Chương 126: TRƯỚC KHI TRỜI SÁNG 7


Giọng Ðại Công tước to ra vô cùng tiếc nuối, có thể thấy rằng, hắn ôm ấp tình cảm yêu mến vô tận đối với Phi Tuyết. Lúc này hắn nhìn Vân Nghê bằng ánh mắt si tình, sau đó nói một câu đầy ý nghĩa:
- Đối với gia tộc Cáp Lặc Mỗ mà nói, nếu ai có thể thu được một Thiên Tông Thần Mã, người đó sẽ là công thần của gia tộc.
Vân Nghê không nhịn được phải hít sâu một hơi khí lạnh. Phi Tuyết chính là tính mạng của Thiển Thủy Thanh, ngay cả Thương Dã Vọng muốn, Thiển Thủy Thanh cũng chưa chắc đã bằng lòng, Cạp Lặc Mỗ lại mơ tưởng có thể được Phi Tuyết ư?
Nàng chỉ có thể mim cười bật đắc dĩ:
- Không thể ngờ rằng Ðại Công tước các hạ đúng là người yêu ngựa đến nỗi thành si mê như vậy.
- Mỹ nữ cũng là thứ mà ta yêu thích.
Vân Nghê nghe vậy rùng mình kinh hãi, không ngờ tên khốn này lại muốn giở trò với chính nàng. Tuy nhiên nàng chỉ thản nhiên nói:
- Không thể ngờ rằng Ðại Công tước các hạ là người tham lam như vậy, chỉ là yêu cầu này, nếu...Ta e rằng Nữ vương bệ hạ sẽ không cao hứng...
Nàng ngấm ngầm lấy danh nghĩa Nữ vương bệ hạ ra, nhưng Cáp Lặc Mỗ chỉ cười:
- Nàng ta có cuộc sống của nàng ta, ta có cuộc sống của ta.
Thật Ià một đôi gian phu dâm phu, Vân Nghê nghiến răng tức giận, nhưng rốt cục cũng chỉ có thể nói:
- Ðại Cộng tước không biết rằng yêu cầu của mình có hơi quá đáng hay sao?
Cáp Lặc Mỗ lắc lắc đầu, giọng đầy tiếc nuối:
- Xem ra Vân tiểu thư từ chối hảo ý của ta, không muốn giao dịch cùng ta lần này...
- Nhưng giá của vụ giao dịch này không công bằng chút nào. Ðại Công tước, ta chỉ muốn nhờ ngài giúp ta gặp mặt Giáo hoàng bệ hạ và Nữ vương bệ hạ, nhưng đòi hỏi của ngài so ra con lớn hơn cả hai vị kia!
- Vậy thì tiếc quá, ngoài chuyện này ra, ta không muốn gì khác.
Vân Nghê tức giận tới nổi toàn thân run rẩy, nhưng chỉ có thể cố nén giận nói:
- Gia nhân của ta vài ngày trước có mang tới từ sông Ác Lãng một con Thanh Phong Thông của Đế quốc Mạch Gia, cũng là loài ngựa tốt hiếm có. Nếu Ðại Công tước không chê, ta sẽ tặng nó cho mã trường Ðạt Ðạt Nhi Nĩ. Ta cũng con vài tỳ nữ có nhan sắc không thua kém gì ta, hay là Ðại Cộng tước Xem qua thử, có lẽ ngài sẽ vừa ý.
Cáp Lặc Mỗ con chưa lên tiếng, đằng Xa đã có một tiếng cười sang sảng vọng tới:
- Thanh Phong Thông, mã trường Ðạt Đạt Nhi NỈ đã có, chỉ thiếu Thiên Tông Thần Mã. Tỳ nữ có đẹp cũng không sánh được với thân phận cao quý của Vân tiểu thư. Thiển Thủy Thanh dám làm chuyện trời người đều oán trách, quỷ thần cũng phẫn nộ ở Đế quốc Kinh Hồng, chẳng qua là ỷ vào các người âm thầm vận chuyển vật tư cho hắn mà thôi. Nhưng bây giờ tuyến vận chuyển vật tư đã bị cắt đứt, ta Xem hắn con chống đỡ cho tới khi nào?
