Chương 57: Thích đánh thì đánh.


- Xảy ra chuyện gì?
Trong ba người, dẫn đầu rõ ràng là một người để chòm râu, rất là uy nghiêm hỏi tên mập mạp.


Tên mập mạp nhìn người đàn ông để chòm râu kia một cái, sợ hãi rụt rè chỉ vào Trương Dương nói rằng:


- Trưởng phòng Hà, chính là người kia, đến bên này gây sự, còn đả thương bốn huynh đệ chúng tôi ... Đúng rồi, đúng rồi, còn có Ôn đội trưởng …


Hắn chỉ chỉ người đội trưởng giống như một con chó ngồi phịch ở dưới đầu gối Trương Dương, trên mặt không khỏi lộ ra một tia đồng tình, hai người bọn họ chính là đồng hương mà.



Trưởng phòng Hà vừa nhìn, tựa hồ mới lần đầu tiên nhìn thấy đội trưởng, lập tức trừng khởi hướng phía Trương Dương:


- Lớn mật, ngông cuồng, cư nhiên dám gây chuyện ở tập đoàn Bạch thị chúng ta, không muốn sống nữa sao? Không mau thả Ôn đội trưởng của chúng tôi?


Hắn khoa tay múa chân gào thét, nhưng người cũng không dám tới gần nửa bước.


Trương Dương thì cười lạnh mà nhìn hắn một cái, nói rằng:


- Ngươi có bệnh à, là ai gây sự ở chỗ này?


Hắn phất phất côn điện cảnh sát tay trong, lại chỉ chỉ đao trong tay tên mập mạp, hỏi ngược lại:


- Các ngươi là xã hội đen sao? Không biết côn điện cảnh sát và đao đều là khí giới quản chế sao, các ngươi còn ngang nhiên sử dụng.


- Ha ha, ta xem ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chỉ dựa vào ngươi cũng xứng cùng ta nói chuyện này à?


Người đàn ông có chòm râu vừa nghe thấy lời nói của Trương Dương, nhịn không được nở nụ cười lạnh,


- Mẹ nó chứ, Đổng nhị, còn thất thần để làm chi, lập tức bắt hắn lại cho ta.


Cái người kêu Đổng Nhị mập mạp kia ngẩn người, vươn tay chỉ vào vị đội trưởng trên mặt đất, nao núng nói:


- Trưởng phòng Hà, Ôn đội trưởng còn ở trong tay của hắn mà…


Nghe vậy, người có chòm râu tức đến khó thở mà quát:


- Nhổ vào, nhanh chóng lên, xảy ra chuyện gì ta phụ trách, ta cũng không tin hắn dám lấy đầu Ôn Long …


Hắn vừa nói như thế, trên mặt đất Ôn đội trưởng liền duỗi thẳng cổ chân đạp, điên cuồng hét lên:


- Đổng Nhị, ngươi dám? Trưởng phòng Hà, ông nhanh chóng cho bọn họ dừng tay, cũng đừng cho bọn họ làm xằng bậy!


- Ôn đội trưởng, anh yên tâm, tên thư sinh này khẳng định không dám làm gì anh, anh yên tâm, thống khổ anh chịu tôi sẽ để hắn phải chịu gấp trăm lần.


Trưởng phòng Hà nhìn Ôn đội trưởng trên mặt đất một cái, thản nhiên mà nói vậy.


Hai người bọn họ một hỏi một đáp, bị gạt ở một bên Trương Dương xem như nghe ra được, ước chừng người tên Trưởng phòng Hà này cùng với người họ Ôn này tựa hồ có chút mâu thuẫn không nhỏ. Nếu như thật là như vậy, chính mình chẳng phải là đen đủi sao, thật sự là nằm cũng trúng đạn mà.


- Đổng nhị, còn chưa động thủ, muốn cho ta khai trừ ngươi sao?


Trưởng phòng Hà có chút khẩn cấp mà quát.


Cái người kêu Đổng Nhị kia nhìn nhìn Ôn đội trưởng trên mặt đất một cái, cắn răng một cái, quát:


- Các huynh đệ, building Đăng Nguyên chúng ta là như thế nào mà có thể dễ dàng tha thứ người này đến làm càn, xông lên!


Nói xong, chính mình quơ đao dẫn đầu vọt lên.


