Chương 163: Mất mặt
-
Dệt Ngân Hà Cho Em
- Tú Cẩm
- 1271 chữ
- 2022-02-04 04:05:34
Trì Nguyệt quan sát vẻ mặt của anh ta.
Thật ra lúc nói chuyện với những người trưởng thành không cần phải quanh co quá nhiều, ch8ỉ rõ các mặt lợi và hại sẽ hiệu quả hơn bất kỳ điều gì.
Tuy việc vợ anh ta ngoại tình rất đáng hận nhưng nếu việc này không độn3g chạm đến lợi ích thì sẽ có rất nhiều người lựa chọn tha thứ, nhất là bên yếu thế hơn. Trì Nguyệt không hiểu được suy nghĩ của Lý Quân9 Bồi,
sự trẻ trung và sức lực của hắn như thế nào...
Lý Quân Bồi đã phát điên!
Anh ta không quan tâm vẫn còn người ngoài ở đây, lao đến tát Thẩm Á Lệ.
Không phải nói đang bận rộn nhiều việc sao?
Cái tát thứ nhất!
Không phải nói không đủ tiền tiêu sao?
Thẩm Á Lệ, con khốn này!
Dù sao cũng là người có liên quan, tốc độ của Lý Quân Bồi còn nhanh hơn cả Trì Nguyệt, anh ta chỉ ngơ ngác một lát, sau đó nổi giận đùng đùng lao vào trong phòng, bắt gặp Thẩm Á Lệ
đang vội vàng mặc quần áo.
Hai vợ chồng nhìn thẳng vào nhau, đã không cần nói gì nữa, tất cả mọi lời giải thích đều là dư thừa.
Tức giận, đau lòng, tủi nhục!
Những người chưa từng trải qua chuyện này sẽ không tưởng tượng được cảm giác tủi nhục kia, không chỉ thấy đau lòng vì bị phản bội, còn có lòng tự trọng bị chà đạp đến mức muốn phá hủy trời đất, phá hủy thế giới,
giết người phóng hỏa... Trong đầu chỉ toàn những suy nghĩ xấu xa ác độc.
Ít ai có thể giữ được bình tĩnh vào lúc này.
Hình ảnh này thật sự quá đau lòng, khi thấy một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai ở bên cạnh vợ mình, một người đàn ông trung niên sẽ cảm thấy lòng tự trọng bị chà đạp, nghi ngờ bản thân, trái tim đau đớn...
Anh ta tưởng tượng ra rất nhiều thứ, vừa nãy vợ anh ta đã mây mưa với tên đàn ông trẻ trung này, chắc chắn cơ thể của hắn có thể khiến cô ta mê muội, cô ta nằm dưới người hắn rên rỉ như thế nào, cô ta sẽ khen ngợi
Phạm Duy thật sự mất kiên nhẫn:
Tôi đi xem một lát, chắc là người ở phòng bên cạnh đi nhầm phòng.
Trong phòng vang lên tiếng bước di loẹt xoẹt.
Ngay sau đó, cánh cửa mở ra, Phạm Duy mặc áo choàng tắm đứng trong phòng, tức giận quát:
Lấy thẻ phòng ra cho tôi xem...
Cái tát thứ hai!
Không phải không có thời gian uống nước sao?
Cái tát thứ ba!
Cô là đồ dâm loàn... Cô lừa tôi, cô lừa tôi!
Anh ta nói một câu lại tát một cái. Có thể thấy anh ta đã vô cùng tức giận.
Đến ngày hôm nay, anh ta mới biết được tin tức vợ mình đã bị đuổi việc từ người khác, cũng trong ngày hôm nay anh ta thấy vợ mình lên giường với tên đàn ông khác. Sự đả kích quá lớn cộng thêm cảm giác tủi nhục
Thấy Trì Nguyệt mở to mắt bịa chuyện, Vương Tuyết Nha không biết phải nói thế nào, đồng thời cũng rất tò mò. Sao Trì Nguyệt lại biết chính xác những chuyện này? Cố ý xin nghỉ đến bắt kẻ ngoại tình, còn hẹn cả
chồng Thẩm Á Lệ đến?
Đi thôi, để tôi gõ cửa.
Trì Nguyệt tiếp tục giả say gõ cửa:
Ợ: Gọi đi, anh gọi đi! Có gọi ông trời đến cũng vô dụng, đây là phòng của tôi... Đừng tưởng tôi... là phụ nữ độc thân thì dễ bắt nạt... Anh mở cửa ra cho tôi, mở cửa...
