Chương 19:Hai vị khách lạ


Hoàng hôn Hoàng Liên Sơn Mạch,
Sơn La Thôn,

Lúc này, Lý Gia tộc nhân đang treo đèn kết hoa vui như ngày hội.
Bởi hôm nay, Lý Gia đang tổ chức ăn mừng cho chiến tích của ân công! Nguyễn Hiền!
Nguyễn Hiền không suy nghĩ nhiều như vậy! Lúc này hắn đang tu luyện!
...
Một căn phòng nhỏ góc phía tây!

Lúc này, Lý Vân đã đưa Vân Sơn về phòng của hắn, nhanh chóng chăm sóc vết thương của Vân Sơn! Các vết thương này phần lớn là vết thương ngoài da, liền không đáng ngại!

Lý Vân chăm sóc rất tận tình chu đáo, đúng chất dịu dàng ôn nhu!
Lúc này đây, Vân Sơn liền đã tỉnh, mắt thấy Lý Vân đang chăm sóc mình, lòng đầy trầm ngâm!

Cô không sợ ta sao?
Vân Sơn bèn hỏi

Ta tại sao phải sợ ngươi!
Lý Vân cười duyên liền trả lời

Ta sẽ ăn thịt ngươi! Ta đã ăn thịt rất nhiều người!


Ngươi sẽ không ăn thịt ta, vì ngươi là con người!
Lý Vân càng trả lời hồn nhiên, trong đối mắt không hề sợ hãi. Cô đã được nghe Nguyễn Hiền giải thích liền không chút nào sợ hãi!

Vân Sơn trầm mặc,
Thấy Vân Sơn lại trầm ngâm suy nghĩ, Lý Vân lại hỏi:

Này, ngươi thật kì lạ! Ngươi là con người vậy mà lúc nào cũng nhận mình là Ma Thú!


Ta không phải con người, ta là Ma Thú kiêu hãnh, không giống lũ nhân loại xảo quyệt các ngươi!

Vân Sơn liền nổi nóng, hắn vẫn chưa chấp nhận được rằng mình là con người.

Nhân loại thì sao chứ, có người tốt có người xấu, không như Ma Thú hung dữ, khát máu!


Lý Vân chất vấn, lại còn thè lưỡi châm chọc:

Ngươi cút ra ngoài!


Hừ,ta không nói chuyện với ngươi nữa!


Lý Vân giận với thái độ đối phương, liền ra về.

À mà, hôm nay thôn ta có tổ chức lễ hội rất là vui vẻ! Không phải ngươi luôn nói nhân loại rất xảo quyệt sao? Hãy đến xem thử!

Nói xong Lý Vân nhanh chóng quay đầu bỏ đi! Không quan tâm đối phương quyết định như thế nào.
Vân Sơn cũng không có trả lời gì, xoay người vô tường mà nằm.
...
Thời khắc cuối cùng cũng tới,
Lễ hội bắt đầu.
Tất cả Lý Gia tộc nhân lúc này đang ở trung tâm của thôn, nơi rộng nhất.
Đây là một quảng trường, nơi tuyển chọn tài năng tu luyện! Một vùng đất rộng trước đó chỉ toàn bày binh khí, ... nhưng hiện tại thay vào đó là những lồng đèn lung linh, là những tộc nhân mặc quần áo lộng lẫy, tiếng nhạc vui nhộn, hay là cảnh múa lân.
Lễ Hội bắt đầu khiến cả Sơn Thôn tràn ngập vui vẻ.
Mà lúc này, Nguyễn Hiền đang ngồi trên bàn cao, tiếp đãi những vị khách quý!
Đại trưởng lão mặt mày hớn hở giới thiệu:

Ân công, vị này là quốc vương của nước Thiên La! Lần này quốc vương tự mình thân chinh, liền đến bái phỏng ân công


Khách khí!

Nguyễn Hiền đảo mắt nhìn qua vị quốc vương này, một vị trung niên tầm 40, thân mặc hoàng bào, đấu khí nội liễm, là một vị Đấu Tông! Mà bên cạnh quốc vương, cũng một vị trung niên tướng quân, thân mặc chiến giáp, là người đứng trên trường thành quan sát trận chiến hôm đó, một vị Đấu Tông.
Vị quốc vương nhanh chóng chào hỏi cung kính:

Thần là Trần Công, đến đây bái phỏng đại nhân! Đại nhân anh dũng thiện chiến, một mình đánh đuổi vạn Ma Thú, giúp cho dân chúng tránh phải cảnh lầm than! Thần thay mặt dân chúng liền đến chân thành cảm ơn !


