Chương 492: Thương lượng mở rộng trồng khoai lang
-
Điền Viên Cẩm Tú
- Mộ Dạ Hàn Phong
- 1707 chữ
- 2022-02-10 11:44:43
Tốt lắm, tốt lắm, Thụ ca nhi chúng ta đào thêm một ít khoai nữa, để xem lần này có thực sự là sản lượng cao không.
Dư Hoa nghe vậy 8liên tục gật đầu, sau đó bảo Tử Thụ tiếp tục đào thêm.
Nhìn thấy Tử Thụ đào khoai lang, Dư Hoa và Tử Hiên, Tiểu Lục, Cảnh Nh3ất, Cảnh Nhị cũng nóng lòng muốn thử, nhưng bọn họ chưa bao giờ đào khoai lang cả, sợ đào không chuẩn, vả lại không đủ cuốc nên mới 9không theo Tử Thụ đào khoai lang mà thôi
Nô tỳ cũng đi.
Hạ Hà thấy thế cũng đi theo hỗ trợ
A phải rồi Tam tiểu thư, khoai này phải nấu thế nào đây?
Đột nhiên Xuân Hoa nhớ ra các nàng còn không biết nấu thế nào, liền quay đầu lại hỏi Tử La
Nghĩ đến lúc đó sẽ được ban thưởng, lòng Tử La không nhịn được nhảy nhót.
Có điều mọi thứ cứ để tùy duyên đi, mấy huynh muội nàng cũng không thiếu chút ban thưởng này, có thể nhân rộng khoai lang ra cũng coi như chuyện tốt mà mấy huynh muội nàng làm cho dân chúng.
Bây giờ nhà Tử La cũng nuôi mấy con heo, mang về cho heo ăn là được.
Dư Hoa thấy dây khoai cũng có thể cho heo ăn lại càng thêm mừng, hưng phấn không thôi.
Mấy người Tử La về nhà nói cho Xuân Hoa, Hạ Hà, còn có Kim Tiên, Đồng Tiễn biết chỉ đào bồn gốc khoai đã thu hoạch được hai rổ lớn, bọn họ cũng vui mừng không ngớt.
Tối nay chúng ta ăn khoai đi, được không Tam tỷ tỷ?
Tiểu Lục nói
Ái chà, nếu như cái thử khoai lang này cũng trồng thành công thì Thụ ca nhi bọn họ sẽ phát đạt lắm đây.
Còn chưa đào khoai lang, trong đám người đứng xem đã có người trong thôn đố kỵ nói.
Không phải chứ, nuôi cá trong ruộng lúa rất lợi hại, chúng ta cũng nhờ đó mà kiếm được không ít tiền, đúng là hi vọng khoai lang lần này có thể mang đến lợi ích cho chúng ta.
Có người nghe vậy nói
Đến tối mọi người đều nếm thử khoai lang, tất cả đều bị mùi vị khoai lang chinh phục, luôn miệng nói đây là thứ tốt
Ăn tối xong, Tử La, Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục và Dư Hoa ngồi lại nói chuyện
Được, chắc chắn rồi
Lão phu bây giờ cũng rất mong chờ thu hoạch khoai lang đấy.
Dư Hoa gật đầu, tiếp theo lại không nhịn được biểu lộ vẻ mặt chờ mong
A La thấy khoai lang này phát triển tốt thật, đến lúc thu hoạch chắc sẽ lớn hơn nữa.
Tử La ngăn Tử Thụ lại
Được, nghe A La.
Tử Thụ nghe thể đương nhiên không có ý kiến
Sau đó Lương tri phủ cùng chúng quan chức, còn có dân chúng, hương thần nghe tin mà đến đi theo huynh muội Tử La cùng Dư Hoa đến ruộng khoai lang nhà các nàng.
