Chương 100: Được giải quyết.


Trương Dương hiện nay ngoài một căn biệt thự ra, không còn chỗ nào, hơn nữa cho dù trường học đồng ý chuyển nhượng lô đất chung quanh biệt thự cho hắn, hắn nhất thời cũng không cách nào biến ra một trung tâm điều trị. Cho nên Thượng Quan Hoành đương nhiên là cần hỏi.


Nhưng Trương Dương đã nghĩ rồi, tình huống hiện nay, hắn cũng không định tự mình kiếm chỗ dựng trung tâm, nhưng hắn đã nghĩ trước nơi đặt biển hiệu, về phần địa điểm, không khó tìm.


Hắn châm chước một chút, đem ý tưởng trong lòng nói ra:



- Trường học của chúng ta vốn là có quan hệ hợp tác cùng Bệnh viện Trung Sơn, nếu chúng ta hợp tác cùng bọn họ, tại khoa ung bướu của bọn họ xin một chỗ cho chúng ta mượn, giáo sư, vấn đề này hẳn là không lớn nhỉ?


Thượng Quan Hoành vừa nghe, gật gật đầu đáp:


- Không tồi, đó là một cách hay, đem trung tâm điều trị đặt ở nơi đó, thứ nhất Bệnh viện Trung Sơn khẳng định cực kỳ vui lòng, thứ hai, điều kiện phương tiện đều là có sẵn, người bệnh có thể được phục vụ chu đáo, có thể nói đây là một lựa chọn đôi bên cùng có lợi. Như vậy đi, ta có quen viện trưởng Dương, viện trưởng tiền nhiệm của bọn họ, đợi ta gọi điện thoại cho ông ấy xem, sau đó em tự mình đi một chuyến, việc này hơn phân nửa là thành.


Thượng Quan giáo sư có quen lão viện trưởng Bệnh viện Trung Sơn? Cái này có chút ngoài dự kiến của Trương Dương, nếu như vậy, chuyện này cơ bản không cần nghĩ.


Quả nhiên, Thượng Quan Hoành trực tiếp gọi một cú điện thoại, qua ba bốn phút sau, Thượng Quan Hoành liền cúp điện thoại, nói cho Trương Dương biết:


- Được rồi, Dương lão viện trưởng đã đồng ý, ta cho em biết nha, Dương lão chính là bộ đội xuất ngũ, trước kia xuất thân từ bộ vệ sinh - môi trường, là thầy của Vương viện trưởng của Bệnh viện Trung Sơn hiện tại, buổi chiều em trực tiếp đi qua tìm Dương lão viện trưởng, Vương viện trưởng sẽ đi đến nhà ông ấy!


Nói xong hắn lấy quá một cây bút, cầm tờ giấy ghi chép, viết xoát xoát cái địa chỉ, đưa cho Trương Dương.


- Cám ơn giáo sư.
Trương Dương vô cùng kích động trong lòng, còn kém chưa cúi đầu bái Thượng Quan Hoành, hắn không nghĩ tới sự tình hôm nay nói ra lại thuận lợi như vậy.


Chuyện Lý Kính Đông bọn họ bảo vệ luận án nghiên cứu sinh thạc sĩ đã giải quyết, mà chuyện khác cũng giải quyết, mở trung tâm điều trị ung thư hợp tác cùng Bệnh viện Trung Sơn cũng giải quyết, lần này thật là tìm đúng người.


- Nhìn em kìa, cái này có cái gì đáng kích động, người khác nếu nhìn thấy tế bào trí năng này của em, còn không trực tiếp phát bệnh tim à?


Thượng Quan Hoành trêu ghẹo mà liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, nghĩ tới điều gì, lại hỏi:


- À, đúng rồi, em đã có chí muốn làm trung tâm điều trị, vậy em đã nghĩ sẽ thu phí như thế nào chưa hả? Tuy rằng tạm thời trong sở cũng không thiếu tiền, nhưng nếu thứ này muốn thương nghiệp hóa, vấn đề thu phí vẫn cần có trong lòng, em cũng dễ nói chuyện với Vương viện trưởng bọn họ …


Vốn là Trương Dương không nghĩ tới cái này, nhưng nếu Thượng Quan giáo sư đã nhắc hắn, hắn vẫn cần giải thích một chút.


- Hiện tại một người bệnh ung thư giai đoạn cuối, mặc dù là là trị liệu bình thường nhất, cũng phải mất bảy tám vạn, hơn nữa dinh dưỡng cái gì đó, không có hơn mười vạn căn bản là không ổn, nếu như là tương đối phù hợp, như vậy năm sáu chục vạn, thậm chí trăm vạn đều có khả năng.


Trương Dương tính tính, nói rằng:
- Nam Tinh số 1 của chúng ta, em tính qua phí tổn của nó, đại khái 10 ml sẽ mất chừng ba nghìn tệ, nếu thêm hao mòn thiết bị tinh luyện, tiền lương nhân viên còn có phí dụng quản lý… sẽ vào khoảng năm nghìn tệ mới có thể tinh luyện được. Cho nên hiện nay tạm thời 10ml định giá là hai vạn, đối với một gia đình bình thường mà nói, vấn đề không lớn.


- Hai vạn à?
Thượng Quan Hoành gật gật đầu:
- Theo hiệu quả trị liệu của phương pháp này mà nói, một kẻ ngốc cũng sẽ lựa chọn Nam Tinh số 1.


