Chương 273: GIÁ TRÊN TRỜI


Thể là Tử La cũng nhận tiện mời Thân Diệc Phàm:
Hay là Thân đại ca cũng ăn sủi cảo với bọn muội đi? Hôm nay Ngô nãi nãi và8 Nhị tỷ cùng nhau làm sủi cảo. Tay nghề làm sủi cảo của Ngô nãi nãi cực kỳ nổi danh ở thôn mình đấy nhé.

A La thấ3y ngon lắm, là sủi cảo ngon nhất mà a La được ăn ngoài món mà đại tỷ làm ra. Thân đại ca ăn cùng với A La luôn nhé?

<9br>Thân Diệc Phàm nghe Tử La mời thì hai mắt sáng ngời, nào có lý gì mà từ chối được đây.

Không cần A La giúp một tay sao?

Không cần đâu, muội chiêu đãi Thân đại ca đi.
Tử Đào vừa nói vừa phất tay đi vào phòng bếp.
Xuân Hoa, Hạ Hà cũng đi giúp Nhị tỷ đi.
Tử La thấy vậy thì dặn dò hai người đi giúp đỡ. Hạ Hà cảm thấy nếu mình đi rồi trong sân chỉ còn Tử La và Thân Diệc Phàm thì không vui, nhưng rồi vẫn bị Xuân Hoa lối đi.

Thân đại ca, chúng ta vào phòng khách ngồi đi. Sắp có sủi cảo rồi
. Tử La thấy mọi người đi hết thì vội mời Thân Diệc Phàm vào trong.
Cô bé này, sao lúc ở bên cạnh nàng hắn luôn cảm thấy lòng ngập tràn vui sướng. Từ ngày quen biết Tử La, lúc gặp nàng, hầu như đối với mọi chuyện nàng ấy đều có thể cười hì hì vui vẻ, chính hắn cũng cảm thấy cả người thư thái.
Nghĩ tới đây, nụ cười bên môi lại càng rõ rệt hơn. Sau khi hai người Tử La và Thân Diệc Phàm đến phòng khách trao đổi về chuyện cửa hàng một lúc, Xuân Hoa mới bưng sủi cảo lên mời.
Ôi, thơm quá, lâu lắm rồi A La chưa được ăn sủi cảo. Xuân Hoa tỷ, đã làm sủi cảo xong hết chưa?
Tử La vừa thấy đã bị hấp dẫn ngay.
Quả nhiên, Tử La vừa né qua, Tử Đào đã ra vẻ muốn đánh nàng. Thật ra, Tử La không né Tử Đào cũng không đánh nàng thật, nàng cũng chỉ muốn đùa giỡn mà thôi.
Thân đại ca, huynh thấy sủi cảo thế nào, ngon không?
Tử La hỏi Thận Diệc Phàm.

Ừ, ngon lắm
. Thân Diệc Phàm cũng tán thưởng theo, nhưng mà đúng là sủi cảo này ngon thật, có hương vị của gia đình. Ăn sủi cảo xong, Tử La thỏa mãn nói:
Hôm nay ở ngoài cả ngày, vừa về nhà được uống nước nóng, ăn cái gì đó nóng, cảm giác thật tốt
.
A La nói phải
. Thân Diệc Phàm cũng cảm thấy Tử La nói đúng, hắn cũng có cùng cảm giác đó.
Đúng rồi, hôm nay Thân đại ca và A La đi xem cửa hàng thế nào rồi? Chọn được chỗ tốt chưa?
Tử Đào hỏi.
Xem được năm chỗ, nhưng mà chưa quyết định được
. Tử La đáp lại.

Muội nói nghe thử muốn chọn một chỗ như thế nào?
Tử Đào tò mò hỏi. Tử La nghe vậy thì liếc nhìn về phía Thân Diệc Phàm. Tuy nàng cảm thấy chuyện địa điểm không có gì là không nói được, nhưng dù sao đây cũng là chuyện hợp tác giữa nàng và Thân Diệc Phàm, Tử La cảm thấy vẫn nên tôn trọng ý kiến của hắn thì tốt hơn.

