổi, cho dù hắn được người đời gọi là thần đồng nhưng mà hắn cũng biết người tài cao hơn hắn trong thiên hạ này nhiều lắm nhiều lắm , hắn còn có thể nhìn ra nhà Hán đã không được, người khác sao có thể không nhìn ra ? .
Lúc này chỉ sợ rất nhiều quân phiệt bắt đầu tích binh chờ thời, chỉ có Tôn gia, chỉ có Tôn Kiên vẫn nhất định buộc chung với con thuyền nhà Hán đã thủng , Chu Du hắn liền không chịu được.
Chu Du nói ra một câu, đột nhiên thấy lòng mình nhẹ lại, hắn rời đi cũng dễ dàng hơn nhưng mà Chu Du không ngờ, Tôn Sách lại đứng lên, vỗ vai hắn.
Đệ đệ rời khỏi Hạ Bì, Bá Phù sao có thể không dưa tiễn ?
.
Lời nói của Chu Du nếu vào tai Tôn Kiên hậu quả cho dù Chu Du hắn cũng không chịu được nhưng vào tai Tôn Sách lại khác.
Giang Đông sinh Bá Vương.
Giang Đông là đất của Bá Vương, là Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ.
Người dân Giang Đông coi Hạng Vũ là thần , là một loại tín ngưỡng thậm chí trong suy nghĩ của rất nhiều người dân Giang Đông, thiên hạ vốn không nên là nhà Hán mà là nhà Sở, là Đại Sở Bá Vương.
Tôn Sách thân là Tiểu Bá Vương, người hắn kính phục nhất trên đời chính là Bá Vương.
Hắn cũng cảm thấy, thiên hạ này nên rơi vào tay Bá Vương.
Tôn Sách trong nội tâm cũng không giống Tôn Kiên, lại càng không giống đám phàm phu tục tử bình thường.
Hắn muốn trở thành Bá Vương đời thứ hai , thay Bá Vương đoạt lấy giang sơn.