Chương 12: Băng hệ pháp bảo.
-
Dị Giới Y Tiên
- Hán Bảo
- 1743 chữ
- 2019-03-08 05:01:26
Tiên khí của Phương Vân đi theo ma lực của Phương Vũ, hòa tan vào trong cơ thể của Phương Vũ, theo thời gian trôi đi, cực linh hàn khí không ngừng bị ma lực cuốn vào bên trong cơ thể của Phương Vũ.
Quá trình này diễn ra không mấy nhanh, Phương Vũ phải dùng mất bốn ngày thời gian mới hoàn toàn hấp thu hết viên cực linh hàn châu lúc trước, mà lúc này số lượng cực linh hàn khí càng lớn hơn rất nhiều so với trước kia, nên động tác của ma lực chậm chạp hơn hẳn.
Gần một giờ, số lượng cực linh hàn khí mà ma lực hút được chưa tới một phần vạn, nếu cứ duy trì tốc độ như vậy, mỗi ngày Phương Vũ hấp thu một giờ, ít nhất cũng cần hai đến ba năm mới có thể lần nữa hút cực linh hàn châu thành một cái xác khô.
Thế nhưng, điều khiến cho Phương Vân bất ngờ đó là sau khi cực linh hàn khí vào trong cơ thể của Phương Vũ, không ngờ lại tự động chữa trị tinh thần lực bị tổn thương của Phương Vũ.
Thực ra thì khi tinh thần lực bị tổn thương, cơ thể có thể chữa trị theo bản năng, nhưng thời gian rất dài, vì thế có rất nhiều tu chân giả sau khi thần niệm bị thương, vài năm thậm chí vài chục năm sau cũng không thể khôi phục lại, tinh thần lực cũng giống thế.
Thế nhưng cực linh hàn khí lại phát huy tối đa đặc tính riêng, đó chính là bổ khuyết, được cơ thể sử dụng theo bản năng, cực linh hàn khí giống như một hố sâu, không ngừng chữa trị tinh thần lực cho Phương Vũ.
Vốn Phương Vân đang buồn rầu tìm cách trị khỏi tinh thần lực cho Phương Vũ, tuy hắn có nhiều biện pháp chữa trị, nhưng đều cần tu vi nhất định.
Với tu vi Tụ Khí trung kỳ lúc này, vừa không có đan dược, vừa không thể luyện chế đan dược, thậm chí phần lớn tiên thuật cũng đều bị hạn chế, nếu muốn chữa khỏi cho Phương Vũ, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Chẳng qua, Phương Vân cảm thấy tốc độ này không mấy nhanh, nếu cứ tiến triển như thế, ít nhất cũng cần một tháng Phương Vũ mới có thể hoàn toàn bình phục trở lại.
Phương Vân nhìn cực linh hàn châu trong tay, trầm tư chốc lát, bỗng nhưng nở một nụ cười thâm ý.
"Nếu cực linh hàn khí có thể giúp lão tứ khôi phục lại, ta đây liền châm thêm lửa cho nó!" Phương Vân thu hồi cực linh hàn châu, một đạo văn đánh lên bề mặt cực linh hàn châu.
Đạo văn đại biểu cho thiên đạo, đại biểu cho điều chí lý, cũng có thể nói đó là văn tự dẫn động thiên địa.
Bất đồng đạo văn thì hiệu quả cũng không như nhau, một số đạo văn có thể thi triển tiên thuật, một số đạo văn dùng để luyện khí hoặc luyện đan, còn có một số đạo văn dùng để bảy trận.
Có thể nói, đạo văn là một môn học vấn, nắm giữ càng nhiều đạo văn thì chuyện có thể làm càng nhiều, thậm chí có thể dùng để tu luyện hoặc tăng trưởng tu vi.
Năm đó Phương Vân cướp đoạt vô số môn phái, tự nhiên lấy đi không ít đạo văn quí báu, rất nhiều môn phái đều lén chứ riêng một mình rất nhiều đạo văn quí báu, đối với bảo tàng lớn như thế thì Phương Vân cũng chẳng bày đặt ra vẻ, làm như không thấy.
Một nhóm đạo văn đánh sâu vào trong cực linh hàn châu, ánh sáng màu xanh do cực linh hàn châu tỏa ra càng thêm lộng lẫy, Phương Vân dẫn động thiên địa khí, mạnh mẽ quán nhập vào trong cực linh hàn châu.
Hắn muốn luyện chế viên cực linh hàn châu này thành một pháp bảo, đương nhiên pháp bảo này vẫn như trước đó, là một pháp bảo bất nhập lưu, bởi vì dùng tu vi hiện tại của Phương Vân thì chỉ có thể làm như thế, huống chi cho dù hắn có luyện chế ra một kiện pháp bảo thượng phẩm thì Phương Vũ cũng không thể khống chế được.
Phương Vân quán nhập thiên địa linh khí vào trong cực linh hàn châu, sau đó ém nhẹm trong đó, đồng thời khắc một trận pháp nho nhỏ trên bề mặt cực linh hàn châu, dùng để hấp thu thiên địa linh khí, để thiên địa linh khí bên trong không ngừng sinh sôi.
Như thế sẽ không giống như trước đó, mới hai ba ngày đã bị Phương Vũ hấp thu sạch sành sanh, trở thành một kiện pháp bảo vứt đi.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất đó là, Phương Vân muốn dùng viên cực linh hàn châu này dung hợp với tinh thần lực của Phương Vũ, để cho nó có thể chủ động chữa trị tinh thần lực cho Phương Vũ, mà không phải như lúc này, dựa vào ma lực từ từ hấp thu cực linh hàn khí, tiến hành quá trình chữa trị chậm chạp như thế này.