Trong lúc cô giả điên còn cố ý tiết lộ một tin tức cho Phạm Duy - cô là một phụ nữ độc thân, một phụ nữ độc thân đã uống say.
Cô không thể làm ra chuyện nguy hiểm, nhưng chắc chắn có thể ầm ĩ đến mức bọn họ không thể làm được gì.
Trì Nguyệt mỉm cười đắc ý, ngoảnh lại nhìn Vương Tuyết Nha thì thấy cô ấy đang khoanh tay đứng dựa vào tường với vẻ mặt khó chịu... Xem ra việc bắt kẻ ngoại tình không chỉ tàn nhẫn với Lý Quân Bồi, Vương
Tuyết Nha cũng cảm thấy không vui.
Nhưng tên đã lên dây, không bắn không được, dứt khoát giải quyết hết trong một lần cho xong việc.
càng không hiểu sau những ngày tháng sống riêng lâu dài như thế, anh ta và Thẩm Á Lệ còn bao nhiêu tình cảm. Nhưng cô biế6t chỉ cần tên đàn ông kia động chạm đến lợi ích cơ bản của anh ta, chắc chắn anh ta sẽ
không để yên chuyện này.
Cô Vươ5ng, bọn họ đang ở phòng nào?
khiến anh ta mất lý trí, đánh Thẩm Á Lệ chảy máu miệng máu mũi.
Lý Quân Bồi, anh dừng tay! Anh bị điên à?
Tôi điên đấy! Tôi bị điên rồi! Thế này còn sống thế nào được, tất cả mọi người cùng nhau phát điên đi!
Lý Quân Bồi kìm nén cơn giận đang bùng cháy, anh ta nhìn về phía hành lang, dây thần kinh căng ra gần như sắp đứt.
Cô đã điều tra rõ ràng rồi sao?
Ừm, tôi theo dõi bọn họ cả tối.
Cô lại quẹt thẻ, thấy cửa không mở ra thì khó chịu đập cửa ầm ầm:
Mở cửa ra, tôi muốn vào. Ợ... Mở cửa!
Cút đi, nếu cô còn không đi tôi sẽ gọi bảo vệ!
Người bên trong quát to, có thể nghe ra đây là giọng nói của Phạm Duy.
Trì Nguyệt nháy mắt với Vương Tuyết Nha, ra hiệu cô ấy lùi lại rồi cầm thẻ phòng đi đến trước cửa phòng 419, không ngừng quẹt thẻ còn vặn tay nắm cửa.
Người trong phòng nghe thấy tiếng động lập tức hỏi:
Ai đấy? Ai đang ở bên ngoài?
Trì Nguyệt ân tay vào cuống họng, giọng điệu lè nhè như say rượu:
Anh là ai? Đây là phòng của tôi...
419...
Số phòng 419...1
() 419 còn có thể hiểu là tình một đêm.
Trước khi Lý Quân Bồi bước vào phòng còn lo lắng rất nhiều, anh ta nghĩ đến cha mẹ và con cái, nhưng khi nhìn dáng vẻ trần truồng của vợ mình, còn có chiếc giường lớn lộn xộn chắc vừa ngủ với tên đàn ông kia
xong, vẻ ôn hòa đã biến mất sạch.
Anh ta siết chặt nắm đấm, cả người run lên bần bật.
Trì Nguyệt ra hiệu im lặng:
Anh cứ để tôi!
Nếu cứ gõ cửa như thế, bọn họ sẽ mở cửa ra sao?
Dù mở cửa ra thì có thể thấy được cái gì chứ?
Còn chưa nói hết câu, anh ta đã ngạc nhiên lùi lại muốn đóng cửa.
Vội cái gì?
Trì Nguyệt đẩy cửa ra, mỉm cười nhìn anh ta:
Sao không mời chúng tôi đi vào tham quan tổ ấm hạnh phúc của anh và giám đốc Thẩm?
Phạm Duy nhìn cô và Vương Tuyết Nha đang ngơ ngác đứng sau lưng cô.
Lý Quân Bồi bật khóc, anh ta đánh đấm Thẩm Á Lệ nhưng người khác lại là anh ta.
Trì Nguyệt đột nhiên không nỡ nhìn cảnh này:
Anh Lý, anh hãy kiềm chế... Nghĩ đến con cái.
Cô sợ Lý Quân Bồi sẽ đánh chết người, nhưng cô vừa nói như thế, Thẩm Á Lệ điên cuồng nhìn cô chằm chằm như hận không thể cắn chết cô:
Trì Nguyệt, mày là đồ độc ác, mày còn độc ác hơn rắn rết... Mày phá hủy
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.