Chương 499: Chiêu nạp
-
Đấu Phá Thương Khung
- Thiên Tàm Thổ Đậu
- 2011 chữ
- 2019-03-09 06:49:52
Từ khi luyện đan tỷ thí đến nay đã qua 3 ngày, trong thời gian này luyện dược thuật của Tiêu Viêm cơ hồ đã truyền tụng trong đại đa số đệ tử Nội viện.
Lúc này danh vọng trong viện của Tiêu Viêm chỉ sợ đã muốn sánh ngang với các cường giả trong top 10 Cường Bảng, một luyện dược sư có thể luyện chế ra ngũ phẩm đan dược, mặc kệ là ở chỗ nào hắn đều được hưởng thụ đãi ngộ như cấp bậc Đấu Vương thậm chí Đấu Hoàng. Đây đó từ biểu hiện thái độ ấm áp từ các trưởng lão Nội viện đối với Tiêu Viêm là hiểu được.
Tuy nói vì có phân phó của đại trưởng lão kia âm thầm chiếu cố cho Tiêu Viêm, nhưng trước kia vài vị trưởng lão cũng chỉ đối đãi như một đệ tử có tiềm lực không tệ mà thôi. Mà hiện giờ xác thực đã đưa hắn lên ngang hàng mà nói chuyện. Trong lúc nói chuyện, lời nói cũng hiện ra một phần khách khí khó nhận ra. Dù sao trong lòng trưởng lão này nọ cũng rõ ràng, một tên luyện dược sư luyện chế ra ngũ phẩm đan dược, giá trị này xa xa cao hơn một cường giả cấp Đấu Vương.
Mà ở lúc sau hiểu rõ ràng giá trị chênh lệch, các trưởng lão tự nhiên cũng không thể trước mặt Tiêu Viêm biểu hiện ra uy nghiêm trưởng lão. Bởi vì bọn họ biết, thân phận này cùng so sánh với Tiêu Viêm kỳ thật không có nửa lực áp bách. Nếu vô dụng, thì cần gì phải nói tới thân phận.
......
Ba ngày thời gian vừa qua, không chỉ có làm cho danh vọng Tiêu Viêm phóng đại trong viện, hơn nữa mượn dùng thanh danh tỷ thí thắng lợi, cơ hồ tất cả Nội viện đệ tử đều đã muốn nghe nói tới, Bàn Môn muốn bắt đầu tiêu thụ đan dược. Tin tức quan trọng này, kiến thức qua Tiêu Viêm luyện đan tai bắc quảng trường, không ít người đều cảm thấy hứng thú với đan dược của Bàn Môn. Thậm chí thường xuyên có không tí người qua lại ngoài cửa hội tân sinh, muốn mua trước.
Mặt khác, bởi vì tỷ thí thắng lợi, trong ba ngày Dược Bang đem 5 điểm giao dịch lục tục giao cho Bàn Môn, mặc dù với địa điểm tiêu thụ tốt thế này Dược Bang rõ ràng cực kỳ đau lòng, hơn nữa lấy cớ kéo dài thời gian giao nộp. Tiểu kế nhỏ nhặt ấy đều bị Hách trưởng lão ra mặt cho nên tự nhiên sụp đổ.
Cuối cùng trước mặt uy nghiêm Hách trưởng lão, Dược Bang cũng chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nhìn thành viên Bàn Môn đem điểm giao dịch vốn khắc huy chương Dược Bang thay vào trên đó huy chương Bàn Môn.
Khi 5 địa điểm giao dịch đã vào tay, bọn Tiêu Viêm liền chân thật cảm giác được cái gì gọi là nóng người, vẻn vẹn một ngày thời gian mà có tới gần 200 viên đan dược nhanh chóng tiêu thụ hết sạch. Nhìn con số Hỏa năng tăng vọt trên Hỏa tinh tạp kia, mấy người Tiêu Viêm đều là nhịn không được há hốc mồm.
Đan dược hết, hơn nữa hiện giờ Dược Bang phong tỏa dược liệu cũng bị giải khai, Tiêu Viêm tự nhiên bắt đầu bận rộn, nhưng mà sau hai ngày hai đêm luyện chế mà vẫn cung không đủ cầu, Tiêu Viêm cười khổ dừng tay. Hướng bọn Huân Nhi đưa ra đề nghị.
- Chúng ta hẳn là nên đi thu nạp một ít luyện dược sư nữa thôi.
Trong đại sảnh, Tiêu Viêm đôi mắt đen thui, không biết làm sao đành vuốt tay nói :
- Một mình ta thật sự không thể chịu đựng được luyện chế nhiều như vậy, cho nên chúng ta phải thỉnh người.