Những người khác thì ngươi xem ta, ta xem ngươi, mặt lộ vẻ do dự, cũng không có động thủ theo, tên mập mạp mới vọt tới trước mặt Trương Dương, côn điện cảnh sát lóe màu lam một cái đã đưa tới ngực hắn. Còn chưa chạm được da thịt, hắn cảm thấy được một lực lượng cường đại nhanh chóng truyền đến toàn thân.


Hắn quát to một tiếng, điện lưu cường đại nháy mắt đánh bại hắn, ngã trên mặt đất vô pháp nhúc nhích.


Những người khác bao gồm cả tên Trưởng phòng Hà kia nháy mắt hóa đá. Bởi vì bọn họ đã không thấy đượcTrương Dương ra tay như thế nào, hơn nữa hắn một kích kia vừa vặn, họ Đổng mập mạp chỉ là bị đánh bại mà thôi, thân thể tựa hồ cũng không có bị thương tổn rất lớn, hắn nằm trên mặt đất, uốn éo vài cái, liền dùng sức mà đứng lên, ngay cả đao trên mặt đất cũng không dám cầm.


Trương Dương thu hồi điện côn, đem tắt đi chốt mở, gõ trên mặt dài tên họ Ôn, nói rằng:


- Ha ha, xem ra ngươi còn phải cảm tạ ta, không phải có ta ở đây, ngươi đã sớm bị cái tên Trưởng phòng Hà kia hại chết.


Cái tên họ Ôn đầu đầy mồ hôi, lại cũng chỉ có thể gật đầu không thôi, hắn xem như đã nhìn ra, tên thư sinh này không thể đụng vào, ai đụng vào là người đó phiền phức.


Lúc này Trương Dương cũng dần dần càng tự tin, vừa rồi giao phong chứng minh thuật đánh nhau cao cấp của hắn phi thường thực dụng, cũng phi thường cường đại, ít nhất đối mặt vài tên này, có thể tự bảo vệ mình toàn thây.


Nhưng có chút đáng tiếc chính là, vừa rồi đánh bại họ Đổng mập mạp cùng họ Ôn kia cũng không có được điểm hệ thống tích phân, điều này cũng chứng minh một điều, muốn được điểm từ hệ thống tích phân, đối tượng ít nhất phải có sai lầm lớn trước đó.


- Hôm nay tha cho ngươi một cái mạng.
Nghĩ đám người kia đối với mình hẳn là không có gì uy hiếp, Trương Dương cũng không muốn dây dưa, hắn buông lỏng tay buông đội trưởng kia ra, mang theo điện côn cười lạnh nhìn chằm chằm tên Trưởng phòng Hà, chậm rãi đi lui.


Đám người kia nhìn Trương Dương kiêu ngạo rời đi, không một tên nào có gan tiến lên, một đám nhìn tên Trưởng phòng Hà, thân mình không trụ mà lui về phía sau.


- Hừ, nuôi không công lũ phế vật …
Trưởng phòng Hà cười lạnh quét qua đám bảo an kia một vòng, bản thân hắn đương nhiên càng không dám lên rồi, nhưng ngay khi Trương Dương vứt bỏ điện côn, sắp thuận lợi rời đi, hai chiếc xe cảnh sát lại ở phía sau gào thét đi tới, đứng ở bên cạnh con R8 của Kiều Hi Nhi.


Cửa xe mở ra, ba gã cảnh sát và bốn quân cảnh vọt lại đây, thấy thế, trên mặt Trưởng phòng Hà nhất thời lộ ra tươi cười, cao giọng hô:


- Trương sở trưởng, anh đã đến, cũng đừng cho tiểu tửđó chạy.


Vừa nói, một bên chỉ ngón tay hướng Trương Dương.


Trương Dương còn không có kịp phản ứng, liền phát hiện một cái họng súng tối om đối diện hắn, một cảnh sát tuổi trẻ làn da trắng nõn hướng về phía hắn quát:


- Quỳ xuống! Giơ tay lên …
Đây là từ nhỏ tới nay, lần đầu tiên Trương Dương bị người ta lấy súng chĩa vào, còn bắt hắn quỳ xuống.


Nháy mắt, một loại khuất nhục chưa bao giờ có nảy lên trong lòng, ngay khi họng khẩu súng của người cảnh sát tuổi trẻ kia nhắm ngay hắn, hắn cũng không giơ tay lên, càng không có quỳ xuống, mà nhìn chằm chằm đốiphương, thản nhiên mà mở miệng nói rằng:


- Tôi có thể phối hợp với anh, nhưng anh cần biết rõ ràng sự tình trước, mới có tư cách làm như vậy.