Tinh quang trong mắt Vân Nghê chợt lóe:
- Ðại Công tước các hạ, vị này là...
Cáp Lặc Mỗ mĩm cười:
- Vị này chính là Đặc Lý Tạp tiên sinh đến từ Đế quốc Mạch Gia, có lẽ Vân tiểu thư đã nghe qua tên này...
- Thiên Phong Vương?
Vân Nghê kêu lên thất thanh.
Chính trị là thứ vô cùng ảo diệu, căn cứ vào nội dung và tính chất khác nhau, có thể chia ra rất nhiều loại chính trị như chính trị quốc tế, chính trị địa lý, chính trị văn hóa, chính trị chủng tộc...Trong đó, chính trị địa lý có ý nghĩa hệt sức quan trọng trong thời kỳ phong kiến. Trong thời kỳ còn lạc hậu này, ban đầu là vì giao thông không thuận tiện, khiến cho các quốc gia sát cạnh nhau có quan hệ mật thiệt với nhau. Quốc gia càng gần nhau, quan hệ qua lại cũng thường là thận mật hơn, mức độ liên kết thành đồng minh cũng cao hơn.
Như Công quốc Thánh Uy Nhĩ cũng chính là từ lúc đầu chia năm Xẻ bảy, sau mới đi đến liên hợp lại thành một khối. Nhưng theo sự biến thiên của lịch sự, chiến lược gần thân Xa đánh đến sau này lại đổi thành Xa thân gần đánh. Sự tình bắt đầu thay đổi theo chiều hướng hoàn toàn ngược lại, quốc gia gần nhất có thể biến thành quốc gia đầu tiên cần công kích. Dù sao kéo quân đi đánh quá Xa, so ra không bằng đánh ngay sát nách của mình.
Bởi vậy, chính trị địa lý cũng không thể Xác định quan hệ giữa hai bên có thân mật hay không, chỉ Xác định chắc chắn là hai bên có qua lại với nhau thường Xuyên. Trong sự qua lại thường Xuyên này, có thể trở thành quan hệ bằng hữu rất tốt, nhưng cũng có thể trở thành tử địch không đội trời chung. Trong chuyện này, làm thế nào thi triển thủ đoạn ngoại giao, cố hết sức kết giao thật nhiều bằng hữu, bớt tạo kẻ địch cho mình, sẽ trở nên quan trong vô cùng.
Đáng tiếc, thành công của người Đế quốc Thiên Phong trên lĩnh vực chính trị và quân sự cũng không thể kéo theo lĩnh vực ngoại giao của họ phát triển hơn. Trên thực tế vì quân lực hùng mạnh của mình, kết quả khiến cho Đế quốc Thiên Phong tứ phía đều là địch. Trong hoàn cảnh nơi nơi đều là địch như vậy, nếu không phải bị tiệu diệt thì sẽ trở nên hùng mạnh, người Đế quốc Thiên Phong càng hùng mạnh, các nước láng giềng chung quanh càng sợ hãi hơn. Mà trong số đó, quốc gia có quan hệ hệt sức đặc thù, vô cùng khó khăn nhất với người Đế quốc Thiên Phong, chính là Đế quốc Mạch Gia. Bởi vì trong chiến tranh trăm năm qua của Đế quốc Thiên Phong, Đế quốc Mạch Gia là mối uy hiếp lớn nhất đối với Đế quốc Thiên Phong cho tới nay, đó là quốc gia duy nhật có được năng lực thích hợp để tiến công Đế quốc Thiên Phong. Sông Ác Lãng là một nơi hiểm trở mang tính bảo hiểm cho cả hai bên, hữu dụng với người Đế quốc Mạch Gia, đồng thời cũng hữu dụng với cả người Đế quốc Thiên Phong. Trong trăm năm lịch sử của Đế quốc Thiên Phong, thậm chí người Đế quốc Mạch Gia đã ba lần chủ động khởi Xướng chiến sự nhắm vào Đế quốc Thiên Phong. Mặc dù người Đế quốc Thiên Phong một mực coi việc gồm thâu Chỉ Thủy, Đế quốc Kinh Hồng, thống nhật Ðại Lương là trong tầm chiến lược, nhưng trong tất cạ những trận chiến mà họ đã trải qua, những trận chiến đánh với người Đế quốc Mạch Gia là nhiều nhất và thảm thiết nhất.