- Tìm người?
- Nói như vậy là muốn đem phương thuốc ra ngoài sao?
Vừa nghe Tiêu Viêm đề nghị, Huân Nhi cũng là có chút kinh ngạc, trầm ngâm một hồi nhẹ giọng hỏi.
- Lúc này không có biện pháp khác, ta dù sao cũng không thể mỗi ngày đều bị nhốt trong phòng luyện chế đan dược được?
Tiêu Viêm cười khổ lắc lắc đầu, nói:
- Phương thuốc chúng ta không thể bảo mật cả đời, huống chi các ngươi cũng quá đề cao độ trân quý của ba loại phương thuốc này. Nếu là thật sự ngày nào đó lộ bí mật, ta tự nhiên sẽ đem ra phương thuốc xuất sắc hơn.
Lời này thật không giả, ba loại này cũng chỉ ước chừng là nhất, nhị phẩm, căn bản không tính là quá trân quý.
Nghe vậy, ba người Huân Nhi chần chừ một chút, liền gật đầu.
- Tiêu Viêm nói rất đúng, dù sao hắn không thể cả ngày bị nhốt tại Bàn Môn để luyện đan.
- Về phần chuyện tìm kiếm Luyện dược sư để các ngươi đi làm đi. Nhớ kỹ việc này phải lén tiến hành, hơn nữa mỗi một người luyện dược sư tiến vào Bàn Môn cũng phải điều tra cho rõ hắn trước kia có liên hệ gì với Dược Bang không?
Tiêu Viêm trịnh trọng nhắc nhở.
- Tiêu Viêm ca ca lo lắng Hàn Nhàn cho người lén ẩn vào Bàn Môn?
Huân Nhi khẽ cười nói.
- Tên kia cũng không phải người quang minh lỗi lạc gì, nếu hắn muốn có được phương thuốc sẽ không từ thủ đoạn nào đâu.
Tiêu Viêm thản nhiên nói.
- Đã hiểu, việc này liền giao cho ta đi.
......
Hiệu suất làm việc của đám người Huân Nhi đích xác có chút làm cho Tiêu Viêm cắn lưỡi. Ngày hôm sau khi hắn đưa ra đề nghị, đã tìm được ba gã ước chừng tam phẩm Luyện Dược Sư, nghe Huân Nhi nói, bọn họ bởi vì một ít nguyên nhân nên không bị Dược Bang thu nạp. Tại bên trong Nội viện không chỉ không cùng Dược Bang một chỗ, ngược lại còn vì đó thường xuyên bị thành viên Dược Bang khi dễ. Hiện giờ nghe tin Bàn Môn cố ý mời Luyện Dược Sư gia nhập, dường như không có do dự liền đáp ứng.
Nếu nói là trước kia, có lẽ các Luyện Dược Sư này đối với Bàn Môn vừa thành lập vẫn không có nhiều chú ý lắm, hiện giờ lại bất đồng. Bàn Môn mặc dù không có Đấu Linh cường giả, nhưng lại có một gã Luyện Dược Sư có thể luyện chế ra ngũ phẩm đan dược, danh hào này đủ để giúp Bàn Môn hấp dẫn không ít người. Mà hiện giờ Luyện Dược Sư đúng là vì danh tiếng đệ nhất Luyện Dược Sư của Nội viện mà đến.
Tiêu Viêm đối với năng lực nhìn người của Huân Nhi không có chút hoài nghi nào, cùng ba gã Luyện Dược Sư gặp mặt, nhìn thấy mấy người kia vác bộ mặt sùng bái, mặc dù có chút dở khóc dở cười nhưng trải qua một phen khảo hạch phát hiện ba người thật ra cũng đã có kinh nghiệm luyện chế không tệ. Vì thế Tiêu Viêm đương trường quyết định đem bọn họ nhét vào trong Bàn Môn.
Sau khi thu ba gã Luyện Dược Sư xong, Tiêu Viêm vẫn chưa lập tức đem phương thuốc giao ra, mà là âm thầm quan sát phẩm hạnh, lời nói của ba người. Hai ngày sau mới kêu cả ba vào mật thất đem phương pháp điều chế ba loại đan dược giao cho 3 người, hơn nữa dặn dò không thể tiết lộ ra ngoài.
Chỉ ba ngày sau khi gia nhập đã truyền thụ phương thuốc bậc này, ba vị Luyện Dược Sư bị thủ bút xa hoa của Tiêu Viêm làm chấn kinh, phải một lúc sau mới ngưng trọng hành lễ với Tiêu Viêm. Không nói mặt khác, chỉ là phần tin tưởng này đủ để làm cho bọn họ vốn bị Dược Bang chèn ép thê thảm, lòng cực kỳ cảm kích.