Người cảnh sát tuổi trẻ kia sắc mặt nháy mắt thay đổi, hắn giơ giơ lên họng súng, lần thứ hai cao giọng quát:


- Nếu cậu chống lại lệnh bắt, đừng tưởng rằng tôi không dám nổ súng, quỳ xuống!


Nói xong mở chốt bảo hiểm của súng.
Không khí lập tức lạnh xuống, ánh mắt mọi người đồng thời nhìn về phía Trương Dương, Kiều Hi Nhi ở một bên thì sắc mặt trở nên xanh mét, nàng chỉ chần chờ mộtchút, trực tiếp chặn trước người Trương Dương, nhìn tên cảnh sát, cười lạnh nói:


- Các ngươi còn nói đạo lý không?
Người cảnh sát nhìn thấy Kiều Hi Nhi, không khỏi là ngẩn người, dù sao Kiều Hi Nhi thật sự là rất hấp dẫn, váy ngắn thêm sơ mi hồng, thân cao một mét bảy mươi lăm, đùi đẹp thon dài tuyết trắng, hơn nữa khuôn mặt có thể nói tuyệt sắc, tuyệt đối xưng được là cực phẩm mỹ nữ, mỹ nhân như thế, ai hạ thủ được.


Mặt của hắn đột nhiên đỏ một chút, họng súng không kìm lòng nổi mà buông xuống. Thấy hắn như thế, những cảnh sát còn lại cũng đều đưa ánh mắt lập tức ngắm nhìn Kiều Hi Nhi, tựa hồ quên Trương Dương ở đây.


Nhìn thấy đám cảnh sát tuổi trẻ đều lăng lăng nhìn Kiều Hi Nhi đến nỗi ngẩn người, tên trưởng phòng Hà cũng đi ra chỗ Trương sở trưởng, nhìn Kiều Hi Nhi, mỉm cười thản nhiên mà nói rằng:


- Tiểu cô nương, chúng tôi đang chấp hành nhiệm vụ, cô đừng làm trở ngại chúng tôi, nếu không chúng tôi có quyền bắt cô!


- Các ngươi không phân tốt xấu, đã nghĩ bắt chúng ta, dựa vào cái gì?


Kiều Hi Nhi không cam yếu thế mà nhìn chằm chằm tên cảnh quan, nói.


Chương 57-2: Đây là đang chơi ta à.
Tên kia cảnh quan nghe vậy, khẽ cau mày, nhẫn nại giải thích:


- Có người báo nguy, nói có người gây sự cửa ở tập đoàn Bạch thị, tập đoàn Bạch thị là xí nghiệp nổi tiếng khu vực chúng tôi, người khác dễ dàng mạo phạm à?


- Buồn cười, người ta nói gây sự là gây sự sao? Rõ ràng là người của tập đoàn Bạch thị đánh người trước, trắng đen ở đâu? Tôi thấy là có người cấu kết thương nhân một cách không hợp pháp, ức hiếp dân chúng mới là thật đấy!


Nghe nói như thế, sắc mặt cảnh quan kia lập tức thay đổi, hắn nhìn chằm chằm Kiều Hi Nhi trong chốc lát, thản nhiên mà nói rằng:


- Tiểu cô nương, cơm có thể ăn bậy, nói cũng không có thể bừa bãi, bây giờ tôi chính thức tuyên bố với cô, cô gây trở ngại chúng tôi chấp hành công vụ, chúng tôi có quyền bắt cô trở về hiệp trợ điều tra với chúng tôi!


- Phải không đó? Anh xác định muốn bắt chúng tôi?


Kiều Hi Nhi đột nhiên cũng nở nụ cười lạnh, vươn tay tuyết trắng ở trước mặt hắn quơ quơ:


- Mời !
Tên cảnh sát sửng sốt, hắn nghe ngữ khí của Kiều Hi Nhi sao giống như không một chút sợ hãi, khi mới vừa xuống xe, hắn không phải không có nhìn thấy con R8 kia, cho nên thân phận mỹ nữ này hẳn là cũng không kém, bắt nàng vấn đề nhỏ, nhưng vạn nhất nàng cũng là người có bối cảnh, vậy không dễ làm.


Nghĩ đến đây, hắn không khỏi do dự lên.