Ừ, cũng không có gì! Chúng cũng là vị ta mà đến, ta liền đánh đuổi chúng, tránh cho Ma Thú hại dân, cũng là trách nhiệm của ta

Nguyễn Hiền chậm rãi nói:
Thấy dáng vẻ như vậy, quốc vương cũng với đại thần đến tham gia đều thầm thán phục. Cường giả như vậy liền tâm tính hào sảng, vô cùng thoải mái!

Nào, xin mời các vị vào bàn nhập tiệc! Lý Gia nhỏ bé, chỉ chuẩn bị vài tiết mục, hi vọng các vị đừng cười chê!


Đại trưởng lão đừng nói vậy, lần này chúng ta là khách! Sao dám phê bình chứ!

Lúc này,Nguyễn Hiền liền chỉ nói chuyện cho lấy lệ, hắn tính cách cũng không thích quy củ như vậy! Ngày xưa, hắn từng cùng rất nhiều người bạn cùng ngồi cùng ăn cùng uống, vô cùng thoải mái và vui vẻ.

Nào, lễ hội bắt đầu đi!

Nhị trưởng lão nhanh chóng đứng dậy, tuyên bố lễ hội bắt đầu.
Sau đó là những tiếng kèn, tiếng trống rộn ràng vang lên.
Sau đó là màn trình diễn múa lân vô cùng đặc sắc.
Rồi đến tiết mục múa lụa vô cùng đẹp mắt!
Sau đó liền đến phần tỉ thí võ thuật!
Đại trưởng lão cười lên tiếng:

Lần này, Lý Gia có vài tộc nhân thực lực không tệ, tham gia chiến đấu, hi vọng mọi người không chê!


Dù sao, chúng nó còn trẻ, không dám múa rìu qua mặt thợ!


Ay, đại trưởng lão sao lại nói vậy, tộc nhân có mạnh thì gia tộc mới mạnh, hôm nay quốc vương có mang theo ít binh lính, không bằng thử sức xem thế nào!

Một vị đại thần, mặc một áo quan lộng lẫy, xem ra là trong triều địa vị rất cao lên tiếng

Vậy thì hãy thử sức xem sao?

Vừa nói, Lý Gia tộc nhân và binh sĩ nhanh chóng lùi ra, tạo một cái đài thi đấu! Xung quanh tràn đầy hưng phấn! Dù sao thế giới này vẫn là lấy tu vi xem trọng, ca hát múa may chỉ là giải trí thông thương, mà tỉ thí võ đài chính là làm người ta hưng phấn nhất!
Đài thi đấu nhanh chóng hình thành, xung quanh, đèn chiếu sáng trưng. Một vị tộc nhân Lý Gia nhanh chóng nhảy lên đài, hai tay cung kính chào các vị trên lầu, sau đó giới thiệu:

Tại hạ Lý Nam, có một ít võ , hi vọng mọi người đừng cười chê!

Ngay khi Lý Nam lên tiếng xong, liền có một mãnh tướng,khí thế hùng dũng cũng nhanh chóng lên đài

Mạt tướng Chu Phong, xin lĩnh giáo Lý Nam huynh đệ!


Được! Mời Chu Phong huynh!


Sau đó hai người nhanh chóng lao vào chiến đấu, tay vung đấu kỹ khiến phía dưới khán đài nhiệt liệt cổ vũ.
Nguyễn Hiền cũng quan sát, thầm gật đầu!

Ngay sau đó, Nguyễn Hiền tinh thần lóe lên, hắn liền cảm nhận có 2 cỗ khí tức cường đại đang đến!
...
Lúc này, trận chiến giữa Lý Nam và Chu Phong đang đi đến hồi kết, Lý Nam dùng Địa Sơn Chưởng, nhanh chóng chiến thắng, dù sao trong quân đội ,tướng lĩnh đạt đấu kỹ cấp cao cũng hiếm!

Mà lúc này, Lý Nam đang đứng giữa đài, thể hiện mình chiến thắng.
Xung quanh tiếng người reo hò cổ vũ!

Sau đó, Lý Nam lại tiếp tục chiến thắng thêm 2 trận nữa, không khí xung quanh đài đấu càng rộn ràng hơn!

Nhưng đúng lúc này, có hai thân ảnh vô thức vô tung liền xuất hiện ngay ở đài thi đấu!

Hai người, nếu muốn thi đấu liền từng người một lên! Đừng chen lấn!

