Chương 226: Mỹ nữ cảnh sát mắt to.
-
Đế Quốc Mỹ Nữ
- Lam Đậu Sinh Lam Quốc
- 2008 chữ
- 2021-01-20 02:57:04
Tên kia lái xe ngẩn người, cái này cấp đi ra ngoài, sự tình hôm nay còn không trực tiếp để lộ nội tình.
- Đưa cho cô ấy, ngơ ngác cái gì?
Đỗ Ngọc Hằng rống lớn nói.
Tài xế kia đành bất đắc dĩ, chỉ phải trở lại buồng điều khiển xe, lấy ra bằng lái xe và giấy tờ tùy thân đưa cho mỹ nữ cảnh sát mắt to tên là Tề Tiểu Tiểu kia.
Mỹ nữ cảnh sát mắt to sau khi cầm lấy giấy tờ, bình tĩnh tự nhiên mà chép xuống hóa đơn phạt trong tay.
- Đây là đường quốc lộ, các anh đỗ xe tùy tiện như vậy tai họa ngầm là cực đại. Các anh là ba xe đi cùng nhau, phạt tiền mặt hai trăm, nhớ kỹ chính mình tự đến đại đội cảnh sát giao thông mà nộp lên.
Tên tài xế kia hết chỗ để nói, cầm lại hóa đơn phạt từ tay mỹ nữ cảnh sát, nhìn nhìn, tên người lái, số hiệu bằng lái, vân vân… tất cả đều được ghi trên mặt tờ hóa đơn rồi. Hôm nay nếu bọn họ còn cố tình bắt Dương Phi đi rồi tự mình lại cầm hóa đơn phạt mà đi nộp tiền cho cảnh sát thì chẳng khác nào là một bước đi vào chỗ chết cả.
- Tiền hiện tại nộp luôn cho cô, chúng tôi là người nơi khác, như vậy đỡ phải phiền phức.
- Có thể nộp qua mạng internet…
Mỹ nữ cảnh sát vừa nói, một bên bình tĩnh tự nhiên mà từ giữa hai thân mình Đỗ Ngọc Hằng cùng tên lái xe kia đang ngây ra như phỗng xuyên qua rồi đi chậm rãi hướng về phía vị trí người lái xe trên chiếc Z4 bên trên.
Đỗ Ngọc Hằng cùng tên lái xe của hắn thấy thế không khỏi là đưa mắt nhìn nhau, chuyện thế này là thế quái nào đây?
- Đỗ thiếu, giờ chúng ta phải làm như thế nào?
Tên tài xe quơ quơ trong tay hóa đơn phạt, vẻ mặt nghẹn khuất, hiện tại có bắt Dương Phi? Còn có thể bắt không?
Đỗ Ngọc Hằng mắt mở trừng trừng nhìn mắt to gốm sứ mỹ nữ cảnh sát chậm rãi đi đến bên cạnh người lái vị Dương Phi, mà còn cực kỳ thong dong mà mở miệng nói rằng:
- Giấy tờ tùy thân!
Đỗ Ngọc Hằng bấy giờ phát điên thật rồi, đúng là khốn kiếp mà, thế này thì còn chuyện chim chóc gì được nữa, mỹ nữ cảnh sát này nhất định là phải đem toàn bộ bốn chiếc xe ghi hóa đơn phạt mới có thể bỏ qua rồi.
Dương Phi quả quyết cô sẽ khiến cho cô cảnh sát kia gặp bất trắc, nếu mà hiện tại cô bỏ đi thì nhất định về sau không có cơ hội hành động.
Khuôn mặt lúc này trầm xuống, dù sao nơi này cũng không theo dõi, trên đường cũng không bao nhiêu xe, rõ ràng ngay cả chính cô cũng có thể đồng thời bị bắt.
Suy nghĩ một hồi, cô cố gắng lấy hết can đảm, hướng về phía mấy người đàn ông cao to kia nhìn nhìn, không hề nghĩ rằng trên mặt họ đều lộ ra vẻ do dự đến như vậy.
- Hà, gặp chuyện không may tôi có trách nhiệm.
Đỗ Ngọc Hằng rống lên một tiếng, nói xong bay thẳng đến mỹ nữ kia cảnh sát giao thông đi tới, vươn tay, vỗ vỗ bả vai của cô:
- Cô gái xinh đẹp, thương lượng chuyện này.
Mỹ nữ cảnh sát mắt to cực kỳ bình tĩnh mà quay đầu lại, liếc nhìn hắn một cái:
- Có chuyện gì vậy?