Sở dĩ thành Thương Thiện nằm ở cực Bắc của Đế quốc Thiên Phong, chính là vì Thương gia của Đế quốc Thiên Phong vâng theo lời tổ tiên truyền lại: "Thiên tử phải trấn thủ ở cửa ngỏ quốc gia!" Nói là Quân đoàn Tuyết Phong trấn thủ sông Ác Lãng, thật ra còn phải thêm vào một Quân đoàn Trung Ương. Tổng cộng là hai mươi vạn quân chủ chiến còn tăng thêm một số khá lớn quân thủ thành, mới thành lập nên tuyến phòng ngự ở phía Bắc.
Khác với mọi người, ân oán giữa người Đế quốc Thiên Phong và Đế quốc Mạch Gia là do vấn đề lịch sự truyền lại. Từ khi Đại Lương bắt đầu lập quốc, chiến sự giữa hai nước đã Xảy ra không ngừng. Vì muốn cướp lấy quyền khống chế vùng châu thổ sông Lan Thương trù phú phì nhiêu, người Ðại Lương từng nhiều lần phát động tấn công quân sự đối với người Đế quốc Mạch Gia. Đánh Công quốc Thánh Uy Nhĩ là vì nơi này là tuyến kinh tế chủ yếu của cả đại lục Quan Lan, đánh Đế quốc Mạch Gia là vì đó là kho lúa của cả đại lục. Theo như lời của Đế quốc
Ðại Lương là: "Đế quốc ta có hình chữ Nhận, nếu có thể chiếm được Công quốc Thánh Uy Nhĩ, coi như thêm một nét ngang vào giữa chữ Nhân, trở thạnh chữ Ðại. Nếu có thể chiếm luôn Đế quốc Mạch Gia, ắt trên đầu chữ Ðại lại thêm một nét ngang nữa, thành chữ Thiện. Nếu người Ðại Lương chiếm được hai quốc gia này, vậy có nghĩa rằng thiên hạ thuộc về tạ!"
Đừng Xem thường những lời này, sự mê tín sùng bái của người thời ấy rất cao.
Chính vì như vậy, năm xưa đế quốc Ðại Lương tấn công Công quốc Thánh Uy Nhĩ và Đế quốc Mạch Gia có thể nói là hết sức siêng năng chăm chỉ. Trong đó, người Công quốc Thánh Uy Nhĩ vì thể chế chính trị quân sự đặc thù của mình, cho nên người Ðại Lương tấn công ba lần đều thất bại. Nhưng người Đế quốc Mạch Gia lại chịu sự tấn công của người Ðại Lương hết sức điên cuồng. Từng có hơn nữa lãnh thổ Đế quốc Mạch Gia rơi vào tay Đế quốc Ðại Lương, trải qua hơn hai mươi năm dài thống trị của người Ðại Lương, cuối cùng cũng mất đi phần lãnh thổ từ sông Ác Lãng trở về phía Nam vào tay Đế quốc Ðại Lương. Sau khi Đế quốc Ðại Lương chia ba, người Đế quốc Thiên Phong và Đế quốc Mạch Gia hình thành thế chân vạc. Nhưng lúc ấy là vì mục tiêu thống nhật Ðại Lương, tạm thời chỉ có thể cầu hòa với Công quốc Thánh Uy Nhĩ và Đế quốc Mạch Gia. Người Công quốc Thánh Uy Nhĩ chỉ cần có tiền là có thể buông tay, nhưng người Đế quốc Mạch Gia lại muốn thu hồi phần lãnh thỗ đã mất khi Xưa, cho nên triển khai phản kích Đế quốc Thiên Phong hết sức điên cuồng.