Người nói là Lý Nam, nhưng hắn chưa kịp nói xong, một thân ảnh liền đã xuất hiện trước mặt hắn, bàn tay đẩy nhẹ trước ngực khiến Lý Nam rơi xuống đại, miệng phun ngậm máu!

Mắt thấy như vậy, tất cả trưởng lão, quốc vương ,đại thần nhanh chóng đứng dậy, tròn to đôi mắt!
Chỉ một người vẫn tiếp tục ngồi, tiếp tục uống rượu!

Chúng ta hai người tán tu, hôm nay thấy đài thi đấu sôi động liền xin phép đến góp vui!


Một thân ảnh lên tiếng, thanh âm hùng hồn, vang vọng khắp đài! Một số tộc nhân yếu kém, không chịu được phải bịt tai lại!
Dĩ nhiên người này đã hạn chế!

Lúc này, một thân ảnh, nhanh chóng bay đến đài tỉ thí, sau lưng là cặp cánh đấu khí! Thân ảnh này là cường giả Đấu Vương- Tam trưởng lão!

Lão phu xin lĩnh giáo thực lực 2 vị!

Một thân ảnh bước ra, nhìn Tam trưởng lão, thầm gật đầu!

Tam trưởng lão không nói gì, thể nội đấu khí bộc phát như thủy triều, nhanh chóng nhưng tụ ra một cự nhân hoàng kim, tất nhiên là Đấu Khí ngưng hình không chân thực như Nguyễn Hiền! Cự nhân nhanh chóng ra chưởng, mà mỗi một chưởng như dời non lấp biển, nhanh chóng lao về thân ảnh kia!

-Thiên Sơn Chưởng- Trung giai Đấu Kỹ

Thân ảnh kia cười lạnh, liền đứng im cho vô số cự chưởng kia đánh tới!
Mà vô số cự chưởng kia đánh tới,liền khiến đất bụi bay lên!

Khi đất bụi bay đi, chỉ thấy thân ảnh kia vẫn đứng đó,không một mảy may vết thương, hắc bào liền còn nguyên, mà vùng đất dưới chân cũng vậy! Chỉ là xung quanh hắn đài tỉ thí liền bị đánh cho lún xuống!

Tam trưởng lão trợn to mắt, sau đó thở dài nói:

Các hạ thực lực cường hãn, tại hạ xin bái phục! Ta nhân thua!

Vừa nói, Tam trưởng lão liền bay đi!

Mà lúc này, vị tướng quân mặc chiến giáp cũng lăng không mà tới! Hướng tới hai thân ảnh liền khiêu chiến:

Mạt tướng thực lực không cao, xin lĩnh giáo hai vị!


Tử huynh lúc này đã xung trận, lần này để Cổ mỗ ra tay đi!
Một thân ảnh liền đứng ra nghênh tiếp

Mà người mà thân ảnh kia xưng Tử huynh cũng thầm gật đầu, liền bước sang một bên

Các hạ, xin lĩnh giáo!


VỊ tướng quân kia, cũng liền vận dụng sức mạnh, đấu khí tuôn trào mãnh liệt hơn so với Tam trưởng lão rất nhiều! Mà theo Đấu khí cuồn cuộn kia, nhanh chóng ngưng tụ ra 4 cơn lốc xoáy khổng lồ!

Những cơn lốc xoáy khổng lồ được điều khiển, dĩ nhiên không làm bị thương người dân, bất quá trận chiến này liền nhanh chóng trải rộng ra khỏi phạm vi khán đài!
Tứ Hành Phong Bạo- Địa giai Đấu kỹ thượng phẩm
Vừa nói, bốn cơn lốc xoáy kia nhanh chóng hướng về thân ảnh kia mà tới!

Mà người họ Cổ kia cũng không có bất cứ hành động gì, chỉ vung nhẹ tay, mà lốc xoáy kinh người kia cũng nhanh chóng tan biến, vị tướng quân kia cũng bị gió cuốn đi, bay xuống đài, miệng có dòng máu tươi chảy ra!
Vị tướng quân kia cũng kinh hãi, sau đó là thán phục:

Đa tạ đại nhân nương tay!


Rồi sau đó hắn cũng liền bay về vị trí cũ. Mà hắn xưng là đại nhân, cũng chính là vô cùng kính trọng! Hắn biết hai người trước mặt, sâu không thể lường, có khi đạt đến cảnh giới như người kia.
Mà khi tướng quân kia thất bại, những vị trên lầu liền hít một hơi lạnh, sắc mặt ngưng trọng.
Mà khi tướng quân kia thất bại, liền không ai dám khiêu chiến nữa!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đấu Phá Cường Giả.