Ôi chao, không biết mấy huynh muội nhà Thụ ca nhi sao lại có vận tốt như vậy chứ, tự dưng nghĩ ra nuôi cá trong ruộng, bây giờ lại còn khoai lang nữa
Tử Thụ nhanh chóng hiểu được cách đào khoai, mới đào bốn cây mà đã đầy hai rổ bọn h6ọ mang tới
Được rồi Đại ca, hai cái rổ này đã đủ cho chúng ta ăn một, hai bữa rồi, hôm nay chỉ cần đào chừng này thôi là đư5ợc
Nhất thời mọi người đều hào hứng.
Nếu chúng ta có thể mở rộng trông giống khoai lang này, thì khắp thiên hạ sẽ chẳng còn chỗ nào mất mùa nữa, không còn ai bị chết đói, thế nên Dư lão tiên sinh à, chúng ta nhanh chóng nhân giống khoai ra bên ngoài có được không?
Lúc này Tử Thụ cũng cảm khái, mong mỏi nhìn về phía Dư Hoa
Ha ha ha, Dư lão tiên sinh ngài đừng vội, chẳng phải A La nói chờ thêm mười mấy ngày nữa là có thể thu hoạch khoai hay sao, chi bằng bây giờ chúng ta thảo luận xem đến lúc đó cần phải mời những ai đi.
Tử Hiên thấy Dư Hoa sốt ruột như thế cảm thấy hơi buồn cười, nghĩ một lát liền dời sự chú ý của ông, để ông khỏi nghĩ đến chuyện khoai lang nữa.
cuối cùng cũng đến ngày thu hoạch khoai lang
A La, lão phu hôm nay xem qua, dựa theo thu hoạch như vậy thì sản lượng chắc gần giống như cháu tính, một mẫu có thể được hơn ngàn cân.
Thật ạ? Vậy thì quá tốt rồi!
Tử Hiên nghe xong vô cùng vui vẻ, cậu tin tưởng dự đoán của Dư Hoa
Một mẫu thu được hơn một nghìn cân, ở thời đại này đúng là khiến người khác giật mình
Hơn nữa có Dư Hoa ở đây thì công lao của các nàng sẽ không bị ăn bớt đâu.
Dư lão tiên sinh, đến lúc đó có gì cần huynh muội cháu hỗ trợ thì cứ nói ạ.
Tử La nghe Dư Hoa nói xong cũng tỏ thái độ
Lại nói, vì hồi nhỏ gia cảnh bần hàn nên mấy huynh muội Tử La không có bữa cơm no, thế nên Tử Thụ rất để ý đến chuyện lương thực.
Bây giờ nhìn loại lương thực có thể thu được sản lượng cao như thế, cậu cũng muốn mọi người đều có thể ăn, để không còn ai bị đói nữa.
Lão phu định chờ tới ngày thu hoạch khoai thì sẽ báo cho tri phủ của phủ Bạch Nhạc, cả Huyền huyện lệnh Thanh Dương đến đây, giống như nuôi cá trong ruộng lần trước vậy, đến lúc đó chúng ta đào khoai lên trước mặt các quan lớn để mọi người tự đánh giá sản lượng, như thể mới có thể để lại ấn tượng sâu sắc cho quan viên và dân chúng, càng có lợi cho việc mở rộng trồng khoai ở phủ Bạch Nhạc sau này.
Còn trồng khoai ở những nơi khác, thì lão phu sẽ dâng phương pháp trồng khoai cho bệ hạ để nghe ý chỉ của người, xem nên mở rộng thế nào.
Dư Hoa nghe Tử La hỏi, liền nói ra dự định của mình
Mà Tử La nghe vậy thấy gần giống với suy đoán của nàng, nghĩ đến lần trước nuôi cá trong ruộng được ban thưởng hậu hĩnh, không biết lần này có được hay không nữa, chắc quá nửa là có
Ha ha, không có gì
Xuân Hoa tỷ à, hôm nay để A La tự tay nấu khoai cho mọi người ăn, nhất định mọi người sẽ ăn ngon lành.
