Chương 1 : Thiếu niên thiên tài
-
Đăng Thiên Lộ
- Lightdarker
- 1272 chữ
- 2019-09-08 06:05:08
Keng… Keng… Keng, Chát… Chát… Chát…
Hàng loạt tiếng kiếm vang lên trong sâm lâm rậm rạp, nương theo đó là tiếng gầm của báo vang vọng khắp bốn phương. Nắm trong tay một thanh trường kiếm sáng bóng là một cậu thiếu niên mười hai, mười ba tuổi mặc một bộ áo bào nhuộm màu đỏ của máu.
Cậu thiếu niên này tên Diệp Thiên, thiên tài đỉnh cao của toàn bộ Diệp gia.
Nơi này là phần giáp giới của nội vi và ngoại vi Tinh La sâm lâm, một trong tam đại cấm địa của toàn bộ Xích Lân quốc. Tại nơi này, dù chỉ là ngoại vi thì vẫn có vô số dã thú chực chờ mỗi lúc, phàm nhân đi vào chỉ có chết. Hơn nữa, ở sâu bên trong là địa bàn của yêu thú, yêu thú là dã thú sau khi cảm nhận và hấp thu thiên địa linh khí cùng với nhật nguyệt tinh hoa mà tiến hóa thành. Linh khí thu vào cơ thể yêu thú hóa thành yêu khí, dựa theo số lượng và chất lượng của yêu khí mà mọi người chia yêu thú thành cửu tinh, nhất tinh yếu nhất, cửu tinh mạnh nhất. Mỗi nhất tinh lại phân làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong (không bao gồm dã thú nhé).
Để tạo nên một lực lượng để chống lại yêu thú mà phàm nhân thời Thái Cổ dựa theo cách tu luyện của yêu thú đã tìm ra cách hấp thu thiên địa linh khí vào cơ thể bản thân. Từ đó mà hình thành võ giả, như tên, võ giả sử dụng thiên địa linh khí xung quanh để rèn luyện cơ thể sau đó hấp thu chúng vào để tẩm bổ bên trong. Cả quá trình đó được người đời gọi là Hậu Thiên cảnh. Hậu Thiên cảnh chung phân cửu cấp; hạ tam cấp gọi Luyện Thể, sức tựa mãnh hổ; trung tam cấp gọi Luyện Khí, quyền vỡ nhất thạch; thượng tam cấp gọi Luyện Thần, lực bạt sơn hà; mỗi cấp cũng phân sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong như yêu thú. Còn về phần trên nữa thì chưa biết vì người mạnh nhất Xích Lân Quốc cũng chỉ là Hậu Thiên cửu cấp.(từ đây gọi tắt thiên địa linh khí là linh khí)
Diệp Thiên, thiên tài đỉnh cấp của Diệp gia bắt đầu tu luyện từ năm chín tuổi, đến nay mười hai tuổi tu vi đạt đến Hậu Thiên tam cấp đỉnh phong, đã rèn luyện thân thể da thịt đến cực hạn, sức có thể so với thập đầu mãnh hổ, chỉ chờ thời cơ đột phá đến Hậu Thiên tứ cấp. Một võ giả muốn tu vi tăng tiến có rất nhiều cách, nhưng trong đó thường thấy nhất ba cách : tu luyện, tiềm lực đột phá và ăn linh đan diệu dược.
Tu luyện là cách đơn giản nhất, chỉ cần buổi sáng tập luyện để tăng cường lực lượng, tối điều động linh khí tẩm bổ cơ thể để triệt tiêu ám thương lưu lại lúc tập luyện. Khuyết điểm là không thể tăng nhanh tu vi, không có kinh nghiệm thực chiến.
Tiềm lực đột phá hay còn gọi là sinh tử đột phá là khi bản thân bị nguy hiểm đến tính mạng hoặc sức chịu đựng đến cực hạn sẽ ép ra tiềm lực, đột nhiên tăng mạnh. Khuyết điểm là có khi sẽ gây ra các thương tổn vĩnh viễn hoặc chết. Hiện tại, Diệp Thiên đang chiến đấu để tìm đường đột phá.