Nhìn ánh mắt của hắn, một bên trưởng phòng Hà bật người không mất thời cơ mà bu lại, thấp giọng nhắc nhở vị cảnh quan kia nói rằng:


- Trương sở trưởng, tôi cũng không muốn làm khó dễ anh, cậu như thế này, Bạch tổng muốn đi tham gia một hội nghị cực kỳ trọng yếu ở trường Mai Đại. Nếu bị đám người kia làm mất hứng, lãnh đạo khu Nguyệt Điền chúng ta cũng không vui, đến lúc đó Âu cục trưởng cũng không vui đâu!


Tên cảnh quan họ Trương kia vừa nghe, sắc mặt không khỏi càng thêm khó coi, kỳ thật vừa rồi người báo nguy là ở quầy lễ tân của tòa nhà Đăng Nguyên, nói là có xã hội đen gây sự ở cửa, hắn tưởng tượng còn rất nhiều tên, lập tức dẫn theo một đám người đánh tới, kết quả xã hội đen hình như là một đôi nam nữ trẻ tuổi, nhìn nhìn lại mấy bảo an trên mặt đất nằm thẳng kêu to, để hắn nhất thời cảm thấy không hiểu gì.


Một tên thư sinh như vậy làm sao có thể một người đánh năm, Bạch thị các ngươi muốn giả vờ cũng có thể, nhưng không cần làm đến quá mức.


Nhưng hắn ngoài miệng cũng không dám nói thêm cái gì, dù sao tập đoàn Bạch thị tại khu Nguyệt Điền, thậm chí Thành phố Mai Ninh đều là xí nghiệp lớn số một. Chủ tịch tập đoàn – Bạch Văn Thanh, tại giới kinh doanh cũngđược hưởng thanh danh không mấy người sánh kịp. Hơn nữa càng mấu chốt chính là, Âu phó cục trưởng của bọn họ cùng Bạch Văn Thanh là bạn hữu.


Cho nên hiện tại hắn nghe được trưởng phòng Hà và bảo an tập đoàn Bạch thị vừa nói như thế, trong lòng hắn tuy rằng nghi ngờ, nhưng cũng chỉ có thể làm theo.


- Trưởng phòng Hà, anh yên tâm, chuyện này chúng tôi sẽ xử lý tốt.


Trương cảnh quan nghĩ nghĩ, quyết định vô luận như thế nào, việc này không thể làm kinh động đến Âu cụctrưởng.


- Vậy là được rồi.
Trên mặt trưởng phòng Hà cuối cùng là lộ ra tươi cười, bộ dáng rất quen thuộc lạc vỗ vỗ bả vai Trương cảnh quan nói rằng:


- Anh phải biết, hôm nay cái hội nghị này của Bạch tổng trọng yếu bao nhiêu!


- A, anh Hà, đã trễ thế này, còn có hội nghị gì chứ?


Sau khi Trương cảnh quan quyết định, lắm miệng lại hỏi một câu.


- Hắc hắc, Trương cảnh quan, ngươi không nên không biết a.


Trưởng phòng Hà vẻ mặt đắc ý nhìn nhìn Trương cảnh quan, cố lộng huyền hư mà nói rằng:


- Âu cục trưởng các cậu hẳn là vì việc này bận cả buổi chiều nhỉ?


- Anh sẽ không nói là chuyện chủ tịch UICC thăm Mai Đại chứ?


Trương cảnh quan đột nhiên tỉnh ngộ.
- Cao sở trưởng buổi chiều vừa lên ban liền dẫn theo đại bộ phận người trong sở đi quét đường phố, nhưng chuyện này cùng Bạch tổng có quan hệ gì? Hà đại ca, tiết lộ chút đi!


Một tiếng Hà đại ca, nhất thời để trưởng phòng Hà có chút lâng lâng lên, hắn vừa lòng mà gật gật đầu, tiến đến bên cạnh Trương cảnh quan, thản nhiên mà nói rằng:


- Trương sở trưởng, cậu quên, tập đoàn chúng tôi hiện tại chính là đối tác của công trình Long duệ bên học viện Mai Đại, công trình Long duệ này là cái gì cậu có biết không? Nói ra hù chết cậu, chính là chuyện gần đây oanh động toàn bộ thế giới, dược vật miễn dịch kháng ung thư. Nó là gien dược vật hoàn toàn mới làm đảo điên phương pháp trị liệu truyền thống chứng ung thư. Bạch thị chúng tôi chỉ cần có thể sản xuất được dược vật này, tương lai tiến vào năm trăm doanh nghiệp mạnh nhất thế giới, đó là chuyện không cần nói.


