Chương 464: Người đến


Vì vậy mọi người bắt đầu nghị luận xem hồi tháng Chạp vừa rồi có phải Tử La đã quyến rũ Trần Thiếu Thanh thật không.

Trần C8ao thị thấy mọi người đã bắt đầu nghi ngờ Tử La vì một câu nói của mẹ Xuân Sinh, thậm chí có người còn bất bình với chuyện bà ta l3àm loạn hồi tháng Chạp thì trong lòng càng đắc ý. Lúc Trần Cao thị đang vênh váo, định thêm mắm dặm muối vào việc này thì một giọn9g nói cực kỳ tức giận truyền tới từ sau lưng bà ta.


Bà đang làm cái gì đó?
Trần Sơn nghe náo loạn bên ngoài nên ra xem, 6sai khi hỏi người dân xem chuyện gì thì nổi trận lôi đình, đùng đùng đi tới quát lớn. Thấy Trần Sơn tới, người vây xem càng như đá5m chơi thuốc, nóng lòng hóng chuyện, tiếng nghị luận càng thêm náo nhiệt. Trần Cao thị nghe thấy tiếng quát của Trần Sơn, thấy ông đột ngột xuất hiện thì hơi hoảng nhưng cũng nhanh chóng trấn định. Lúc bà ta làm loạn cũng đã nghĩ đến trường hợp Trần Sơn và thôn trưởng sẽ ra ngoài rồi, bà ta và Đông Hoàng thị cũng đã tính kĩ, vậy nên lúc ông xuất hiện, bà ta chỉ hơi hốt hoảng một chút liền lấy lại tinh thần.
Sau khi Trần Sơn quát, Trần nãi nãi cũng đi tới, bộ dạng có vẻ vô cùng tức giận, tiếp đó thôn trưởng cũng được Trần Thiệu Thanh đỡ tới, nổi giận đùng đùng, có vẻ bọn họ đã biết chuyện gì xảy ra rồi.
Thấy cả nhà thôn trưởng đi ra, mọi người càng hưng phấn, có người còn dài cổ chờ mong chuyện tiếp theo.
Trần Cao thị, ngươi lại muốn ồn ào phải không?
Trần nãi nãi vừa đứng lại liền không nhịn được mắng.
Bà về ngay cho ta, nếu không thì hôm nay bà đừng có về Trần gia nữa.
Thấy mẹ mình tức giận, Trần Cao thị lại tỏ vẻ kỳ cục như vậy, Trần Sơn không nhịn được nói vậy với Trần Cao thị.
Trần Cao thị vừa nghe liền biết Trần Sơn muốn bỏ mình, không khỏi rụt cổ lại, mấy lời nói xấu huynh muội Tử La đến miệng rồi cũng phải nuốt xuống.

Cha Thanh ca nhi à, đừng nói như vậy, Trần đại tỷ cũng chỉ muốn tốt cho nhà các người, muốn tốt cho tiền đồ của Thanh ca nhi thôi, sao ông có thể không biết tốt xấu muốn bỏ vợ như vậy?
Đông Hoàng thị trốn trong đám người thấy Trần Cao thị muốn rút lui thì lập tức lên tiếng.
Trần Cao thị nghe được những lời này của Đổng Hoàng thị thì không khỏi xúc động, đúng vậy, bà ta làm vậy là vì tiền đồ của con trai, cây ngay không sợ chết đứng, có gì mà phải sợ. Nghĩ đến chuyện Đông Hoàng thị vừa làm, bà ta không khỏi đánh mắt sang hỏi. Trước đó lúc Đổng Hoàng thị đã nói cách xử lý cho Trần Cao thị, bảo Trần Cao thị về nhà làm loạn trước còn bà ta thì đi
thông báo
cho mọi người trong thôn đến xem náo nhiệt, cũng dẫn luôn huynh muội Tử La qua đây.
Cuối cùng, sau khi Trần Cao thị náo loạn khiến thanh danh của Tử La tệ hơn thì đám Tử La được bà ta dẫn tới sẽ cãi nhau với Trần Cao thị, tiếp đó biển màn kịch này thành mâu thuẫn giữa hai nhà Tử La và Trần gia.
Như vậy, hai nhà sẽ không trở mặt hoàn toàn những hồn sự này cũng sẽ không thành nữa. Dù sao thì mọi người đều biết mấy huynh muội nhà này thì làm ngọc vỡ chứ không làm ngôi lành, có rất nhiều nhà giàu có tới muốn nạp Tử La làm quý thiếp mà đám Tử Thụ đều không đồng ý, còn nói cô nương nhà này không phải là để đi làm thiếp cho người ta. Thấy Đông Hoàng thị gật đầu, Trần Cao thị biết rằng bà ta đã làm xong chuyện, cũng biết đám Tử La sắp đến rồi. Bà ta vực lại tinh thần, kiêu ngạo hùng hồn đáp lại Trần nãi nãi và Trần Sơn:
Mẹ chồng, cha tụi nhỏ, ta cũng chỉ là muốn tốt cho Thanh ca nhi thối, mọi người đừng để bị mấy huynh muội nhà đó mê hoặc mà định thân cho Thanh ca nhi một cô nương không đúng đắn như thế. Tiền đồ của Thanh ca nhi còn rất rộng mở, chờ đến lúc nó đề tên lên bảng vàng, muốn lấy cô nương thể nào mà chẳng được. Nhất định ta không thể để Thanh ca nhi lấy Tử La đâu.