Dưới tình huống như vậy, người Đế quốc Thiên Phong đã đánh liên tục mấy trường đại chiến với người Đế quốc Mạch Gia. Ðối với người Đế quốc Mạch Gia mà nói, bọn họ là muốn thu lại phần đất đã mất, đối với người Đế quốc Thiên Phong mà nói, hành vi ấy là Xâm lấn. Lúc ấy người Đế quốc Thiên Phong chỉ muốn chiếm Chỉ Thủy và Đế quốc Kinh Hồng, nên chỉ ôm lòng cầu hòa với Đế quốc Mạch Gia. Nhưng người Đế quốc Mạch Gia lại không muốn buông tha, nhất định phải kết liễu cho Xong món nợ này. Ngay lúc đó, Hoàng đế Đế quốc Thiên Phong đời thứ Hai chính là tử trận sa trường trong khi chiến đấu với người Đế quốc Mạch Gia. Từ các đời Hoàng đế trở về sau cho tới Thương Dã Vọng đều vâng theo di ngôn, chính là phải thống nhật Ðại Lương trước đã, sau đó mục tiêu cần dạy dỗ trước tiên chính là Đế quốc Mạch Gia, là vì báo thù cho Hoàng đế đời thứ Hai
Người Đế quốc Thiên Phong tấn công Chỉ Thủy, người Đế quốc Mạch Gia là người có khả năng Xuất binh nhất. Nếu không phải lúc ấy Thiển Thủy Thanh đã dẫn chỉ một vạn quân đã bình định Xong Chỉ Thủy, không ai dám bảo đảm rằng người Đế quốc Mạch Gia có thể làm ra chuyện gi không. Trong thời gian ấy, cố nhiên là Thiển Thủy Thanh đang tung hoành ngang dọc ở Chỉ Thủy, nhưng ở Sông Ác Lãng, Vân Phong Vũ và Đế quốc Thiên Phong cũng chỉ gối giáo nằm chờ trời sáng, chuẩn bị cho một trận chiến có thể Xảy ra bất cứ lúc nào với người Đế quốc Mạch Gia. Thậm chí lúc ấy Thương Dã Vọng còn đem một phần còn thừa của Quân đoàn Trung Ương, cùng tất cả quân thủ thành ở phia Bắc chuẩn bị sẵn sàng cho chiến tranh, tiến hành chiến lược phòng ngự kiện cường trước người Đế quốc Mạch Gia.
Mà sở dĩ uy danh củạ Quân đoàn Bạo Phong truyền Xa thật ra không phải là nhờ đánh với Chỉ Thủy, mà là nhờ những trận chiến với người Đế quốc Mạch Gia. Sau khi Liệt Cuồng Diễm thống lĩnh Quân đoàn Bạo Phong, ngoại trừ đánh một trận đầu tiên với người Chỉ Thủy, thu được một vùng đất rộng lớn chung quanh thành Cô Tinh, tuyệt đại đạ số trận chiến đều là đánh với Đế quốc Mạch Gia.
Nói cách khác, khi chiến tranh phát triển tới quy mô lớn nhất, Đế quốc Thiên Phong từng vận dụng thực lực của ba đại Quân đoàn, từng có kỷ lục đại chiến sử dụng một lần bốn mươi vạn đại quân chủ lực cùng người Đế quốc Mạch Gia. Mà vào lúc đó, người Đế quốc Mạch Gia gần như đã động viên tất cả những ại có khả năng đi tham chiến, tống cộng được bảy mươi vạn đại quân, hai bên chém giết với nhau tới nổi trời sầu đất thảm, nhật nguyệt lu mờ.
Ưu điểm lớn nhất của người Đế quốc Mạch Gia thật ra chính là khuyết điểm lớn nhất của người Đế quốc Thiên Phong. Chính là chung quanh Đế quốc Mạch Gia, ngoại trừ Độc Lập lĩnh ra, hầu như không có một quốc gia nào ra hồn ra dáng tồn tại, chuyện này có thể khiến cho bon họ yên tâm dốc hết toàn lực đối phó với người Đế quốc Thiên Phong. Mà người Đế quốc Thiên Phong lại không thể nào không giữ lại ít nhất hai đại Quân đoàn dùng để giám thị người Công quốc Thánh Uy NhĨ và người Đế quốc Kinh Hồng, với Chỉ Thủy là một Thiết Huyết Trấn.