Thụ ca nhi nói không sai, chờ thu hoạch xong xuôi, biết đại khái sản lượng là bao nhiêu rồi lão phu nhất định sẽ báo cáo với bệ hạ để người ra lệnh mở rộng trồng giống khoai lang này.
Dự Hoa vẫn luôn quý mến tính cách lương thiện của Tử Thụ, nghe vậy cũng không từ chối, dù sao đây cũng là chuyện mà ông cần làm
Ông cần phải cố gắng tìm ra loại lương thức sản lượng cao, để bách tính trong thiên hạ có thể no bụng.
Ừ!
Tử La nghe vậy liền gật đầu đồng ý, nàng đã muốn ăn khoai lang từ lâu rồi
Vậy để nô tỳ đi nấu.
Xuân Hoa thấy mọi người nói vậy lập tức cười nói, nói xong đi xuống bếp
Bỏ khoai vào rổ, Tử La nhắc nhở mọi người mang luôn cả dây khoai về.
Củ khoai để người ăn, còn dây khoai có thể cho heo ăn, vậy nên không cần phải lãng phí
Lúc trước đoán khoai lang đạt sản lượng cao là một chuyện, dù sao cũng là suy đoán chứ chưa thật sự trồng được
Mà giờ sắp sửa thu hoạch, hơn nữa thật sự có khả năng được một nghìn cân, thế nên mấy người Tử Thụ, Dư Hoa, đương nhiên trừ Tử Lara thì đều kinh ngạc vô cùng.
Khoại này không phải là ở biên giới phía Nam đã có người trồng rồi hay sao?
Tử Hiến nghe thể liền hỏi.
Ừ, huynh đã gửi thư hỏi Dung đại ca rồi, mặc dù ở phía Nam có khoai lang, nhưng không nhiều, mà ở chỗ chúng ta chưa bao giờ thấy, thế nên khoai lang này ta nghĩ nên nhân giống mở rộng thì mới được nhiều người biết hơn.
Tử Thụ nói tiếp
Đúng, đúng là vậy, khoai này khá hiếm, chúng ta cần phải mở rộng để bách tính biết đến nó.
Dư Hoa cũng gật đầu đồng ý với Tử Thụ
Vậy Dư lão tiên sinh, ngài có ý kiến gì về khoai lần này không ạ? Chẳng mấy chốc đã có thể thu hoạch rồi.
Tử La nghe Dư Hoa nói vậy liền hỏi Dư Hoa
Không ngờ chỉ có một luồng khoai nhỏ đã có thể thu được hai rổ khoai lớn, ta thấy nhất định có thể thu được sản lượng cao như A La nói.
Dư Hoa cầm củ khoai lên nghiên cứu một hồi, thấy có thể thu hoạch nhiều khoái như vậy liền cười tít mắt, mấy huynh muội Tử La không cần nhìn cũng cảm nhận được tâm trạng vui mừng của ông
Tử Hiên, Tiểu Lục, Dư Hoa và Cảnh Nhất, Cảnh Nhị đều muốn thử đào khoai, nhưng biết hôm nay bọn họ không có đất dụng võ, thấy Tử La nói vậy liền từ bỏ ý định đào khoai
Ngày hôm đó có Lương tri phủ của phủ Bạch Nhạc, quan lại phủ thành, cùng Huyện lệnh Chung Vạn Niên của huyện Thanh Dương, cùng quan lại của huyện Thanh Dương, thêm cả trấn trưởng trấn Cổ Thủy đã đến nhà Tử La từ sám.
Thân phận của Dư Hoa cao nhất trong tất cả quan viên ở đây, hơn nữa ông còn là đại thần tâm phúc của Vinh Thịnh đế, thế nên mấy người Lương tri phủ tới nhà huynh muội Tử La cũng không dám bất cẩn, vội vàng hành lễ với Dư Hoa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.