- Nhìn bộ dạng cô rất xinh đẹp, mà mấy người bạn tốt này cũng không muốn làm khó dễ cho cô. Biết điều một chút thì vứt bỏ hóa đơn phạt vừa rồi đi rồi tránh qua một bên thì những người bạn tốt này của cô sẽ coi như chưa từng phát sinh chuyện gì cả.
- Anh hiện tại là đang uy hiếp tôi sao?
Mỹ nữ cảnh sát gốm sứ mắt to chớp chớp hàng lông mi thật dài, nhìn Đỗ Ngọc Hằng, thản nhiên mà mở miệng nói lại.
- Không chỉ là uy hiếp.
Đỗ Ngọc Hằng vẫy vẫy đôi tay ngay lâp tức bốn năm tên đàn ông vạm vỡ, ngoại trừ hai tên đang chằm chằm canh giữ Dương Phi ở ngoài, còn lại đồng thời vây quanh lại chỗ ba người.
- Tất nhiên, nếu như cô không biết nhìn thì cũng có thể là thế.
- Các anh dám dùng bạo lực chống đối cảnh sát sao ?
Mỹ nữ cảnh sát nhìn nhìn lại đám người quanh Đỗ Ngọc Hằng, khuôn mặt gốm sứ cười cười với một nét đỏ rực, ánh mắt cũng đã bắt đầu cảnh giới.
- Chống đối cảnh sát à?
Đỗ Ngọc Hằng cùng vài tên thuộc hạ của hắn nhìn nhìn lần nhau rồi cùng nhau cười phá lên ha hả.
- Không, không thể nói là dùng bạo lực chống đối cảnh sát được. Mấy người chúng ta đây là đang muốn vui vẻ với cô em một chút. Mấy người anh em này, cô em này có bộ dạng không tệ chút nào, mấy khi có cơ hội mà chơi đùa với mấy cô em mặc đồng phục hấp dẫn như thế này chứ, ngày hôm nay đại gia tôi tạo điều kiện cho các cậu nếm thử một chút.
Hắn vừa nói xong liền vươn tay đi tóm lấy bộ ngực cao ngất cả mỹ nữ cảnh sát gốm sứ kia. Dù sao thì hắn dù có muốn chê bai thế nào thì cái mỹ nữ cảnh sát trước mắt hắn bây giờ bộ dạng cũng cực kỳ là xinh đẹp, có thể nói là cực phẩm cũng không ngoa. Nếu hôm nay đồng thời có thể cùng với Dương Phi mà làm một cái thì cuộc đời này của hắn coi như cũng đáng giá…
Đỗ Ngọc Hằng vừa mới định động thủ còn chưa có chạm vào bộ ngực cao ngất của mỹ nữ cảnh sát kia thì đã cảm thấy đau đớn nơi tay hắn truyền đến, như là vừa bị gạch đá ném trúng vậy. Hắn nhanh chóng thấy được ánh mắt lạnh lùng của mỹ nữ cảnh sát nhìn hắn, nhanh chóng nghiêng người một cái rồi nắm lấy cây gậy cảnh sát trực tiếp gõ thẳng lên bàn tay Đỗ Ngọc Hằng đang hướng về phía cô.
Hơn nữa tính toán vị trí trọng yếu cũng rất chính xác, đập chính vào mắt cá trên đôi bàn tay hắn khiến hắn đau đớn đến nỗi thiếu chút nữa là nước mắt chảy ra ròng ròng.
Đương nhiên, hắn cũng không phải là kẻ không biết xấu hổ mà khóc rống lên, cho nên chỉ len lén đưa bàn tay còn đang đau đớn kia thu lại phía sau lưng. Trong bụng âm thầm sợ hãi, nhưng trên mặt hắn vẫn giả bộ như thực nhẹ như không có chuyện gì, thì thầm nói.
- Cô này còn thật sự có bản lĩnh đấy, rất thú vị!
Đỗ Ngọc Hằng trước giờ không hề nghĩ rằng cái cô mỹ nữ cảnh sát trước mắt hắn này lại có thể có thân thủ khá khẩm đến như vậy, chỉ có điều hắn một chút cũng không quan tâm, dù sao thì đàn bà con gái vẫn chỉ là đàn bà con gái mà thôi, hắn tốt xấu gì cũng là có bản lĩnh công phu bông đùa một chút, hơn nữa xác định là sức lực mà so sánh với cô ta chắc cũng hơn nhiều, nếu mà thực sự cần động thủ thì đến lúc đó trực tiếp đem cô ả sang ngay bên đường quốc lộ mà xử lý nhanh rồi.