Trần Cao thì càng nói càng thấy mình có lý, thẳng lưng ưỡn ngực, khí thế bừng bừng.
Trần Cao thị, Trần gia chúng ta không giữ được một người có lòng dạ như ngươi, ngươi cút ngay cho ta, từ nay về sau, Trần gia chúng ta không chứa chấp loại người như người nữa. Cút mau, hôn sự của Thánh ca nhi cũng không cần người quan tâm nữa!
Thấy Trần Cao thị làm ra vẻ lợn chết không sợ nước sôi, thấy chết vẫn không hối cải thì Trần Sơn càng tức giận, chỉ vào mặt đuổi bà ta đi.
Thấy Trần Sơn vẫn không có biến chuyển gì, không hề tiếp thu lấy chút lời nào của bà ta và Đông Hoàng thị mà còn muốn đuổi bà ta ra khỏi Trần gia thì Trần Cao thị càng chùn bước, sợ hơn cả lúc nãy, lại thêm sắc mặt thôn trưởng đen như đít nồi, sắc mặt Trần nãi nãi cũng không tốt, còn Trần Thiệu Thanh thì thất vọng nhìn bà ta.
Không biết tại sao sau khi nhìn phản ứng của người nhà, Trần Cao thị liền có cảm giác hoang mang rối loạn chưa từng có, bà ta thật sự rất sợ... Trần gia sẽ không có vị trí của bà ta nữa, đặc biệt là Trần Thiện Thanh, từ trước đến giờ bà ta chưa bao giờ thấy hắn nhìn bà ta như vậy cả, bình thường hắn vô cùng cung kính hiếu thuận với bà ta cơ mà. Vì vậy, trong lòng Trần Cao thì càng hiện lên sự muốn rút lui.
Nhưng mà, huynh muội Tử La sắp đến rồi, mọi chuyện chẳng mấy chốc sẽ thành công, bà ta không thể bỏ dở giữa chừng như vậy được, hơn nữa nghĩ đến tiền đồ vẻ vang của Trần Thiếu Thanh mà Đông Hoàng thị đã nói với mình, bà ta liền cắn môi quyết định tiếp tục.

Cha tụi nhỏ, ta đang nghĩ cho tiền đề của Thanh ca nhi đấy, có ta ở đây, nhất định sẽ không để Thanh ca nhi lấy một cô nương như A La đâu. Nếu A La có thanh danh trong sạch thì gia cảnh có kém một chút cũng chẳng sao, nhưng thanh danh của con bé đó đã như vậy rồi, ta nhất định không thể để Thanh ca nhi lấy A La được.
Sau khi hạ quyết tâm, Trần Cao thị liền đè nén sự sợ hãi trong lòng xuống, cứng đầu củng cố nói tiếp.

Trần Cao thị, ngươi ít nói bậy thôi, bà con hàng xóm nhìn Tử La lớn lên từng ngày, con bé là người thế nào chẳng lẽ chúng ta không biết, những lời đồn đại bên ngoài chỉ là hiểu nhầm thôi. Ngươi ba lần bảy lượt náo loạn bên ngoài, làm hỏng danh tiếng của A La, ngươi có thấy có lỗi với con bé không?


Trần thôn trưởng cũng thấy rõ lần này Trần Cao thị có chết cũng không chịu hối cải, thấy Trần Cao thị chuẩn bị nói đến danh tiếng của A La thì ông cũng không nhịn được nữa, nhảy dựng lên chỉ vào mặt Trần Cao thị mắng. Ông thấy Trần Cao thị đúng là quá đáng, suốt ngày lôi thanh danh của một cô bé ra bàn tán.


Cha, chúng ta chỉ là kiểu biết mặt mà chẳng biết tâm thôi, đâu thể bảo đảm A La trước sau như một chứ. Hừ, nếu nàng ta an phận thì sao danh tiếng lại bị tổn hại như vậy? Chỉ cần là có chút không rõ ràng, con cũng không thể để Thanh ca nhi lấy A La được.


Nghe xong lời của Trần thôn trưởng, tuy Trần Cao thị có cảm thấy hơi đuối lý nhưng nghĩ tới mục đích của mình liền hùng hồn trả lời.


Ngươi, ngươi... đám A La có chọc gì tới ngươi đâu, sao suốt ngày thấy người nhắc đến chuyện đó vậy?
Trần sơn thầy Trần Cao thị vô lý với cha mình như vậy, lại còn tiếp tục bôi nhọ Tử La thì không khỏi càng bực bội. Bởi vì Trần Cao thị sống chết muốn ồn ào tiếp nên Trần Sơn và vợ chồng thôn trưởng liền cãi nhau với bà ta. Trần Thiệu Thanh thấy Trần Cao thị ầm ĩ với Trần Sơn và vợ chồng thôn trưởng, cũng muốn đứng ra nói chuyện cho Tử La nhưng chỗ này không có chỗ cho một tiểu bối như hắn nói chuyện, hơn nữa nếu hắn lên tiếng sẽ càng bất lợi với đám Tử La hơn, vì vậy hắn chỉ có thể lo lắng đứng bên cạnh nhìn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Điền Viên Cẩm Tú.