41.
-
Dặm Đường Xanh
- Stephen King
- 238 chữ
- 2020-05-09 02:27:35
Số từ: 227
Dịch giả: Khắc Vinh
Nhà xuất bản: NXB Thanh Niên
Họ đi khỏi một lúc lâu và trong khi tôi thay quần áo để đi làm, nàng nắm lấy tay tôi, xoay tôi quay lại và nhìn vào mắt tôi với vẻ mãnh liệt.
- Melinda phải không?
Tôi gật đầu.
- Anh có thể làm gì cho bà ấy không, Paul? Thật sự làm được điều gì đó cho bà ấy, hay chỉ là mơ mộng nảy sinh vì những gì anh thấy đêm qua?
Tôi nghĩ đến đôi mắt, bàn tay của Coffey, và tình trạng thôi miên khi tôi bước vào vì ý muốn của gã. Tôi nghĩ đến gã chìa tay ra nhận cái cơ thể gãy gập, hấp hối của Jingles.
Trong lúc còn kịp
, gã đã nói thế. Và những thứ màu đen quay cuồng rồi hoá trắng và biến mất.
- Anh nghĩ bọn anh có lẽ là cơ hội duy nhất bà ấy còn lại. - Rốt cuộc tôi nói ra.
- Vậy hãy nắm lấy nó. - Nàng bảo trong khi gài khuy trước chiếc áo khoác mùa thu mới của tôi. Nó đã nằm im trong tủ từ ngày sinh nhật của tôi hồi đầu tháng Chín, nhưng đây chỉ là lần thứ ba hay bốn gì đó mà tôi thực sự mặc nó. - Nắm lấy cơ hội đi!
Và nàng đẩy tôi ra cửa.