- Mặt khác, ta nghĩ nếu gia đình đối phương đích xác khó khăn, ta nghĩ nên miễn phí trị liệu cho bọn họ.


- Ừ, suy nghĩ này, đủ để chứng minh ta nhìn người không sai, chúng ta làm nghiên cứu khoa học, mục đích vốn là để tạo phúc nhân loại, mà không phải đơn thuần vì tiền, em cứ việc yên tâm, có cái gì khó khăn cứ việc nói ra, ta không giúp được em, còn có trường học, trường học giải quyết không được, còn có quốc gia.


- Em biết, cám ơn ngài, giáo sư.
- Vậy không có việc gì em đi xử lý trước đi.


Thượng Quan Hoành nhìn đồng hồ tay một chút, nói rằng:


- Thời gian cũng không còn nhiều lắm, chừng hai giờ, em liền trực tiếp đi đến nhà Dương lão viện trưởng.


Trương Dương đứng dậy mới vừa đi tới cửa, Thượng Quan Hoành đột nhiên vươn tay gõ đầu, gọi Trương Dương lại:


- Đúng rồi, ta lại quên một chuyện, haiz, xem trí nhớ của ta này.


Trương Dương quay đầu, nhìn Thượng Quan Hoành, cười cười nói:


- Không có việc gì, giáo sư, mời ngài nói.


- Là như thế này.
Thượng Quan Hoành nhấp hé miệng, nói rằng:


- Tiểu Kiều đã đề cập với ta, con bé nói em cái gì kia . . . À, Tiếng Anh thật sự là tệ lắm, đương nhiên đây không phải là ta nói, chuyện này. . . Đây là y nguyên lời con bé nói ha, em đừng ghi hận ta.


Trương Dương đen sì hiện trên mặt, Kiều đại mỹ nữ, đây là chị không nể mặt ta!


Nhưng vẫn rất thành thật, thừa nhận:
- Giáo sư, cái này. . . Cái này. . . Cái này em phải thừa nhận, nhưng em cũng không có biện pháp ạ, nhìn những thứ như con giun, nó biết em, em lại không biết nó.


- Thầy không phải trách em, nói thật, thầy cũng phiền với nó, nhưng khi em làm việc, có những báo cáo tâm đắc em vẫn cần tự làm một chút, hơn nữa rất nhiều báo cáo đều là tiếng Anh, cho nên em cũng không thể đem phân tử tế bào học, viết thành Harry Potter được, thầy cùng lão Trịnh thương lượng rồi, để cho em đi học bù một chút tiếng Anh, tốt xấu em cần vượt qua cấp 4!


- Cho nên, ông ấy giúp em tuyển được một người, giúp em học bổ túc một thời gian.


Thượng Quan Hoành nhìn nhìn Trương Dương, không chút để ý mà nói rằng:


- Cũng trùng hợp, người nọ lại là cháu gái Dương lão viện trưởng, giáo viên dạy Anh văn của học viện các em – cô Dương Phi, lát nữa em đến Mai Đại tìm cô ấy, sau đó cùng đi.


Dương Phi?
Trương Dương nghiêng mình với với!
Thiếu chút nữa ngã sấp xuống, ôi mẹ ơi, đại mỹ nhân?


Dương Phi, cùng Lâm Âm được xưng là hai hoa hậu giảng đường xinh đẹp nhất của Mai Đại từ khi lập trường tới nay, hơn nữa nàng còn kiêm chức người mẫu tạp chí, tuyệt đối là nhân vật cấp nữ thần.


Nhưng nàng cùng Trương Dương đã có loại ràng buộc không dứt ra, chính là bởi vì ngày đó đi gặp mặt với nàng, mới có đĩa bay Nữ Oa ngoài hành tinh bay tới, cũng mới có ngày hôm nay của Trương Dương.


Không nghĩ tới, qua một vòng lớn, rốt cục vẫn có lúc xuất hiện cùng nàng, kỳ quái chính là, hình tượng mình ở trong mắt nàng nhất định rất kém cỏi, nhưng nàng lại đáp ứng Trịnh giáo sư giúp mình phụ đạo tiếng Anh, điều này làm cho trong lòng Trương Dương thấp thỏm bất an tới cực điểm, không phải đùa giỡn như thiêu thân chứ?


Đây có chút không khoa học, có vẻ học kỳ này mỗi lần gặp mặt nàng, đều đụng phải một vài chuyện không tốt, tỷ như lần đầu tiên, xe cưng của nàng vô duyên vô cớ bị đập nát!


Lần thứ hai, chính mình cần tống tiền Hứa Đan Lộ, cũng bị nàng bắt tại trận khi sờ Mimi của Lộ Lộ.


Lần thứ ba, là mình đánh nhau cùng đám lưu manh bên ngoài trường vào!


Khả năng có một lần coi như là hình tượng chính diện hẳn là ở trong bệnh viện đụng phải nàng, nhưng lần đó Bạch Cương vừa cùng Bạch Lượng Phong làm rối mình.


Đây gọi là gì chứ? Chỉ cần nàng vừa xuất hiện, hoặc là chính mình, hoặc là nàng, giống như liền có chuyện không tốt sẽ phát sinh, đây có phải cái gọi là mệnh tương khắc hay không?


Nhưng hiện tại mũi tên đã trên dây, hắn không có khả năng không bắn.


Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đế Quốc Mỹ Nữ.