Vốn là mấy người bên cạnh hắn nhìn thấy cảnh tượng đó tưởng là hắn gặp chuyện không hay gì định đi lên giúp, nhưng kết quả là bị Đỗ Ngọc Hằng quát cho một câu.
- Không ai được đến gần!
Tức thì sau đó bọn họ đều không dám tiến lại thêm bước nào nữa, nghĩ là sẽ được xem Đỗ thiếu gia của bọn hắn thị uy cô cảnh sát xinh đẹp kia.
Đỗ Ngọc Hằng nhe răng cười nhạt một tiếng, sau đó lần thứ hai hướng về phía Tề Tiểu Tiểu, ngay cả thủ đoạn cũng không hề thay đổi, lập tức chĩa thẳng tay về phía bộ ngực cao ngất của cô.
Ngay tại lúc bàn tay hắn sắp chạm đến bộ ngực của Tề Tiểu Tiểu, thậm chí trong nháy mắt đã tưởng như chạm đến y phục cảnh sát của cô thì mỹ nữ cảnh sát nhanh chóng nghiêng thân mình qua một bên mà dùng chiêu Long trảo thủ, dùng hết sức thân mình mà nện thẳng vào đầu gối của hắn ta.
Chiều cao của Đỗ Ngọc Hằng vốn cũng rất cao, cho nên thành ra va chạm trực tiếp của mỹ nữ cảnh sát kia kết quả là một đạp thật mạnh vào hạ bộ của hắn.
- Ôi, đừng!
Đỗ Ngọc Hằng nhanh chóng túm lấy đũng quần, nằm lăn lộn ra trên mặt đất ngay tại chỗ hắn vừa đứng khua môi múa miệng.
Mấy tên thủ hạ đứng ngay phía sau hắn nhìn thấy cảnh tượng như vậy cũng ngây người ra ngay tại chỗ, một đám nhìn chằm chằm Đỗ Ngọc Hằng đang lăn lóc trên mặt đất trước mắt, không có một ai dám tiến bước lại mà đỡ hắn, vì chính hắn đã yêu cầu không được lại gần mà, cái này… quả thực là cái chiêu này đau đến vài kiếp, cho nên bọn chúng cũng theo bản năng mà lui lại một chút.
- Khốn kiếp, các cậu còn đứng đấy làm gì, mau chóng bắt cô ả lại cho tôi… a… a…
Đỗ Ngọc Hằng hút lấy một hơi khí lạnh, cõi lòng tan nát mà rống lên một câu, rồi ngay sau đó lại dùng tay tiếp tục ôm lấy của quý của mình mà lăn lộn trên đất.
Đám người kia bấy giờ mới có phản ứng, ngay tức khác vọt người lao đến phía mỹ nữ cảnh sát.
Nhưng điều khiến người ta phải mở rộng tầm mắt chính là cái cô mỹ nữ cảnh sát gốm sứ kia trước tình cảnh như thế này lại không hề có nửa phần sợ hãi. Cô hơi hơi thu thân mình lại, chuẩn bị tư thế sẵn sàng đánh đấm kịch liệt với đám người đó. Khi mấy tên đàn ông vạm vỡ kia tiến lại gần cô chỉ cười lạnh một tiếng.
- Người đẹp! Hôm nay cô thành mồi cho anh em chúng ta rồi.
Ngoại trừ hai tên nãy giờ vẫn đứng canh chừng Dương Phi ở ngoài, năm người còn lại đều đồng loạt tiến lên, nhìn chằm chằm bộ dạng mỹ nữ lấp lánh trong suốt chẳng khác thứ gốm sứ tinh xảo bóng loáng, cho dù chỉ là sờ soạng một chút cũng đã ngon lành lắm rồi.
Năm tên này xảo quyệt mà tự mỗi người trang bị bảo vệ lấy các bộ phận quan trọng cần giữ gìn của mình, sau đó chậm rãi đồng thời tan ra xung quanh định bụng đồng loạt tấn công từ nhiều phía lại.
Cô mỹ nữ cảnh sát kia tuy rằng cũng có chút lợi hại, nhưng sau khi chống đỡ được mấy chiêu của bọn chúng cũng rất nhanh phong độ giảm sút, con gái vẫn là con gái.
Một tên tráng hán vạm vỡ thừa dịp cô không chú ý, vươn tay một cước khiến cô ngã lộn ngược. Đúng lúc cô vùng vẫy định đứng lên thì một tên tráng hán to cao khác lại không lưu tình chút nào mà thẳng chân nện một cước dẫm nát mắt cá chân trên đôi chân bé nhỏ của cô.
Hai tên tráng hán khác thấy vậy lập tức cúi thân mình xuống, mỗi người bám lấy một khuỷu tay của cô xách lên…