Chương 313: TẤM LÒNG THÂN DIỆC PHÀM


Nghĩ tới đây, Tử Hiên cảm thấy có chút đứng ngồi không yên!

Nhưng mà, bây giờ quay lại mua khuyên tai cũng không k8ịp, tình cảnh này xác thực là quá muộn rồi, hơn nữa Tử La còn đang đợi trong xe ngựa. Vì thế, Tử Hiên bèn quyết định ngày3 mai lại đến Vạn Sức Lâu mua đổi khuyên tai kia. Dù sao trang sức kim cương giá cả phi phàm, nhất thời cũng không sợ bị b9án mất.

Ngày hôm sau, sáng sớm Tử Hiên đã cùng Cảnh Nhị tới Vạn Sức Lâu! Tiểu nhị Vạn Sức Lâu vừa mới mở cửa khôn6g lâu đã nhìn thấy hai người Tử Hiến đi tới. Do hôm qua đám Tử La ở Vạn Sức Lâu mua có tới gần hai vạn lượng bạc tiền tra5ng sức, khách hàng lớn như vậy cũng không phải ngày nào cũng gặp! Cho nên, vừa thấy Tử Hiến đến, tiểu nhị cửa hàng đã nhanh chóng chạy ra đón tiếp.
Công tử ngày mới tốt lành! Hôm nay công tử đến không biết muốn xem gì?

Buổi sáng tốt lành, hôm nay chúng ta tới là muốn xem lại bộ trang sức hồng bảo thạch ngày hôm qua!
Tử Hiên vừa nói với tiểu nhị xong, thì vừa hay chưởng quỹ Vạn Sức Lâu cũng đi từ trên lầu xuống, nhìn thấy Tử Hiên bèn nhiệt tình đón tiếp.
Công tử sớm như vậy đã quang lâm cửa hàng, không biết hôm nay ngài muốn xem trang sức gì?


Hả?! Tử Hiên trợn tròn mắt,
Trang sức này bị người ta mua mất rồi?


Đúng vậy, công tử! Nhưng mà nói thật, cho dù không ai đến mua, trang sức hồng ngọc đó ông chủ chúng ta cũng dặn dò không thể bán lẻ. Dù sao bộ trang sức đó là thiết kế nguyên bộ, kết hợp với nhau mới càng làm nổi bật vẻ đẹp của nó, nếu đem bán lẻ, sẽ rất khó bán. Cho nên công tử...

Chưởng quỹ thấy dáng vẻ tiếc nuối của Tử Hiên thì nhịn không được giải thích, ý tứ chính là Tử Hiên không cần tiếc nuối, trang sức kia dù chưa có bán đi, Tử Hiên cũng không thể mua lẻ đôi khuyên tai trong đấy được.

À, là thế này, hôm nay chúng ta tới là muốn hỏi bộ trang sức hồng bảo thạch chúng ta xem ngày hôm qua, không biết chưởng quỹ có thể bán đôi khuyên tai trong đó cho chúng ta không? Thật không dám giấu giếm, chúng ta không mua nổi cả bộ trang sức đó, nhưng lại thật sự thích đôi khuyên tai kia, cho nên mới nghĩ không biết có thể mua riêng nó hay không.
Tử Hiên nói ra mục đích tới đây của mình.

Công tử hỏi là bộ trang sức kim cương hai mươi vạn lượng bạc kia?
Chưởng quỹ hỏi.

Đúng vậy!

Cái này thật không khéo, hôm nay lúc chúng ta vừa mới mở cửa đã có một vị gia tới mua bộ trang sức hồng bảo thạch đó mất rồi!


Được, vậy Thân đại ca cùng A La đi dạo phố thư giãn, chúng ta ra phố chơi đùa cả ngày được không?
Thân Diệc Phàm đứng lên cười đề nghị.
Chúng ta không phải đi đặt mua đồ cưới cho Uyển Nhi tỷ sao?

Đặt mua đồ cưới cũng đâu gây trở ngại cho việc chúng ta đi dạo phố. Chúng ta có thể vừa đi dạo phố vừa xem đồ cưới cho Uyển Nhi, A La nói đúng không?

Dạ! Cũng đúng! Mua sắm đồ đạc cũng chính là một loại hưởng thụ!
Tử La cũng cảm thấy cảm giác đi mua sắm cũng không tệ lắm. Kế tiếp, Tủ La và Thân Diệc Phàm quả thật là gần như dạo bộ trên phố cả ngày.
Thân Diệc Phàm nói đi dạo phố thư giãn quả thật chính là như vậy. Hôm nay, Tử La và Thân Diệc Phàm chúng là dạo phố ăn uống vui chơi, cũng không giống ngày hôm qua chỉ đi đặt mua đồ cưới cho Thân Uyển Nhi. Cho nên qua một ngày này, Tử La ngoại trừ cảm thấy ăn cực kỳ no, bọn họ thực ra cũng không mua được mấy thứ làm đồ cưới cho Thân Uyển Nhi.

Ai! Thân đại ca, hôm nay chúng ta mỗi việc ăn cũng đã đi qua bốn gian tửu lâu, mà đồ cưới của Uyển Nhi tỷ chúng ta còn chưa mua được gì đâu!
Sau khi dùng xong cơm chiều từ gian tửu lâu cuối cùng đi ra, Tử La thấy sắc trời đã muộn, rốt cuộc nhịn không được nói.
Nghe chưởng quỹ nói vậy, Tử Hiên sao còn không rõ,
Quấy rầy chưởng quỹ rồi!


Công tử đừng khách khí! Hoan nghênh ngài lần sau lại tới!

Không thể mua được khuyên tai hồng ngọc kia, Tử Hiên tuy rằng rất thất vọng, nhưng cũng đã là chuyện không còn cách nào. Cho nên Tử Hiên chỉ có thể nghĩ chờ tương lai bọn họ có năng lực hơn, đến lúc đó sẽ lại đền bù cho Tử La là được!
Rời khỏi Vạn Sức Lâu, Tử Hiên phải đi cửa hàng Malathang trên Phủ Thành thị sát.
Tử Hiên nghĩ hắn nhất định phải cố gắng kiếm thật nhiều bạc, tương lai mới có thể cho bọn Tử La những gì tốt nhất! Mà lúc này, Thân Diệc Phàm cũng đã lại tới tòa nhà mà đám Tử La đang ở!

A La, hôm nay Tử Hiên không ở nhà sao?
Thân Diệc Phàm hỏi.
Vâng! Nhị ca buổi sáng đã ra ngoài, nói là có chuyện tình buôn bán phải làm. Lúc A La dậy đã thấy Nhị ca xuất phát rồi!
Thân Diệc Phàm nghe thấy tin tức như thế không khỏi vô cùng mừng rỡ, nhưng trên mặt vẫn không biểu lộ gì.

Vậy hôm nay A La lại cùng Thân đại ca đi mua vài thứ được không? Mấy thứ hôm qua mua được, lúc về huynh kiểm kê một chút, cảm thấy làm đồ cưới cho Uyển Nhi vẫn thiếu chút, cho nên hôm nay lại nghĩ muốn nhờ A La đi cùng huynh chọn thêm vài thứ!


Vậy sao? Vậy hôm nay Thân đại ca chúng ta sẽ đi mua cái gì vậy?

Thân Diệc Phàm cũng nào biết hắn lại muốn mua cái gì. Thật ra, việc mua thêm đồ cưới cho Thân Uyển Nhi lúc nào mà chẳng được, hơn nữa đồ cưới của Thần Uyển Nhi hắn cũng đã chuẩn bị cực kỳ đầy đủ! Hôm nay hắn chẳng qua là muốn tìm cớ cùng Tử La ra ngoài thôi!

Thân đại ca, huynh làm sao vậy? A La nói sai cái gì sao?
Thấy Thân Diệc Phàm yên lặng, hơn nữa sắc mặt cũng không tốt lắm, Tử La không khỏi có chút không yên hỏi han.
À! Không việc gì! Thân đại ca vừa mới nghĩ đến vài vấn đề buôn bán, cho nên mới thất thần, A La không cần phiền lòng!
Thân Diệc Phàm nghe vậy, ngay lập tức phản ứng lại.
A La đương nhiên sẽ không bởi vì việc nhỏ này mà oán giận Thân đại ca rồi! Nhưng mà, việc buôn bán của Thần đại ca gần đây bận rộn lắm không?


Cũng có chút! Này không sao, hiện giờ cũng đã thư thả hơn nhiều rồi!

Là vậy nha! Nhưng mà Thân đại ca, bận bịu chuyện buôn bán cũng không sao, nhưng Thân đại ca huynh cũng nên chú ý kết hợp làm việc và nghỉ ngơi mới tốt, cũng không thể vì chuyện buôn bán mà làm thân thể mệt nhọc quá độ, như vậy sẽ không đáng giá!
Tử La nghe vậy quan tâm mà nhắc nhở. Tử La cảm thấy từ khi Thần Diệc Phàm tách khỏi Thân phủ xong, hắn làm việc càng ngày càng liều mạng, nghe nói ngoại trừ hợp tác cùng nàng mở tửu lâu, Thân Diệc Phàm còn mở xưởng rượu buôn bán, hơn nữa quy mô còn rất lớn.
Sợ rằng Thân Diệc Phàm vì chuyện tình nhân phủ mà có áp lực rất lớn, hiện giờ mới làm việc liều mạng như vậy, cho nên Tử La không khỏi nhắc nhở Thân Diệc Phàm một câu. Thận Diệc Phàm nghe Tử La nói như vậy, rồi lại nhìn vẻ thân thiết với hắn trên mặt Tử La, trong lòng không khỏi ấm áp!
Vì thế, Thân Diệc Phàm đáp:
Đi xem xem có gì thích hợp đều mua thêm một chút đi!