Tuy rằng tu vi của Phương Vân không cao, nhưng luyện chế pháp bảo đơn giản như thế này lại rất thông thạo, chẳng qua mới một giờ, cực linh hàn châu đã hoàn thành, trở thành một kiện pháp bảo tiếp cận hạ phẩm.
Tuy nhiên ánh sáng của cực linh hàn châu tắt lịm, nếu hào quang này cứ phóng thích mạnh như thế, chỉ tổ khiến cho thọ mệnh của cực linh hàn châu ngắn lại.
Việc tiếp theo là giúp cực linh hàn châu liên kết với tinh thần lực của Phương Vũ, quá trình này so với luyện chế pháp bảo thì phức tạp hơn rất nhiều.
Tinh thần lực của con người rất yếu ớt, chỉ bị thương một chút thôi đã có ảnh hưởng rất lớn, nếu đổi lại là một số công kích đặc thù, có thể khiến người khác trở thành người thực vật hoặc một tên ngốc.
Phương Vân dùng thần niệm của mình câu động tinh thần lực của Phương Vũ, bản thân thần niềm cũng có thể coi như là tinh thần lực, tuy nhiên tính chất của cả hai lại khác nhau, giống như sự khác biệt giữa người thường cùng người tu chân.
Thần niệm là do tu luyện tinh thần lực, là cảm ngộ về linh hồn, ngưng tụ thành đạo tâm của mình, thành tựu vô thượng tinh thần linh thể.
Tuy rằng sau khi chuyển thế thì tu vi của Phương Vân mất hết, nhưng phần linh hồn này lại bất diệt, đạo tâm viên mãn, cho dù cơ thể của Phương Vân đã bị hủy, nhưng vẫn như trước có được vô thượng tinh thần linh thể.
Tuy nhiên, lúc này Phương Vân không có cách nào dùng thần niệm thao túng thiên địa, bởi vì cơ thể của hắn không thừa nhận nổi.
Thần niệm cùng tu vi giống như hai cung thiên bình, có thể cao cũng có thể thấp, nhưng tuyệt đối không thể vượt qua bảy thành, nếu tu vi quá cao, đạo tâm quá thấp thì sẽ đọa nhập ma đạo, chịu sự thao túng của bản năng, trở thành nô lệ của sức mạnh.
Còn nếu thần niệm quá mạnh, thì sẽ khiến cơ thể hủy hoại, bởi vì sức mạnh của thần niệm tuy có thể xé trời cắt đất, nhưng cũng đồng thời xé rách cơ thể của chính mình.
Tuy nhiên không hiểu vì sao, sau khi Phương Vân chuyển thế, thần niệm tuy vô cùng mạnh mẽ, nhưng cơ thể không vì thể bị hủy hoại, dường như giữa cơ thể cùng thần niệm có một sự cân bằng, chỉ cần không chủ động phá tan sự cân bằng đó thì Phương Vân sẽ không có nguy hiểm quá lớn, cho nên hắn rất ít dùng tới thần niệm, cho dù có dùng tới thì cũng hạn chế số lượng thần niệm phóng thức không vượt quá giới hạn của cơ thể.
Nếu hai người ở gần nhau thì sẽ xuất hiện linh hồn cộng minh, loại cộng minh này tùy vào mức độ mà sinh ra cường độ không giống nhau, tỉ như người thân ruột thịt, họ hàng, bạn bè, người yêu hay kẻ thù.
Thiện niệm của Phương Vân chỉ mới chạm nhẹ tới Phương Vũ, thì tinh thần lực của Phương Vũ lập tức bị câu động, một gợn sóng dùng mắt thường không thể nhìn thấy bắt đầu lan tỏa từ cơ thể của Phương Vũ.
Phương Vân cẩn thận liên kết tinh thần lực của Phương Vũ với cực linh hàn châu, quá trình này giống như thắt một cái kết giữa tinh thần lực cùng cực linh hàn châu, nếu như có thể tự động thắt kết thì đơn giản hơn rất nhiều, dù sao Phương Vân cũng là người lạ, cho dù thủ đoạn có cao tới đâu thì cũng phải cẩn thận, không dám qua loa chút nào.
Tuy nói cực linh hàn châu ngay cả hạ phẩm pháp bảo cũng không tới, nhưng tiên khí cùng cực linh hàn khí trong đó rất dày đặc, sau khi Phương Vân liên kết cực linh hàn châu với tinh thần lực của Phương Vũ. Cực linh hàn khí trong cực linh hàn châu lập tức tự động chữa trị cho tinh thần lực của Phương Vũ, hơn nữa tốc độ rất nhanh, so với trước đó, nhanh hơn gấp mười lần, nếu chiếu theo tốc độ như thế, chưa tới hai ngày, Phương Vũ sẽ có thể hoàn toàn bình phục.
Phương Vân để Phương Vũ ở lại phòng mình quan sát một đêm, sau khi xác định cơ thể của Phương Vũ không có gì đáng ngại, lòng mới nới lỏng.
May mà Phương Vũ cũng giống với Phương Vân, mất tích một ngày hai ngày là chuyện bình thường như cơm bữa, nên Phương Hào chẳng hay ho gì cả, còn lão mụ Nạp Lan Nguyệt Như thì không có ở trong nhà.
?77531-Huyen-Ao-Di-The-Y-Tien-Tac-gia-Han-Bao
Huyền Huyễn Võng Du Bạo Cường Lão Ba
truyện hài hước trang bức nhập hố không thì miễn vào
[ Sự Kiện Tháng 3 ] Nữ Thần Tuyệt Sắc Mùa 2