- Thứ năm trăm?
Trương cảnh quan hai mắt trừng ngược, hiện tại dược nghiệp Bạch thị tuy rằng cũng là công ty đưa ra thị trường, nhưng đừng nói xếp hàng thứ 500 trên thế giới, ngay cả xếp thứ 500 của Hoa Hạ đều là không tưởng.


- Không tồi, không những là thứ 500 Hoa Hạ, còn là top 500 của thế giới.


Người để chòm râu trên mặt lộ vẻ đắc ý, thật giống như tập đoàn Bạch thị đã là xí nghiệp đứng đầu thế giới.


- Hiện tại chủ tịch UICC, tiến sĩ Hi Nhĩ đích thân đến Mai Đại thăm, tin tức này ngày mai khẳng định sẽ xuất hiện tại mặt trên các báo tin tức truyền thông, mà tập đoàn Bạch thị chúng tôi là đối tác của Mai Đại, hừ hừ, cổ phiếu sẽ tăng đến mức nào. Có thể nghĩ, Trương cảnh quan, buổi tối Bạch tổng chính là muốn đến Mai Đại đồng thời tham gia cái hội nghị này. Cậu nói xem nếu hành trình của ông ấy bị tên du côn này chặn lại, trong lòng không thoải mái, các cậu toàn bộ đồn công an Tiên Thủy chỉ sợ đều chịu trách nhiệm không nổi đâu!


Trương cảnh quan vừa nghe, mồ hôi lạnh nhất thời xông ra, tuy rằng cái tên trưởng phòng Hà này lời nói có chút khó nghe, nhưng mà không phải không có lý, nếu thật sự để Bạch Văn Thanh không thoải mái, nhất định là sẽ tới Âu cục trưởng kia cáo trạng.


- Vậy Hà đại ca có ý tứ gì?
Trương cảnh quan liếc Trương Dương và Kiều Hi Nhi một cái, lại xoay đầu lại, hỏi.


- Hừ, nhìn ngứa mắt, bên kia còn có một lão nhân, đầu tiên là ông ta đến gây sự, tiếp sau hai nam nữ này tới. Tôi hoài nghi bọn họ là một nhóm, muốn cố ý ngăn trở Bạch tổng đi tham gia hội nghị trọng yếu như vậy, không bài trừ có khả năng xí nghiệp khác phía sau màn làm chủ, hy vọng các cậu có thể điều tra.


- Được rồi, Hà đại ca, tôi biết nên làm như thế nào.


Nghe vậy, Trương cảnh quan cực kỳ quyết đoán mà đi trở về đến trước mặt hai người Trương Dương và Kiều Hi Nhi, âm thanh lạnh lùng nói:


- Hai vị, theo chúng tôi đi một chuyến đi.


Kiều Hi Nhi vừa thấy hắn cùng người có chòm râu nói nhỏ nửa ngày, thế nhưng cho ra cái kết quả như vậy, phát hỏa, lấy điện thoại di động ra liền định gọi điện thoại,nhưng nàng còn không kịp gọi, điện thoại đã bị một người cảnh sát bên cạnh đoạt đi.


- Sao thế, còn muốn mật báo cho đồng lõa?


Hắn đem di động vừa đoạt lấy ra nhìn nhìn, cười châm biếm, nói:


- Ồ, còn là Iphone 5 mới nhất đây, đi thôi, cô xinh đẹp như vậy hẳn là không cần chúng tôi kéo đi, như vậy liền khó coi.


Hắn chỉ chỉ xe cảnh sát ven đường, nói.


Kiều Hi Nhi vừa thấy di động bị đoạt, sắc mặt liền trầm xuống:


- Các ngươi tốt nhất đừng hối hận.
- Hối hận?
Trương cảnh quan đã đi tới, nhìn nhìn hai người Trương Dương và Kiều Hi Nhi, lại nhìn nhìn xe R8 phong cách thể thao của nàng, cười lãnh nói:


- Đừng tưởng rằng đi xe sang, là có thể phạm pháp, hôm nay không đem vấn đề nói cho rõ ràng, các ngươi cũng đừng hòng trở về.


Kiều Hi Nhi còn muốn nói thêm, một bên Trương Dương vội vứt cho nàng một ánh mắt ra hiệu.


Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đế Quốc Mỹ Nữ.