Hiện giờ Chỉ Thủy bị hạ, Thiết Huyết Trấn tiến vào Đế quốc Kinh Hồng, Đế quốc Thiên Phong thực lực tăng vọt, cho dù không tính tới chiến lực vốn có của năm đại Quân đoàn, chỉ cần một Chỉ Thủy, ít nhất người Đế quốc Thiên Phong cũng có thể Xuất ra hàng chục vạn quân, người Đế quốc Mạch Gia không thể nào không kinh hoàng. Nếu có một ngày Thiển Thủy Thanh chiếm được Đế quốc Kinh Hồng, mục tiêu công kích kế tiếp của Thương Dã Vọng nhất định chính là người Đế quốc Mạch Gia. Thậm chí ông ta sẽ đích thân nắm ấn soái Xuất chinh, bắt chước hành động huyết hương tế đại kỳ của Thiển Thủy Thanh đồ thành người Đế quốc Mạch Gia, để trả thù mối nhục trăm năm qua bị kềm chế, báo thù cho Hoàng đế bị giết. Nếu nói cuộc chiến với Chỉ Thủy, Đế quốc Kinh Hồng là cuộc chiến thống nhất của người Đế quốc Thiên Phong, như vậy cuộc chiến với người Đế quốc Mạch Gia chính là cuộc chiến báo thù, cũng là danh chính ngôn thuận.
Giữa Đế quốc Thiên Phong và Công quốc Thánh Uy Nhĩ có chỗ khác nhau như vậy, quân chế của Đế quốc Thiên Phong là cương vị tính theo chức quan. Giống như Thiển Thủy Thanh, trong những địạ vị như Dũng Xương hầu, Tướng quân Vũ Lâm, và Trấn Đốc Thiết Huyết Trấn, thật sự có được quyền lực chỉ có chúc Trấn Đốc Thiết Huyết Trấn mà thôi, những cái còn lại chỉ là phẩm hàm mà không có thực quyền.
Công quốc Thánh Uy NhĨ lại là tước vị cao nhất, cũng danh hiệu tại Công quốc Thánh Uy NhĨ, tước vị là có giá trị nhất. Ngươi Đế quốc Mạch Gia cũng theo chế độ Vương hậu, gần như tất cả mỗi người có quyền thế trong nước đều có danh hiệu Vương, Vương hậu nơi đâu cũng có, khiến cho địạ vị Vương trở nên rẻ mạt. Trong đó nổi danh nhất chính lá Nam Hạ Vương Tháp Lan. Bởi vì Đế quốc Mạch Gia nằm ở phía Bắc, Đế quốc Thiên Phong ở phía Nam, từ "Nam Hạ' có nghĩa là đánh hạ Đế quốc Thiên Phong, bởi vậy danh hiệu Nam Hạ Vương này, cũng chỉ có Tướng quân anh dũng nhất trong nước mới có được. Nam Hạ Vương hiện giờ chính là Tháp Lan, cũng là một đối thủ hiếm hoi trong Đế quốc Mạch Gia có thế đánh ngang tài ngang sức cũng Vân Phong Vũ. Vị Đặc Lý Tạp vừa Xuất hiện hôm nay là người rất quen thuộc với người Đế quốc Thiên Phong, bởi vì Vương hiệu của hắn chính là Thiên Phong Vương. Chỉ riêng Vương hiệu mang đầy nghĩa khinh miệt như vậy, cũng đã đủ khơi lên một trường đại chiến giữa hai nước. Đế quốc Thiên Phong chưa diệt, người Đế quốc Mạch Gia đã lấy danh hiệu để phong Vương, lại tuyên bố thuộc về lãnh thổ của họ, có thể thấy cừu hận giữa hai nước sâu tới mức nào.