Linh đan diệu dược, tên như ý nghĩa, dựa vào linh khí chứa đựng trong các loại linh dược lâu năm của thiên địa hoặc đan dược được Đan sư luyện thành từ các loại linh dược khác nhau, hấp thu vào cơ thể tăng tiến tu vi biên độ lớn, đặc biệt là nó không nguy hiểm như sinh tử đột phá. Khuyết điểm là phần lớn linh dược và đan dược đều có tạp chất, khi hấp thu linh khí trong đó thì ta cũng vô tình hấp thu luôn cả tạp chất làm hạn chế tiềm lực và thành tựu tương lai của người hấp thu.
Khi tu luyện một võ giả không bao giờ chỉ sử dụng một cách tu luyện mà kết hợp nhiều cách lại với nhau để tìm ra cách thích hợp nhất với bản thân, khi tu luyện đạt hiệu quả cao nhất.
_ Cuối cùng cũng chết, chỉ là một con yêu thú nhất tinh trung kỳ mà cũng làm ta chật vật như vậy, đúng là ta còn quá yếu. Bao nhiêu đây tài liệu yêu thú là quá đủ để ta có thể đổi được một loại đan dược giúp ta đột phá tứ cấp rồi. Về thôi.
Diệp Thiên tự nhẩm rồi bỏ các loại da, thịt, móng vuốt cho vào đai trữ vật, rồi lấy vài cọng linh dược chữa thương cho vào miệng, sau đó phi thân đi về hướng bên ngoài sâm lâm. Diệp Thiên cũng hơi tự hạ thấp mình khi nghĩ vậy, phải biết yêu thú nhất tinh trung kỳ đã có thực lực của Luyện Khí cảnh mà sức chiến đấu của yêu thú cùng cảnh giới mạnh hơn nhiều so với võ giả, vì thế thực lực của Diệp Thiên đã có thể chiến với võ giả cấp cao hơn. Trên đường về, Diệp Thiên vừa đi vừa nghĩ về kinh nghiệm chiến đấu vừa nãy để bù đắp lại nhược điểm của bản thân.
Đai trữ vật thuộc về đạo khí. Đạo khí do Đoán Khí sư tập hợp các loại khoáng vật hoặc nguyên liệu đặc thù mà hình thành các loại khí cụ mang sức mạnh đặc biệt, đai trữ vật là một trong số đó. Đạo khí dựa theo uy lực và tác dụng mà phân cửu phẩm, nhất phẩm yếu nhất, cửu phẩm mạnh nhất và quý nhất, vạn năm chưa chắc ra một kiện. Xích Lân quốc ngay cả đạo khí thất phẩm cũng chưa từng xuất hiện nói chi cửu phẩm. Đai trữ vật là không gian đạo khí, bên trong có một loại không gian rất lớn có thể dùng để chứa đựng vật phẩm vì nó đạo khí tứ phẩm, rất quý giá, chỉ có đại gia tộc như Diệp gia mới có mấy kiện.
Tiến về phía trước, Diệp Thiên băng qua các ngọn cây ngàn năm tuổi cao chót vót, mang theo vẻ cổ kính xa xưa, đôi lúc xuất hiện vài đầu yêu thú và dã thú nhưng bị khí tràng cường đại của Diệp Thiên chấn nhiếp. Sau khi vượt qua vài dặm, sắp ra khỏi Tinh La sâm lâm thì từ sâu trong Tinh La sâm lâm xuất hiện tiếng gào thét của rất nhiều yêu thú truyền xa vạn dặm.
Nghe thấy tiếng gầm, Diệp Thiên đang trên đường trở về đột nhiên sắc mặt tái nhợt một mảnh.
_ Không phải xui như vậy chứ, thú triều hàng năm lại đến ngay vào lúc này. Hôm nay đi không chọn ngày rồi. Chạy về thị trấn chắc chắn không kịp, tìm nơi trốn thôi.
Vừa nói liền làm, Diệp Thiên liền đi tìm nơi nấp. Sau một hồi vòng vo, thú triều càng lúc càng gần, đã có thể nghe tiếng yêu thú giậm chân bần bật rung chuyển núi rừng thì cuối cùng Diệp Thiên đã tìm được nơi ẩn nấp.
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn