Chương 391: Bắt cóc



A La


Thân Diệc Phàm nhận ra lúc này đây hắn có vô vàn lời muốn nói, nhưng bây giờ khi Tử La xuất hiện trước mặ8t hắn, hắn lại không biết phải nói gì. Thế là sau khi đến gần Tử La, hắn chỉ biết gọi tên nàng rồi im bặt, đôi mắt nhìn3 nàng đầy phức tạp. Lúc này đây Thân Diệc Phàm cảm thấy tất cả ngôn ngữ đều trở nên bất lực. Tử La vừa nhìn thấy hắn cũ9ng sững sờ. Khi đối mặt với Thân Diệc Phàm, tâm trạng của nàng cũng vô cùng phức tạp... Sau khi tỉnh lại, nghe mấy huyn6h đệ Tử Thụ kể lại chuyện xảy ra trong hai ngày nàng hôn mê, nàng cũng biết Thân Diệc Phàm lấy Bách Thảo Hoàn ra ép họ 5phải đồng ý gả năng cho hắn, hắn mới chịu đưa Bách Thảo Hoàn. Đối với chuyện này, Tử La không thể không thất vọng về Thân Diệc Phàm được. Nàng không ngờ Thân đại ca mà nàng quen lại lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, lấy điều đó ra để ép nàng. Nhưng mà, Thân Diệc Phàm đã làm như vậy thật, nàng có thể hiểu con người ta đôi khi sẽ ích kỷ, Thân Diệc Phàm cũng vì mưu cầu lợi ích cho mình mới làm thế, cũng không thể bảo rằng hắn sai, nhưng mặc dù có thể hiểu được cách làm của hắn nhưng trong lòng nàng lại không thể tiếp chấp nhận. Cho nên bây giờ nàng không trách Thân Diệc Phàm, nhưng không thể đối xử với hắn như ngày trước.
Sau khi nghe được những chuyện đó, nàng phải mất rất nhiều thời gian mới tiêu hóa được hết. Mặc dù thời gian trước nàng vẫn luôn biểu hiện là những lời đồn đại bậy bạ ngoài kia không đáng bận tâm một chút nào, nhưng thực ra trong lòng nàng vẫn thấy khó chịu.
Có huynh đệ Tử Thụ bảo vệ, rất ít khi nàng phải nghe những lời đồn đại đó, cho dù không có ý nghe nhưng cũng nghe được không ít lần, toàn những điều đáng sợ, nàng cũng biết mới nhiều đó đã khó nghe đến vậy thì lời đồn ngoài kia còn đến mức nào đây.

Thân đại ca sang đây thăm A La.

Nghe Thân Diệc Phàm nói thẳng như vậy, nhất thời Tử La lại không biết phải đáp lại thế nào cho phải. Nàng cũng không thể nói hắn bây giờ thấy người rồi thì đi đi, nàng cũng phải về nhà. Thể là Tử La bèn đáp:
Ồ, ra vậy.
Sau đó thì không biết nói gì.
Hơn nữa đó không hẳn là tất cả, sở dĩ lần này mấy huynh muội Tử La quyết định kéo dài khoảng cách với Thân Diệc Phàm cũng là vì họ có tra được nhiều chuyện liên quan đến những nghi ngờ trước kia, mà những chuyện này đều có liên quan đến Thân Diệc Phàm.
Đầu tiên là chuyện gặp phải giặc cướp lúc nàng và Thân Diệc Phàm cùng nhau đi đến phủ Mạc Bắc, cộng thêm chuyện gặp cướp khi họ đi đến Thanh Thủy tự.

Thân đại ca, có một số chuyện chúng ta đều hiểu cả, cũng không cần phải nói rõ ra, cứ giữ thể diện cho đối phương đi, vậy nên...

Ta không hiểu, ta không hiểu! Nếu như ta có làm chuyện quá đáng thì cũng vì ta yêu A La mà, cho nên muội không thể dễ dàng phán ta tội chết được, ta không phục.

Thân đại ca, huynh sai rồi, không phải vì huynh làm những chuyện đó mà A La mới từ chối huynh. Từ đầu A La đã xem huynh như là ca ca rồi, dù không có những chuyện khác A La cũng sẽ không đồng ý hôn sự này. Điểm ấy A La đã trả lời rõ ràng với huynh từ trước, cho nên đừng vì A La mà làm thêm gì nữa, huynh như vậy khiến A La cảm thấy xa lạ lẫm.


A La, không phải vậy, không phải vậy đâu, muội nói với ta không phải là vậy đi?
Thân Diệc Phàm nghe Tử La khẳng định lần thứ hai, hắn biết giờ có muốn lừa mình dối người cũng không làm được nữa,
A La, có phải muội thích ai khác nên mới từ chối ta phải không? Muội nói đi người đó là ai? Có phải là Dung Phong gì đó không?
Tử La thấy Thần Diệc Phàm kích động như vậy, cũng không biết tại sao hắn lại đoán là nàng thích Dung Phong, mặc dù không hiểu vì sao Thân Diệc Phàm nghĩ vậy nhưng nàng vẫn nghĩ nên giải thích một chút, dù sao chuyện này cũng dính líu đến Dung Phong.

Không phải, A La không thích ai cả, cũng không thích Dung đại ca. A La chỉ em Dung đại ca như ca ca hàng xóm thôi, Thân đại ca đừng nghĩ nhiều...


A La, nếu muội còn chưa có người thích, sao muội lại không nghĩ đến ta, A La yên tâm, nhất định ta sẽ tốt với muội.


A La vẫn khỏe, Thân đại ca có chuyện gì không?

Thân Diệc Phàm nghe vậy thì cười khổ, trong mắt nàng vô thức lộ ra vẻ phòng bị và xa cách, khiến lòng hắn bỗng bùng lên một ngọn lửa vô hình.
Cho dù nàng không coi trọng danh tiếng, khuế dự gì đó như những con người ở triều đại này, nhưng bị người ta chỉ trỏ nói nàng quyến rũ nam tử, hồ ly tinh gì đó, trăm phương ngàn kế muốn gả cho nhà giàu này nọ, nàng cũng không dễ chịu chút nào. Tự dưng vô duyên vô cớ phải mang trên mình những tội danh khó nghe như vậy, ai mà không tức giận. Đến mấy hộ tự xưng là
người trong sạch
tự đắc đến cầu hôn kia, nàng còn lười không thèm tức.
Sao nàng ngờ được Thần Diệc Phàm lại có thể đối với nàng như vậy. Nếu nói những việc hắn làm là vì thích nàng, yêu nàng, thì kiểu yêu đó nàng không thể nào chấp nhận nổi.
Không thể không nói, kết quả đó khiến cho các nàng bất ngờ không kịp chuẩn bị.
Tử La cảm thấy Thân Diệc Phàm trước mặt nàng giờ đây đã trở thành một người hoàn toàn xa lạ, không còn là thiếu niên tuấn tú lịch lãm đã tốt tính mua một đống kẹo hồ lô cho nàng trên đường phố náo nhiệt ở trấn Cổ Thủy ngày xưa nữa. Ngay cả Thần Diệc Phàm trở nên như vậy từ lúc nào, các nàng không hề biết.
Nhưng nếu như hai chuyện này vẫn chỉ là nghi ngờ của hai người, thì mấy gia đình mặt dày mày dạn tới nhà họ xin cưới thời gian trước, rõ ràng họ muốn làm xấu đi thanh danh của nàng, giờ họ có thể đoán là do Thân Diệc Phàm âm thầm xúi giục. Còn những chuyện liên quan đến lời đồn giữa nàng và Thân Diệc Phàm càng lúc càng trở nên ầm ĩ, những lời truyền đi khó nghe đến vậy có lẽ cũng là tác phẩm của Thân Diệc Phàm. Bởi vì thời gian trước họ từng nghi ngờ mấy gia đình dồn dập đến nhà nàng cầu hôn, cộng thêm những lời đồn đại độc mồm độc miệng bên ngoài, cho nên Tử Thụ, Tử Hiên từng âm thầm cho người đi điều tra chuyện này. Không ngờ trước đó vài ngày, Cảnh Nhất đã tìm được một số tin tức khiến cho các nàng khiếp sợ hơn.
Mấy huynh muội họ sau khi nghe được tin mà Cảnh Nhất mang về cũng hoảng hồn kinh ngạc. Họ không thể nào ngờ được Thân Diệc Phàm lại có thể làm ra những việc như thế. Bàn tay thao túng những chuyện đó có phải là Thân Diệc Phàm mà họ từng quen biết hay không...

A La đang cố ý tránh mặt Thân đại ca sao?
Thân Diệc Phàm cười tự giễu.

Không... không phải...
Không biết có phải bị ánh mắt bị thương của Thân Diệc Phàm làm xúc động hay không, Tử La vô thức phủ nhận.
A La nói thật à?
Thân Diệc Phàm nghe thể rốt cuộc cũng lộ ra mấy phần ý cười. Tử La thấy Thân Diệc Phàm nói vậy, nàng muốn đổi ý thì lại không nói được, nhất thời không biết phải trả lời thế nào.

A La không tránh Thần đại ca thật sao?
Thân Diệc Phàm không đợi Tử La trả lời đã hỏi tiếp.

A La, chuyện lần trước là Thần đại ca không đúng, nhưng Thần đại ca chỉ là... chỉ là...


Bọn muội hiểu cả, cũng không trách Thần đại ca


Vậy tại sao nhiều lần Thân đại ca tới cửa mà A La tránh mặt có gặp đâu?
Thân Diệc Phàm không định bỏ qua vấn đề này.
Tình yêu đó quá nặng đối với nàng... Tử La cảm thấy có những điều tốt đẹp mất dần theo thời gian...
Nhưng nếu nói vì vậy mà nàng hận Thân Diệc Phàm thì nàng không làm được. Dù sao họ cũng đã quen biết nhiều năm, chỉ có điều sẽ không thể ở cạnh nhau không chút khúc mắc như ngày trước, thôi thì cứ để tình bạn đó mai một dần trong dòng sông thời gian... Trong lòng Tử La cũng vô cùng phức tạp, hai người đối diện một lúc lâu. Thấy Thân Diệc Phàm trầm mặc, nàng bèn giả vờ cười đi đến thoải mái chào hỏi Thận Diệc Phàm:
Thân đại ca đến đó à?

Ừ.
Thân Diệc Phàm chỉ thốt lên được một chữ, đôi mắt đầy nóng bỏng như có thứ gì đó muốn bùng lên. Hắn vội điều chỉnh tâm trạng, sau đó thì ân cần hỏi Tử La:
Lâu không gặp muội, muội có khỏe không?

Theo những gì họ biết, hai nơi này trước kia chưa từng xuất hiện cướp, nhưng trùng hợp nàng lại gặp ca hai. Một lần thì còn có thể gọi là tình cờ, nhưng nàng không nghĩ chưa đến một năm nàng lại gặp được hai lần liên tiếp, hơn nữa sự xuất hiện của bọn cướp quá bất ngờ, mỗi lần đều có Thân Diệc Phàm ở đó, chỉ sợ chuyện này không đơn giản như vậy.
Đương nhiên hai chuyện này cũng chỉ là bất ngờ, cho nên họ mới nghi ngờ mà thôi.
Thấy Thận Diệc Phàm cứ chấp nhất về vấn đề này, Tử La lại cảm thấy đau đầu cực kỳ. Nàng cảm thấy giờ hai người khó mà nói rõ với nhau được, thôi thì chờ đến khi Thận Diệc Phàm tỉnh táo lại họ mới có thể nói chuyện cẩn thận được, thế là nàng bèn nói:
Thân đại ca, giờ Đại ca còn đang chờ A La về nữa, A La đi trước đã.
Nói xong nàng lướt qua Thân Diệc Phàm rồi đi về nhà.

Nhưng mà đúng lúc đó, cơ thể nàng lại từ từ rơi vào lồng ngực của Thân Diệc Phàm, hai mắt nhắm nghiền, rõ ràng đã thiếp đi.


Thiếu gia...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Điền Viên Cẩm Tú.