Sở dĩ lúc trước Cơ Nhược Tử mượn đường thất bại, ngoại trừ do Thái tử phản bội, trở giáo đâm một nhát ra, nguyên nhân rất lớn là do người Đế quốc Mạch Gia cản trở, khiến cho liên minh phía Bắc củạ Công quốc Thánh Uy NhĨ chỉ có một nửa số người bỏ phiếu tán thành kế hoạch mượn đường. Chỉ là lúc ấy Cơ Nhược Tử đã có chuẩn bị tâm lý về chuyện này, cho nên cũng không lấy làm kinh ngạc. Thế nhưng hôm nay, người Đế quốc Mạch Gia lại công khai Xuất hiện tại mã trường Đạt Đạt Nhi NỈ, rốt cục Vân Nghê đã hiếu ra, vì cái gì mà người Công quốc Thánh Uy NhĨ đột ngột thay đổi chủ ý. Không nghi ngờ gì nữa, đúng là do người Đế quốc Mạch Gia đã giở trò. Trong mắt người Đế quốc Mạch Gia, nếu Đế quốc Thiên Phong chiếm được Đế quốc Kinh Hồng, kẻ chịu uy hiếp lớn nhất không phải là Liên minh các thành thị tự do, không phải là Công quốc Thánh Uy NhĨ, mà chính là bản thân Đế quốc Mạch Gia. So với người Đại Đế quốc Tây Xi lên âm mưu ám toán sau lưng, người Đế quốc Mạch Gia to gan lớn mật Xuất hiện công khai trên lãnh thổ củạ Công quốc Thánh Uy NhĨ. Sự thật đích Xác là như vậy, từ sau khi Cơ Nhược Tử hoàn thành kế hoạch thuê hành lang Thánh Khiết lần thứ hai, người Đế quốc Mạch Gia luôn luôn tìm trăm phương ngàn kế dò Xét mục đích phía sau hành động của Cơ Nhược Tử. Khi cuối cùng bọn họ phát hiện ra, thì ra Cơ Nhược Tử lợi dụng chuyến này để lập ra tuyến vận chuyển vật tư bí mật vì Thiết Huyết Trấn chuyện vật tư chiến lược, thật ra bọn họ chưa từng ngừng nghỉ một ngày công tác phá hoại chuyện này.
Chỉ là vào lúc lấy, cái giá mà người Đế quốc Mạch Gia đồng ý bỏ ra thấp hơn cái giá mà người Đế quốc Thiên Phong bỏ ra, cho nên chuyện phá hoại không thể thành công. Nhưng từ lần bao vây tiêu diệt củạ người Đế quốc Kinh Hồng, Thiển Thủy Thanh đại thắng trận quyết chiến Trung thu, người Đế quốc Mạch Gia và người Công quốc Thánh Uy NhĨ đồng thời kinh hoàng. Đối với người Công quốc Thánh Uy NhĨ mà nói, mặc dù bọn họ âm thầm làm ngơ cho người Đế quốc Thiên Phong vận chuyển vật tư, nhưng cho tới bây giờ, bọn họ vẫn không chấp nhận chuyện người Đế quốc Kinh Hồng bị diệt vong. Trước kia họ bằng lòng trợ giúp Thiển Thủy Thanh là bởi vì khi đó hắn đang nổ lực để sinh tồn, nhưng theo thế cục phát triển, chỉ mình Thiển Thủy Thanh đã có thể lấy đi mạng già củạ Đế quốc Kinh Hồng, người Công quốc Thánh Uy NhĨ lập tức tỏ ra không bằng lòng. Bọn họ tuyệt đối không chấp nhận kết quả như vậy, cho dù người Đế quốc Thiên Phong đưa ra giá cao đến mức nào.
Đối với người Đế quốc Mạch Gia mà nói, đấy là chuyện vô cùng hệ trọng, bất kể thế nào cũng không thể để cho Thiển Thủy Thanh tiếp tục kiêu ngạo nữa. Bởi vậy, một bên chủ động hạ giá Xuống, một bên chủ động giá cao lên, hai bên bí mật bàn bạc hợp tác, trong khoảng thời gian ngắn đã thỏa thuận được với nhau. Lúc này, tin tức về kế hoạch đập nội dìm thuyền của Thiển Thủy Thanh vừa mới rơi vào tay người Công quốc Thánh Uy NhĨ, người Công quốc Thánh Uy NhĨ lập tức ý thức được, đấy đúng là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt Thiển Thủy Thanh, đồng thời cũng làm cho Đế quốc Kinh Hồng suy yếu toàn diện. Nếu như nắm bắt thời cơ tốt, như vậy người Công quốc Thánh Uy NhĨ rất có khả năng nhận cơ hội này cướp đoạt rất nhiều đất đai từ tay người Đế quốc Kinh Hồng, mà lại không để cho người Đệ quốc Thiên Phong bất cứ cơ hội nào.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đế Quốc Thiên Phong.