Chương 416: Người không quan tâm còn quan tâm hơn người quan tâm
-
Dệt Ngân Hà Cho Em
- Tú Cẩm
- 556 chữ
- 2022-02-06 08:00:10
Thời gian Trì Nguyệt ở Thân thành đã được sắp xếp kín, ngoại trừ Đổng San và Vương Tuyết Nha, còn phải đi gặp Trịnh Tây Nguyên một lần. <8br>
Mặc dù về việc hợp đồng, Kiều Đông Dương đã hứa hẹn sau này sẽ giải quyết tốt và chịu tiền bồi thường vi phạm hợp đồng cho cô, nh3ưng ân tình và tiền là hai việc khác nhau. Lúc trước bọn họ gặp khó khăn là Trịnh Tây Nguyên cố hết sức giúp đỡ, kéo bọn họ ra khỏi nước9 sôi lửa bỏng, tiền tài không thể cân nhắc được sự giúp đỡ này. Trì Nguyệt không muốn làm người vô ơn qua cầu rút ván, muốn tự nhận lỗi 6với Trịnh Tây Nguyên.
Sau này anh Trịnh cần tôi làm gì cứ nói một câu là được, dù xông pha khói lửa...
.
Trì Nguyệt không hiểu ánh mắt sâu xa này:
Sao thế?
Trịnh Tây Nguyên che giấu vẻ mặt, nhún vai:
Không sao, cô muốn làm gì thì làm đi, có ông chủ Kiều ở đây, tôi không giữ được cô.
Xin lỗi.
Cô vuốt tóc:
Chúng ta quen biết năm sáu năm rồi, anh hiểu rõ tôi mà. Tôi không bỏ được Nguyệt Lượng , Kiều Đông Dương chỉnh đốn lại công ty hơn nửa năm cũng gần được rồi, cũng nên đưa dự án Nguyệt Lượng Ổ vào danh sách quan trọng. Anh Trịnh, tôi không muốn bỏ lỡ...
Trịnh Tây Nguyên ngạc nhiên nhìn cô.
Đừng đùng đùn5g, tôi không nhận nổi!Trịnh Tây Nguyên hừ lạnh, không thể nhìn rõ cảm xúc thật sự trong nụ cười kia:
Bây giờ chỉ để cô quay một bộ phim, còn chưa cần xông pha khói lửa mà cô đã chuồn mất rồi, đâu dám nghĩ đến sau này...
Khuôn mặt Trì Nguyệt hơi nóng lên.
Bởi vì không lấy được nhân vật nữ chính
Nhặt được vương phi tham tiền
, Trương Tương Quân đã trở mặt với Hào Quang, sau đó chuyển sang đầu quân cho đài Quả Cam, việc này ồn ào rất lâu. Thế nhưng có lẽ không ai biết, lúc mới đầu cô ta chỉ muốn uy hiếp Trịnh Tây Nguyên để anh ta nhận ra tầm quan trọng của mình... Nhưng cô ta đã nghĩ sai rồi. Trịnh Tây Nguyên không chỉ không giữ cô ta lại, thậm chí còn có thái độ chia tay vô cùng vui vẻ, sảng khoái đồng ý không lấy cả tiền bồi thường vi phạm hợp đồng.
Điều này thật xấu hổ. Trương Tương Quân tức đến mức bật khóc.
Chứ sao! Tôi đã từng lừa anh chưa?
Có lúc nào cô không lừa tôi?
Trịnh Tây Nguyên hừ lạnh:
Tôi vất vả quá mà. Hạo Quang mất một Trương Tương Quân, khó khăn lắm mới tìm được cô, bây giờ cô cũng muốn đi, tức chết tôi rồi.
Anh Trịnh, anh đừng nói vậy, trong lòng tôi thấy rất khó chịu.
Trì Nguyệt là người ngay thẳng không muốn nợ ân tình, cô hít sâu một hơi rồi nói:
Nếu sau này anh có việc nào cần tôi, cứ nói một câu là được, tôi sẽ đến ngay, không tính phí.
Trịnh Tây Nguyên nhướn mày:
Thật sao?
Thế nhưng Trịnh Tây Nguyên suy nghĩ khác cô ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.