Ngô nãi nãi, Thiết Ngưu Ca và mấy tỷ muội Tam Nha đâu ạ?
Tử La hỏi.
Nói thế nào mọi người cũng không chịu ăn chung với chúng ta, tỷ thấy vậy nên có cất lại rồi
. Tử Đào nói.
Vậy cũng được, chúng ta ăn thôi.
Tử La nghe vậy cũng biết mấy tỷ muội Giang Tam Nha ngại Thân Diệc Phàm ở đây nên không sang, thế là mọi người bắt đầu ăn.
Tử La thấy vẻ mặt thèm thuồng nhìn chằm chằm sủi cảo trên bàn của Hạ Hà, thể là nàng bảo Xuân Hoa, Hạ Hà, Nhật Nguyệt, Nhị Nguyệt và cả Thư Mặc cùng ngồi xuống ăn chung. Thư Mặc theo Thân Diệc Phàm đến nhà Tử La nhiều lần cũng biết, trước giờ nàng rất hào phóng với người hầu, hơn nữa Thư Mặc cảm thấy người hầu ở đây nhận được sự tôn trọng mà những chỗ khác không bao giờ có được. Phải nói là tỷ muội Tử La không đối xử với họ như hạ nhân, mà ánh mắt lẫn cách hành xử của họ đều bình đẳng như nhau.
Thân Diệc Phàm thấy Tử La nhìn hắn, đương nhiên cũng hiểu được ý nàng. Mặc dù Thân Diệc Phàm cũng cảm thấy việc này không có gì cần phải bảo mật đến vậy, nhưng thấy Tử La lo nghĩ vì mình như thế, hắn cũng thấy vui mừng. Thế là Thân Diệc Phàm kể lại năm chỗ mà họ đi xem ngày hôm nay.

Ừm đúng là có vẻ hơn khó, chọn một chỗ rộng rãi ở phố Bạch Ngọc thì giá chắc chắn sẽ cao, có một chỗ khác ở ngoại thành thì rẻ hơn một chút, nhưng tiếc là đường xá không ổn. Có chỗ nào cũng được, giá cả thích hợp thì diện tích nhỏ quá. Thân đại ca và A La xem hết năm chỗ thì dự định thế nào?
Nghe Thân Diệc Phàm tỉ mỉ kể lại, Tử Đào cũng hỏi luôn.
Xuân Hoa đứng bên cạnh Hạ Hà. Quen biết bao nhiêu năm, sao nàng không hiểu suy nghĩ của Hạ Hà cho được, thế là vội vàng kéo Hạ Hà một cái.
Hạ Hà bị Xuân Hoa kéo thì cũng hiểu ra ngay, các nàng đang ở bên ngoài phải gắng mà nhịn xuống, thấy mấy người Tử La chuẩn bị lên xe ngựa thì vội vàng theo sau.

Thưa Tam tiểu thư, đã làm xong rồi ạ, còn một ít sủi cảo lát nữa Nhị tiểu thư sẽ bưng lên
. Xuân Hoa vừa nói xong thì mọi người lần lượt bước vào.

Ăn nào
. Tử Đào vừa vào vừa gọi.
Đây chính là lý do đã thay đổi cách nhìn của Thư Mặc với tỷ muội Tử La.
Ôi, Nhị tỷ, Ngô nãi nãi tay nghề giỏi quá, sủi cảo còn ngon hơn lần trước tỷ làm, ngon ghê
. Tử La vừa ăn vừa khen.
Muội được lắm A La, muội ăn còn không quên nói móc ta nữa. Trong số này ta cũng làm nhiều lắm đấy
.

Ha ha, đúng là danh sự xuất cao đồ, có Ngô nãi nãi chỉ giáo, tài nghệ của Nhị tỷ càng ngày càng tiến bộ
. Tử La vừa nói vừa chuẩn bị chạy trốn.

Được
.
Thân Diệc Phàm theo năng vào phòng khách. Dưới ánh tà dương, từ phía sau nhìn lại, Tử La giống hệt như một cô yêu tinh dẫn đường, hắn bất giác mỉm cười.