Đem phương thuốc cấp ba người, nhìn thấy gương mặt kinh hỉ cùng cảm kích của họ, Tiêu Viêm cũng lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi. Ít nhất hiện tại xem ra ba người này vẫn còn tin tưởng được.
Có ba người giúp đỡ, Tiêu Viêm lại nhàn rỗi, lưu lại Bàn Môn mấy ngày thời gian thỉnh thoảng chỉ điểm ba người luyện chế đan dược. Rốt cuộc sau đó hắn thoát ly cuộc sống thê thảm ngày đêm luyện chế đan dược trước đây.
Đan dược Bàn Môn mặc dù bán rẻ hơn Dược Bang một chút, dù sao không có khả năng ngày nào cũng mua. Bởi vậy, sau mấy ngày qua đi liền hạ nhiệt, cái loại tình huống đan dược vừa ra lò không đến một giờ bị tranh mua sạch đã hiếm xuất hiện. Nhưng hiện giờ tình hình tiêu thụ đã đủ để cùng Dược Bang cạnh tranh ngang nhau.
......
Người vẫn là loại sinh vật dễ quên, cho nên thời gian qua đi, sự tăng vọt do tỷ thí đan dược mang đến cũng bắt đầu chậm rãi nhạt dần. Với hiện tại như thế Tiêu Viêm mới thở dài một hơi, bây giờ đi ra ngoài mấy cái ánh mắt nóng cháy đã đỡ hơn rất nhiều.
Đến hiện tại Bàn Môn xem như hoàn toàn đi vào quỹ đạo. Ba người bọn Huân Nhi cũng bắt đầu rút thời gian đi vào trong Luyện Khí Tháp tu luyện, hiệu quả cho dù là Tiêu Viêm cũng phải kinh ngạc. Dựa theo loại tốc độ này, chỉ sợ Huân Nhi, Hổ Gia, Ngô Hạo ba người đều có hi vọng đột phá đến cấp bậc Đấu Linh trong vòng nửa năm. Đến lúc đó chắc chắn thực lực Bàn Môn sẽ xuất hiện đột biến tăng vọt.
Có lẽ bởi vì lần trước ở trong Luyện Khí Tháp bế quan thời gian quá dài, hiện tại Tiêu Viêm không có ý nghĩ lại đi vào không gian tù túng đó. Hơn nữa hắn rõ ràng, đối với tình huống vừa đột phá không lâu như hắn mà nói, giờ đi vào tháp tu luyện hiệu quả đạt được cũng không cao.
Trong lúc rảnh rỗi, Tiêu Viêm cùng Ngô Hạo vài lần đi thi đấu thể thao tràng, trong đó cái loại đấu khí nóng rực, áp bức làm cho từng người đi vào đều nhiệt huyết sôi trào. Bất luận kẻ nào cũng hy vọng chính mình có thể nhân vật trung tâm. Ở giữa sân thi đấu, chỉ cần ngươi dám đi vào như vậy liền trở thành nhân vật chính chói sáng nhất.
Bàn tay dựa vào lan can, Tiêu Viêm lười nhác nhìn phía dưới sân chiến đấu vô cùng kịch liệt, đấu khí mạnh mẽ, cát bay đá chạy, công kích ngẫu nhiên đánh lên vách tường cứng rắn, đá vụn tung tóe đầy trời.
Nhàn nhạt nhìn tuyển thủ thi triển thân pháp phiêu dật, trong lòng Tiêu Viêm bỗng nhiên giật giật, ngón tay chậm rãi vuốt ve nạp giới, có một quyển đủ để làm rất nhiều người đỏ mắt, Địa Giai thân pháp đấu kỹ: Tam Thiên Lôi Động.
"Tựa hồ... thời điểm tu luyện cũng đã tới." Lầm bầm một tiếng, tinh thần Tiêu Viêm đột nhiên nóng lên.
"Xem ra lại phải một mình đi vào thâm sơn rùi..." Cười nhẹ một cái, Tiêu Viêm cũng không chờ Ngô Hạo, lập tức hướng bên ngoài thể thao tràng đi ra, nghỉ ngơi gần nửa tháng, đến giờ hắn cũng nên tăng thêm thực lực cho mình rồi, cũng là tăng thêm một phần lợi thế sau này.
Trong Nội viện mà tu luyện Tam Thiên Lôi Động rõ ràng không được, cho nên Tiêu Viêm lần này tính một mình đi vào thâm sơn mờ mịt, thẳng cho đến khi tu luyện thành công Tam Thiên Lôi Động mới thôi.