Cũng được! Nhưng mà Thân đại ca huynh thật yêu thương Uyên Nhi tỷ, nếu A La cũng là muội muội của huynh thì tốt rồi!
Tử La nghe vậy đùa giỡn nói. Thân Diệc Phàm nghe Tử La nói vậy, trong lòng không khỏi mất mát!
Xem ra, những cố gắng trước đó của hắn vẫn không có hiệu quả, hiện tại Tử La vẫn không hiểu được tấm lòng của hắn. Hỏng bét nhất chính là, hiện giờ Tử La dường như không có chút ý tưởng nào về phương diện nam nữ với hắn!
Thân Diệc Phàm càng nghĩ lại càng thấy chán nản!
Nghĩ thầm rằng, Tử La vẫn là quan tâm tới hắn. Có lẽ ngoại trừ mẫu thân và muội muội, cũng chỉ có mấy huynh muội Tử La quan tâm hắn.
Cho nên, Thân Diệc Phàm nghĩ, hiện giờ Tử La không rõ ý tử của hắn cũng không vấn đề gì, không có ý nghĩ nam nữ với hắn cũng không quan trọng. Một ngày nào đó hẳn sẽ làm Tử La hiểu tấm lòng của hắn, cũng sẽ yêu hắn! Vì thế, nghĩ tới đây, Thân Diệc Phàm không khỏi sáng tỏ thông suốt!
A La thật là quan tâm Thân đại ca nha! Làm sao bây giờ, Thân đại ca hiện giờ rất cảm động đấy!
Thân Diệc Phàm nói xong, nhìn Tử La ngồi đối diện hắn, không khỏi vô cùng thân thiết mà đưa tay véo mặt Tử La. Tử La cảm thấy ánh mắt Thân Diệc Phàm nhìn mình có chút kỳ quái. Tuy rằng nàng nhìn không hiểu, nhưng cũng cảm thấy có chút không được tự nhiên. Vì thế, Tử La nhanh chóng cười nói:
Thân đại ca nếu thật sự cảm động như vậy, lát nữa nhớ mua thật nhiều đồ ăn ngon cho A La là được!
Thân Diệc Phàm nhìn A La như đứa nhỏ giận dỗi, không khỏi trong lòng lại cười thầm, nha đầu này tính tình quả nhiên vẫn như trẻ con!

Được, A La muốn ăn bao nhiêu cũng được!

Chúng ta mau xuất phát đi!
Tử La cảm thấy ánh mắt Thân Diệc Phàm nhìn mình hôm nay thật sự càng ngày càng quái lạ, vì thể nhanh chóng nói sang chuyện khác.

Không sao! A La không phải nói Thân đại ca cần thư giãn sao? Hơn nữ đồ cưới của Uyển Nhi sau này chúng ta vẫn còn rất nhiều thời gian để đặt mua, cho nên không vội!
Thân Diệc Phàm trả lời, tiếp theo bèn đề nghị với Tử La:
À! Đúng rồi, một lát Thân đại ca mang A La tới một chỗ!

Chỗ nào?
Tử La không khỏi tò mò ngẩng đầu hỏi. Tử La vừa ngẩng đầu, Thân Diệc Phàm đã thấy được đôi mắt to tròn trơn bóng như nước kia, ánh mắt trong suốt không nhiễm một chút thế tục. Thân Diệc Phàm thấy vậy, nhịp tim không nhịn được mà đập nhanh hơn!


Thân đại ca, huynh không sao chứ?
Thầy Thân Diệc Phàm không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm mình, Tử La không nhịn được hỏi.

Tử La cảm thấy Thận Diệc Phàm hôm nay thật sự có chút không bình thường, này đã không biết là lần thứ mấy Thân Diệc Phàm nhìn nàng kỳ quái như vậy!



À! Không có việc gì!
Thân Diệc Phàm nghe vậy, lúc này mới phản ứng lại hắn lại nhìn Tử La đến ngây người rồi.


Vậy Thân đại ca huynh muốn dẫn A La đến chỗ nào nha?
Thấy Thân Diệc Phàm rốt cuộc cũng rời mắt khỏi mình, Tử La cảm thấy cả người đều thả lỏng.


Đó là một bí mật, một hồi A La muội đi sẽ biết!
Thân Diệc Phàm kín như bưng nói!

Nhưng... nhưng hiện tại trời đã không còn sớm, chúng ta hẳn là nên trở về thôi!
Tử La thấy thời gian đã không còn sớm thì có chút do dự.
Không sao! Cái này buổi tối đi mới tốt! Như vậy mới có thể làm cho A La muội cảm nhận được hết sự tuyệt diệu của nó!
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Điền Viên Cẩm Tú.