Nhìn xem đây. Ở nhà có Đại ca che chở, ở đây thì có Thần đại ca giúp đỡ, xem ra tỷ không mắng được muội rồi.

Nhị tỷ không phải mắng A La thì càng tốt chứ sao.
Tử Đào chỉ cảm khái vậy thôi, không ngờ Tử La lại theo đó leo lên, nàng cũng bị chọc đến buồn cười.

Hừ, muội chờ đó đi, tỷ cho sủi cảo vào nồi. A La dẫn Thân đại ca đến phòng khách chờ chút đi.
Sau khi quay về nhà, vừa vào đến tiền viện họ đã thấy Ngô bà bà từ trong bếp đi ra.

Ngô nãi nãi à, sủi cảo bữa tôi đã làm xong chưa ạ? A La dẫn bằng hữu về nhà nếm thử tài nghệ của Ngô nãi nãi đó.
Tử La bước nhanh tới trước mặt bà, cười cười nói nói.
A La tiểu thư về rồi sao! Ngô nãi nãi đã chuẩn bị sủi cảo xong từ sớm, chỉ chờ tiểu thư về thôi đấy.
Ngô bà bà nghe vậy thì cười từ ái đáp.

Thế Thân đại ca mặt dày6 ăn ké một bữa sủi cảo với A La vậy.

Hạ Hà nghe Thân Diệc Phàm nói vậy thì âm lầm lườm hắn một cái, hóa ra cũng b5iết là mình mặt dày đấy hả! Đã biết vậy rồi sao vẫn còn đồng ý!

Vậy thì tốt quá, bọn cháu đi cả ngày cũng đói bụng lắm rồi.
Tử La đáp.
Được, được, vậy Ngô nãi nãi đi giúp Tử Đào tiểu thư nấu sủi cảo. A La và vị thiếu gia này cứ đến phòng khách chờ một chút nhé. Xong nhanh thôi.


Ngô nãi nãi đến cửa hàng phía trước gọi cả Thiết Ngưu ca về ăn chung luôn nhé. Ở đây có A La là được rồi.
Tử Đào thấy Ngô bà bà vừa nói vừa đi vào nhà bếp thì sợ nàng mệt nên vội vàng ngăn cản.
Tử La mới nói xong thì đúng lúc Tử Đào cũng vừa ra khỏi phòng bếp, nghe thể thì tiếp lời:
Đúng đó, A La nói đúng đó. Ngô nãi nãi ra cửa hàng gọi Thiết Ngưu ca đi. Ở đây có bọn cháu là được rồi.

Được, để bà già đi gọi Thiết Ngưu đây.
Ngô bà bà cũng đoán hẳn là mấy tỷ muội Tử La có lời muốn nói, thế là bà thức thời đồng ý, đi tới cửa hàng phía trước.
A La, Thân đại ca, mọi người về rồi à.
Tử Đào chào hỏi.

Vừa về đây thôi. Nhị tỷ ơi bọn muội đói quá, có thể nấu sủi cảo ăn chưa?

Cái con mèo ham ăn này, Thân đại ca còn ở đây, muội không sợ mất mặt hả.
Tử Đào giận mắng.
Ha ha, Thân đại ca không phải người ngoài, hơn nữa A La đói thật, có gì mà mất mặt chứ. Nhị tỷ ơi, chúng ta nhanh đi nấu sủi cảo đi.


Đi đi, tránh sang một bên, đừng cản trước mặt tỷ. Muội còn lý luận nữa. Nữ hài tử gì mà cả ngày chỉ nghĩ đến ăn thì giống cái gì chứ.
Tử Đào dở khóc dở cười, nào có cô nương nhà ai vừa vào cửa đã nghĩ tới ăn đây.

Tử Đào muội muội, A La đi xem cửa hàng với ta cả ngày nên đói lắm đấy.
Thân Diệc Phàm không nhịn được phân bua giúp Tử La.

A La nói trước đi
. Thân Diệc Phàm muốn nghe ý kiến của Tử La trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Điền Viên Cẩm Tú.